Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1622
Cập nhật lúc: 2025-07-13 09:15:39
Lượt xem: 126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1622. Biện trưởng lão trông mòn con mắt
Phượng Khê thấy thái độ Phương trưởng lão kiên quyết, đành hứa hẹn chờ nàng học quy diễn chi thuật thì sẽ giúp tính toán xem những tấm bia đá bán thành phẩm đó rơi xuống . Thật Phương trưởng lão cũng là cái gì cũng thể thử khi tuyệt vọng, các loại phương pháp đều thử nhưng tìm , chỉ thể gửi hy vọng quy diễn chi thuật của Phượng Khê.
Phương trưởng lão cảm thấy thể để Phượng Khê và Quân Văn một chuyến tay , khi liền đưa cho bọn họ mỗi hai tờ bản dập. Chính là bản dập Lưỡng Nghi Bia. Tuy Phượng Khê nhớ kỹ hoa văn Lưỡng Nghi Bia, nhưng vẫn bày tỏ lòng cảm tạ với Phương trưởng lão. Quân Văn cũng liên tục cảm ơn. Quả nhiên theo tiểu sư thì thịt ăn!
Ra khỏi rừng bia, Quân Văn về chỗ ở của , mà tung tăng theo Phượng Khê đến sân của nàng. Vào phòng, Quân Văn liền truyền âm nhập mật :
“Tiểu sư , Phương trưởng lão cái bia đá bán thành phẩm gì đó là mất đêm hôm đó, liên quan đến hai quân cờ đó ?!”
Phượng Khê: “Có thể, lẽ, đại khái là !”
Thật ngày đó ở rừng bia, Liễu thống soái chuyện xảy thể liên quan đến hai quân cờ, lúc đó Phượng Khê còn thấp thỏm, nhưng đó cũng động tĩnh gì. Không ngờ, trọng trách tìm kiếm bia đá bán thành phẩm vòng vòng rơi xuống vai nàng. Nàng lấy hai quân cờ đó từ trong túi áo , hai cái thứ vẫn cứ như ch/ết . Phượng Khê và Quân Văn nghiên cứu nửa ngày cũng tìm nguyên cớ, Phượng Khê đành cất quân cờ túi áo.
Hai sư trao đổi một chút nội dung bài giảng hôm nay của Biện trưởng lão, đó đến hai tên gian tế .
“Tiểu sư , khóa công pháp của Biện trưởng lão cũng mấy tử truyền đến giảng, là ngày mai chúng tìm cơ hội tiếp xúc với bọn họ một chút, đó để Phú Quý xem bọn họ ?”
Phượng Khê cảm thấy tỉ lệ hai đến khóa công pháp lớn, nhưng thử xem cũng , dù cũng thể thu nhỏ phạm vi . Thế là, sáng hôm , Đào Địa Gai Thú biến dị giải trừ cấm đoán . Nó học khôn , thả liền biểu đạt một phen quyết tâm. Tuy Quân Văn hoài nghi thái độ của nó, nhưng mắt còn nó phân biệt gian tế, nên cũng gì.
Đến nơi học khóa công pháp, Phượng Khê và Quân Văn tìm cớ trò chuyện vài câu với tất cả các tử truyền. Quả nhiên giống như Phượng Khê nghĩ, nơi một nam một nữ đó.
Biện trưởng lão hôm nay đến tương đối sớm, ở ngoài cửa liền thấy Phượng Khê và Quân Văn giống như hai con bướm hồ điệp , bay lượn khắp nơi, chốc lát lao , chốc lát lao . Ấn tượng nhỏ nhoi của đối với Phượng Khê và Quân Văn lập tức còn sót chút gì! Xem chí tiến thủ của bọn họ đều là giả vờ! Biết là hiểu mà giả vờ hiểu! Hừ, hôm nay sẽ cho các ngươi hiện nguyên hình!
Hắn phòng, bắt đầu lên lớp. Nhìn thấy Phượng Khê và Quân Văn giống như ngày hôm qua, biểu diễn một phen từ nghi hoặc khó hiểu đến bừng tỉnh đại ngộ đến kinh ngạc cảm thán! Trong lòng lạnh:
“Liễu Yểu Điệu, ngươi lên!”
Phượng Khê nổi cơn /ên gì, nhưng vẫn nhanh chóng dậy.
“Thiên Xu quán khuỷu tay, cơ liệt thiên là gì, giải thích xem?”
Phượng Khê lập tức : “Thiên Xu là đầu của Bắc Đẩu, đối ứng với Túc Dương Minh Vị Kinh…”
Hắn bảo Phượng Khê xuống hỏi Quân Văn, Quân Văn cũng đối đáp trôi chảy. Lông mày Biện trưởng lão đang cau giãn một chút, tuy rằng tư chất kém một chút, nhưng ít giảng còn tính là nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1622.html.]
