Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1645
Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:41:33
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1645. Tình sư phụ tựa như gió lốc, đến là đến, là !
Quế trưởng lão thấy Miêu trưởng lão dầu muối ăn, liền chuyển đề tài:
"Bất quá, Cốc Lương Xuyên thật sự tiền đồ, thể tính . Tuy rằng tạm thời còn tính đúng , nhưng cảm thấy tám chín phần mười. Lần chúng cũng coi như đến nỗi công cốc, trở về cũng thể ăn với các chủ. Đáng tiếc tu hành lực lượng thời gian quá ít, cho dù cũng Toàn Cơ Các chúng thể mời , chỉ thể phái Huyễn Khư Hải lấy nước biển."
Động tác mài d/ao của Miêu trưởng lão rõ ràng chậm , hừ lạnh một tiếng: "Ta thấy chẳng nửa điểm tiến bộ, dù tính đúng , thì cũng là mèo mù vớ cá rán!"
Quế trưởng lão bật : "Mặc kệ là cá c.h.ế.t cá sống, chỉ cần Bắc Đẩu Huyết Liên thể mọc nụ hoa là . , ngươi cảm thấy ai sẽ Bắc Đẩu Huyết Liên chọn kế nhiệm các chủ?"
Miêu trưởng lão lạnh một tiếng: "Nói thật, thấy ai cũng đủ tư cách, đến lúc đó cũng chỉ thể chọn đại trong những gì."
Quế trưởng lão : "Ngươi đúng là yêu cầu quá cao, thấy đều tồi, dù cũng hơn hai đồ của Cốc Lương Xuyên nhiều, chỉ tu vi Hóa Thần, đời phỏng chừng đều khó lòng chạm đến tu vi Đại Thừa!"
Miêu trưởng lão gật đầu: " , hai đồ của chẳng những tu vi thấp, hơn nữa cũng giống cái tên thần côn , kiến thức nông cạn thật sự!"
editor: bemeobosua
Phượng Khê, Miêu trưởng lão “khen” kiến thức nông cạn, đang lúc dụ dỗ Cốc Lương trưởng lão chuyện.
"Sư phụ, đừng vội đuổi sư nữa, cho con về Miêu trưởng lão !"
Cốc Lương trưởng lão chẳng vì đuổi Lệ Trạch vì chuyện gì, mặt già đỏ bừng.
"Nàng là một ả đ/àn b/ đ/ đ/á gì mà , thời gian rỗi thà tu luyện cho còn hơn! Thôi , hai đứa cũng đừng theo nữa, về tu luyện !"
Nói xong, chạy như chó rượt!
Phượng Khê: "..."
Đã hiểu! Thật luôn! Nàng và Liễu thống soái đoán một chút cũng sai! Chắc là Miêu trưởng lão lẽ cũng đến nỗi ghét cái tên sư phụ tiện nghi của nàng đến , bằng với cái ân oán giằng co giữa họ, đáng lẽ hận thể đời bao giờ gặp mặt mới đúng, còn đến tận nơi gì! Toàn Cơ Các ai, cứ phái nàng đến chứ!
Sư phụ tiện nghi của nàng Miêu trưởng lão mệnh trung chú định một đứa con, chẳng lẽ là do hai họ sinh ? Nói chứ, hai họ ở tuổi còn thể sinh ?
Bất quá, với cái EQ của sư phụ tiện nghi của nàng, thể tán đổ ? Vốn dĩ là một cơ hội để hòa giải, kết quả mồm mép lanh chanh, đắc tội với . Miêu trưởng lão dù chút hảo cảm thật với , nhưng cứ tổn hại danh dự như , sớm muộn gì cũng tiêu hao hết, yêu hóa thành hận mất…
Liễu thống soái vô cùng cạn lời: "...Ngươi công phu ghép cặp thì chi bằng dành chút thời gian tìm Cốc Lương Xuyên xin một bộ điển tịch thuật quy diễn , rảnh rỗi thì quen một chút, kẻo đến cả dối cũng bịa."
Phượng Khê cảm thấy Liễu thống soái lý, thế là lon ton tìm Cốc Lương trưởng lão.
Cốc Lương trưởng lão đang soi gương, cái đầu dưa trọc lóc của vẫn nửa điểm dấu hiệu mọc tóc. Bằng khi đội tóc giả, bôi thêm chút hồ dán gì đó lên đầu thì ? Để tránh gió thổi cỏ lay, tóc giả liền rớt xuống?
Hắn đang lúc ưu sầu thì bên ngoài truyền đến tiếng gọi hồn của Phượng Khê: "Sư phụ, ở ? Có ở đó ? Có ở đó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1645.html.]
Cốc Lương trưởng lão vội vàng đội tóc giả, mở cổng viện.
"Con tu luyện cho , chạy đến chỗ gì?"
Phượng Khê thầm nghĩ, vốn dĩ thấy đều như hoa nở, giờ đối với mặt sưng mày xỉa, sai điều gì ? Ta chẳng qua chỉ hỏi một câu về Miêu trưởng lão thôi mà? Quả nhiên là trọng sắc khinh đồ nha!
