Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1623
Cập nhật lúc: 2025-07-13 09:15:42
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1623. Thật ngẫu hứng sửa
Năm cây cẩu linh căn cảm thấy chủ nhân vô lương tâm quá văn hóa! Nào ai dùng lợn rừng để hình dung hoạt bát? Không quan tâm Phượng Khê văn hóa , năm cây cẩu linh căn cũng dám đối nghịch với nàng. Chỉ cần thể ăn dược thảo, cái gì mà lợn rừng chó hoang cũng cả! Vì miếng ăn, chúng nó sợ gì cả!
Phượng Khê đáp năm cây cẩu linh căn nữa, tiếp tục nghiên cứu những dược thảo đó. Các tử khác thì tò mò như nàng, vì bọn họ đối với những dược thảo đều khá quen thuộc. Tuy đây từng thực hành luyện đan, nhưng khóa dược thảo thì thiếu buổi nào, thậm chí còn qua dược viên. Trong những dược thảo , Phượng Khê chỉ nhận hai ba loại, còn đều .
Mộc Kiếm lập tức bắt đầu gièm pha:
“Chủ nhân, đến Thiên Khuyết đại lục , những cái ngọc giản đó cũng nên bắt kịp thời đại ? Dù cũng nên xuất hiện mấy cái ngọc giản liên quan đến luyện đan và chế phù chứ?! Chủ nhân, đây còn vô luận mèo đen mèo trắng thể bắt lấy chuột chính là mèo , thấy những ngọc giản nha, vô luận là màu đen màu trắng đều , đều là đám ăn trả tiền…”
Mộc Kiếm đang lải nhải đắc chí, đột nhiên liền động tĩnh. Thì thần thức quan tài ngọc giản nhốt ! Phượng Khê cũng cứu nó, vì mỗi nhốt xong, tu vi của Mộc Kiếm đều tiến bộ. Nàng đối với lời của Mộc Kiếm ôm quá nhiều hy vọng. Dù ngọc giản là từ Cửu U đại lục mang đến, chúng nó thể hiểu chuyện của Thiên Khuyết đại lục?!
Đang suy nghĩ, trong thức hải một cái ngọc giản màu trắng sáng lên. Phượng Khê sửng sốt, ngay đó đem thần thức tham nhập trong đó. Kinh ngạc phát hiện bên trong thế mà ghi dược thảo và đan phương, trang đầu tiên đó chính là dược thảo nàng đang cầm trong tay.
Ai u uy! Mộc Kiếm cáo trạng còn cáo kỳ tích!
Liễu thống soái vô cùng kinh ngạc! Ngọc giản của Cửu U đại lục ghi chuyện của Thiên Khuyết đại lục? Điều phù hợp với lẽ thường. Tuy nhiên nghĩ đến những chuyện xảy Phượng Khê, hình như cũng mấy chuyện phù hợp lẽ thường…
editor: bemeobosua
Lúc , Tiêu trưởng lão :
“Hôm nay luyện chế chính là chỉ huyết đan cơ bản nhất, tuy rằng đan phương đây giảng giải qua, nhưng dù thời gian cũng lâu , xin nhắc một nữa…”
Tiêu trưởng lão giảng giải kỹ càng tỉ mỉ, thậm chí còn giảng giải từng loại dược thảo cần thiết một . Phượng Khê Tiêu trưởng lão là vì nhân nhượng nàng và Quân Văn, lập tức dán cho Tiêu trưởng lão cái nhãn .
Tiêu trưởng lão giảng giải xong, bắt đầu biểu diễn. Hắn chậm tốc độ, để thể thấy rõ ràng từng bước. Phượng Khê thấy quy trình luyện đan cũng khác mấy so với Cửu U đại lục, chỉ là đan ấn chút khác biệt. Ngoài việc yêu cầu rót nhiều linh lực hơn, còn một đặc điểm, đó chính là hoa hòe lòe loẹt, so với những đan ấn niết tu còn dài dòng hơn.
Thật ngẫu hứng sửa !
Liễu thống soái: Còn thể tiếng ?!
Tiêu trưởng lão xong bộ quy trình, mở nắp lò luyện đan, hương dược phảng phất mũi. Mười viên đều là thượng phẩm.
Liễu thống soái : “Vị Tiêu trưởng lão tuy chỉ là ngũ đỉnh luyện đan sư, nhưng nền tảng vững chắc, lẽ ngày thường luôn khổ luyện.”
Tiêu trưởng lão cường điệu giải thích một chút những điều cần chú ý, đó liền bảo các tử giảng thử. Mọi sớm nóng lòng thử, ai nấy đều tự tin tràn đầy, đều cảm thấy là thiên tài luyện đan, khẳng định một luyện liền thành công! Tiêu trưởng lão dạy nhiều tử, cần hỏi cũng tâm tư của bọn họ, thầm nghĩ, thật là thiên chân nha! Dù cho thiên phú đến mấy, cũng thất bại mấy chục thậm chí mấy trăm mới thể luyện thành đan dược đầu tiên. Huống hồ những tử thiên phú cũng , cũng chỉ Đàm Phủ là một chút.