Tan học xong, Phượng Khê và Quân Văn lén lút theo Biện trưởng lão, nhưng vẫn giữ cách, dám tiến lên. Biện trưởng lão cũng để ý đến bọn họ, trở về sân. Một lát , dùng thần thức “xem” qua, liền thấy hai ở ngoài viện thò đầu thò cổ , trong tay mỗi còn cầm một quyển 《Vạn Vật Tinh Diễn Quyết》. Biện trưởng lão ít nhiều cũng chút cảm động, thầm nghĩ nếu ngày mai bọn họ còn đến thì sẽ miễn cưỡng ký tên cho bọn họ.
Thoáng cái đến ngày hôm , Biện trưởng lão lên lớp xong, vốn tưởng rằng Phượng Khê và Quân Văn sẽ theo kịp, kết quả đầu nhiều cũng thấy bóng . Trong lòng lập tức dâng lên một đám lửa vô danh! Cứ cái kiểu đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày thì khó mà thành châu báu!
Thật Phượng Khê và Quân Văn theo, dù theo chiến lược của bọn họ thì ít nhất cũng lảng vảng ở ngoài sân Biện trưởng lão mười ngày tám ngày, như mới thể biểu đạt sự sùng bái của bọn họ đối với Biện trưởng lão. Kết quả, kế hoạch Ngụy chấp sự gián đoạn.
“Vì hôm nay đầu tiên học ở phòng luyện đan, nên Tiêu trưởng lão bảo các tử đến phòng luyện đan một canh giờ, các ngươi mau !”
Phượng Khê và Quân Văn vội vã chạy đến phòng luyện đan, đương nhiên rảnh lo Biện trưởng lão đang trông mòn con mắt.
editor: bemeobosua
Sau truyền công đường thật nhiều phòng luyện đan, bọn họ học chính là gian lớn nhất trong đó. Hai , phát hiện những đài luyện đan trong gian phòng bố trí hình tròn, đài luyện đan ở giữa lớn hơn những đài luyện đan khác một chút, chắc là Tiêu trưởng lão dùng để dạy học. Hàng đài luyện đan thứ nhất và thứ hai còn chỗ, Phượng Khê và Quân Văn liền tìm hai cái đài luyện đan gần đó ở hàng thứ ba. Nơi cũng chỗ , .
Các tử đến học thấy Phượng Khê và Quân Văn đến khóa đều chút kinh ngạc, Đàm Phủ càng cảm thấy buồn . Khóa luyện đan học mấy chục buổi , hai ngươi giữa chừng thể hiểu ?! Xem sư phụ thế nào thì đồ thế đó, Cốc Lương trưởng lão đáng tin cậy, hai đồ cũng chẳng ! Biết chốc lát Tiêu trưởng lão đến, trực tiếp đuổi hai bọn họ ngoài!
Đang suy nghĩ, Tiêu trưởng lão đến. Tiêu trưởng lão quanh một vòng, thấy Phượng Khê và Quân Văn xong, cũng chẳng gì, bắt đầu lên lớp. Hắn đầu tiên giới thiệu đài luyện đan một chút, vì bên địa hỏa liên tiếp, nên đặc biệt dặn dò nhất định cẩn thận, tránh bỏng. Sau đó bảo lấy lò luyện đan chuẩn , kiểm tra từng cái một. Mọi lập tức theo.
Những lò luyện đan phẩm cấp vẫn chút khác biệt, trong đó lò luyện đan của Đàm Phủ chất lượng nhất, thượng phẩm cấp Huyền. Lò luyện đan giống những linh khí khác lắm, ở Thiên Khuyết đại lục hầu như ít thấy lò luyện đan cấp Thiên, cấp Địa cũng khó . Cho nên thượng phẩm cấp Huyền cũng coi như là tồi. Đàm Phủ chút tự đắc, thiên phú luyện đan tồi, nên gia tộc cũng nguyện ý đổ tài nguyên lên . Nếu thành tử truyền của Tiêu trưởng lão, tiền đồ càng thể đong đếm!
Hắn nghĩ đầu thoáng qua đài luyện đan của Phượng Khê và Quân Văn, trống trơn. Xem hai chẳng chút chuẩn nào, chỉ là đến xem náo nhiệt, chắc Tiêu trưởng lão nể mặt Cốc Lương trưởng lão nên mới đuổi bọn họ ngoài. cũng chỉ khóa thôi, khóa chắc chắn sẽ cho bọn họ đến.
Tiêu trưởng lão kiểm tra xong lò luyện đan, lấy dược thảo bảo Đàm Phủ tiến hành phân phát. Đàm Phủ phát phát , phát hiện còn thừa hai bộ. Hắn đang định trả dược thảo cho Tiêu trưởng lão, liền Tiêu trưởng lão
“Đó là của Liễu Trì và Liễu Yểu Điệu!”
Đàm Phủ ngớ ! Hai kẻ đến cọ khóa, còn phát dược thảo cho bọn họ? Đây lãng phí ?! dám , liền đưa dược thảo cho Phượng Khê và Quân Văn.
Phượng Khê cầm lấy một gốc dược thảo định kỹ, năm cây cẩu linh căn trong đan điền liền bắt đầu thả tim với nàng…
Phượng Khê: “…”
“Ngày thường bảo các ngươi việc, các ngươi tích cực như ? Bây giờ thì giống lợn rừng , hoạt bát hẳn lên!”
Năm cây cẩu linh căn: “…”