"Sư phụ, thể cho con một ít sách về thuật quy diễn ạ? Con tu luyện mệt thì xem, để đổi đầu óc, coi như nghỉ ngơi."
Cốc Lương trưởng lão: "..."
Ngươi câu tiếng ? Thuật quy diễn huyền ảo vô cùng, chuyên tâm xem còn chắc hiểu, ngươi coi là nghỉ ngơi? Nếu ngươi chỉ dùng chút thời gian nghỉ ngơi đó mà thể hiểu , là cái gì? Heo ?!
Bất quá, vẫn cho Phượng Khê nhiều sách, những cuốn sưu tập đây và cả những cuốn mang từ địa cung. Không gì khác, để tiểu đồ học thêm chút thuật ngữ, giúp bịa chuyện cũng thể tròn trịa hơn. Hôm nay nếu đồ bảo bối giúp hòa giải, thể mặt như ?! Ngay cả con ti/ện nh/ân Miêu Nhược Vân cũng rót cho !
Nghĩ đến đây, lập tức từ u ám chuyển thành tươi vui, bắt đầu hỏi han ân cần với Phượng Khê.
Phượng Khê: Ối dào! Tình sư phụ tựa như gió lốc, đến là đến, là !
Nàng cảm thấy cần nhắc nhở Cốc Lương trưởng lão một chút, kẻo già mà còn chịu khổ vì tình.
"Sư phụ, con mấy lời tâm tình tâm sự với , đảm bảo giận con mới dám ."
Cốc Lương trưởng lão nghiến răng: "Nói , con ! Thầy trò chúng gì mà giận với giận!"
"Sư phụ, thì con nhé! Theo con , Toàn Cơ Các đều là nữ tu đoạn tình tuyệt ái, năm bảy lượt Miêu trưởng lão mệnh trung một đứa con, chẳng những đẩy nàng lốc xoáy dư luận, hơn nữa đây đối với nàng cũng là một loại s/ỉ nh/ục! Con giữa hai xảy chuyện gì, nhưng theo ý con, chuyện là của , thật sự với Miêu trưởng lão. Miêu trưởng lão tát một cái vẫn là nhẹ, đáng lẽ nên dùng bảo kiếm đâ/m một nhát thấu xương mới ! Người vì tóc ? Bởi vì thiếu đạo đức đó..."
Cốc Lương trưởng lão suýt nữa ngất xỉu! Dùng tay chỉ Phượng Khê: "Nghiệt đồ, ngươi là cái đồ nghiệt đồ!"
Phượng Khê khẽ nhếch môi: "Sư phụ, xem, con mới hai câu như , chịu nổi , Miêu trưởng lão chịu đựng còn nhiều hơn thế nữa!"
Cốc Lương trưởng lão nghiến răng: "Ngươi thì cái gì?! Sư gia ngươi còn sống dặn dò trêu chọc nữ tu Toàn Cơ Các, cho nên gặp các nàng đều né tránh. Nếu Miêu Nhược Vân dính như đỉa đói, nhất quyết bắt tính cho nàng một quẻ, mới lười phản ứng nàng! Kết quả tính xong , nàng chạy đến bới lông tìm vết! Nàng oan uổng, càng oan uổng! Ta chỉ một câu lời thật mà thôi, nàng liền dẫn đại náo Thiên Diễn Đạo Tông chúng , còn lừ/a b/ịp tố/ng t/iền những thứ như . Cái mặt già của cũng mất sạch, thành trò ! Nàng bất nhân mới bất nghĩa!
Hơn nữa, tính nhiều như đều cùng một kết quả, thì chắc chắn sai! Ta chỉ cho nàng một tiếng, kẻo nàng tiếc nuối cả đời! Ta cũng là lòng , thôi, thôi, cùng lắm thì , dính dáng gì đến nàng là ! Dù nàng con cũng chẳng liên quan gì đến , rảnh rỗi gì mà lo lắng cho nàng!"
Phượng Khê: "..."
Tuy rằng nàng cảm thấy lời của Cốc Lương trưởng lão chút thật, nhưng về cơ bản hẳn là lời thật. Nếu như , thật sự chút phức tạp. Thôi, nàng là một tiểu cô nương hiểu yêu hận tình thù của già, cứ để bọn họ tự giải quyết !
Nàng kéo lời trở , hai ba câu liền dỗ Cốc Lương trưởng lão vui vẻ!
Trước khi , Cốc Lương trưởng lão dặn dò tỉ mỉ: "Yểu Điệu, con xem những cuốn sách đó thì , nhưng ngàn vạn đừng thử, con giống sư phụ da dày thịt béo, nếu cẩn thận nổ mai rùa, hậu quả dám tưởng tượng !"
Phượng Khê ngoan ngoãn gật đầu , lon ton trở về chỗ ở.
Xuất phát từ tò mò, nàng lấy một quyển sách nhập môn thuật quy diễn. Nàng nhanh như gió, nhanh xong. Sau đó liền ngứa tay. Lý thuyết cần thiết liên hệ thực tế mới , thực tiễn mới là vương đạo!