Quả nhiên, nhanh phòng luyện đan liền loạn thành một đoàn, ai nấy luống cuống tay chân, trong khí càng tràn ngập mùi khét lẹt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1623.html.]
Phượng Khê truyền âm nhập mật với Quân Văn: “Ca, ngửi mùi ? Cái thể tận tình ngửi thấy!”
Quân Văn: “…”
Tiêu trưởng lão đối với sự hỗn loạn đoán sớm, cũng để ý, mà đến mặt Phượng Khê, hỏi nàng:
“Trong những dược thảo nguyên liệu của đan nguyên ?”
Phượng Khê lắc đầu: “Không .”
Tiêu trưởng lão tiện tay cầm lấy một gốc dược thảo, hỏi nàng: “Biết đây là dược thảo gì ?”
Hắn hỏi như chút ý khảo thí, nếu Phượng Khê thể đáp , cũng uổng công cố ý giới thiệu nhiều như , còn sẽ cho phép nàng và Quân Văn đến cọ khóa. Nếu ngay cả tên dược thảo nàng cũng đáp , tìm cái cớ, cho nàng và Quân Văn đến nữa.
Phượng Khê tinh ranh, đương nhiên dụng ý của Tiêu trưởng lão, lập tức :
“Thanh linh thảo, thường sinh trưởng ven bờ nước, ưa nước ưa bóng râm, dễ lẫn với hồ phong lan, điểm khác biệt lớn nhất giữa hai loại là mặt lá của thanh linh thảo một chút lông tơ. Thanh linh thảo tác dụng cầm má/u hóa ứ, thường dùng để chế tác các loại đan dược cầm m/áu.”
Tiêu trưởng lão chút kinh ngạc, ngờ Phượng Khê những dụng tâm lắng , hơn nữa trí nhớ còn . Hắn lập tức khen Phượng Khê một phen, đó lấy mấy cái ngọc giản đưa cho Phượng Khê.
“Trên đây khắc ghi đều là một kiến thức cơ bản về luyện đan, con rảnh thể xem.”
Hắn mong chờ Phượng Khê thể trở thành luyện đan sư, chỉ là cảm thấy tiểu cô nương hiếu học, học chút kiến thức luyện đan cơ bản cũng dùng đến. Ít nhất khi ngoài rèn luyện sẽ cái gì độc cái gì độc, thể xu lợi tị hại.
Phượng Khê lập tức mắt sáng lên, cảm ơn Tiêu trưởng lão xong, cầm lấy một gốc dược thảo đài luyện đan :
“Tiêu trưởng lão, đây ngài cái hoa tử hộc cần loại bỏ nhụy hoa mới thể thuốc, đây là vì ? Là sẽ giảm dược tính dược tính tương khắc?”
Người như Tiêu trưởng lão thích nhất chính là những tử tự phát hiện vấn đề, lập tức kiên nhẫn giải thích. Cảnh dừng trong mắt Đàm Phủ liền cảm thấy vô cùng chói mắt. Hắn vốn dĩ tự tin tràn đầy, kết quả dược thảo trong nồi khét thành cơm cháy! Vốn còn mong chờ Tiêu trưởng lão chỉ điểm vài câu, kết quả Tiêu trưởng lão xem cũng thèm liếc một cái, đối với Phượng Khê ân cần hỏi han. Hắn đè nén sự bất mãn trong lòng, rửa sạch lò luyện đan xong, nữa bắt đầu luyện chế. Kết quả bao lâu, luyện một lò cơm cháy! Hắn đành chủ động hỏi Tiêu trưởng lão nguyên nhân.
Tiêu trưởng lão cũng cho nguyên nhân, mà :
“Ngươi tự phát hiện vấn đề từ đó, đó tìm cách giải quyết, như mới thể tiến bộ. Mặt khác, luyện đan lối tắt nào thể , đều trải qua vô thất bại mới thể thành công, ngươi cần nóng vội, bình tĩnh, kiên nhẫn.”
Đàm Phủ bề ngoài gật đầu xưng , trong lòng càng thêm bất mãn. Nói một đống đạo lý lớn, đến cùng vẫn là tiếp tục cùng cái tên Liễu Yểu Điệu trò chuyện vui vẻ, chỉ điểm mà thôi.
Tiêu trưởng lão đương nhiên tâm tư của Đàm Phủ, cùng Phượng Khê trò chuyện một lát, lúc mới xem xét tình hình luyện đan của các tử khác. Phượng Khê khỏi cảm thán với Liễu thống soái:
“Sư phụ, đều là của Thiên Khuyết đại lục, vì tâm địa thiện lương, chẳng hổ x/âm lư/ợc Cửu U đại lục chúng ?”