Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1614

Cập nhật lúc: 2025-07-13 09:15:19
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1614. Trong phòng sáng chói nhất là hai đứa nhóc con!

Ngụy chấp sự xong câu cuối cùng thì tạm dừng một chút, lúc mới :

“Biện trưởng lão dù là tu vi trình độ dạy học đều cao, nhưng , ừm, tương đối cố chấp, các ngươi chuẩn tâm lý.”

Phượng Khê thầm nghĩ, còn cố chấp hơn cả Tử trưởng lão trong 24 tiết ?! Đây vấn đề đáng kể chút nào!

Ngụy chấp sự thấy Phượng Khê và Quân Văn dường như để tâm, nhưng cũng tiện nhiều, dù bọn họ nhanh sẽ lời ý nghĩa gì. Cũng Đằng đường chủ chuyện hóa , dù thấy thái độ của Biện trưởng lão dường như thích họ Liễu.

Rất nhanh liền đến địa điểm giảng bài khóa công pháp, căn nhà lớn như đầy . Nơi tuyệt đại đa tử nội môn, còn một phần nhỏ là tử truyền.

Ngụy chấp sự giải thích: “Những tử đều là đến vì Biện trưởng lão, dù Biện trưởng lão nhiều năm công khai giảng bài. Các ngươi tìm chỗ , gặp khó khăn gì cứ tìm bất cứ lúc nào.”

Phượng Khê và Quân Văn cảm ơn Ngụy chấp sự xong, liền phòng. Vừa mới bước , liền thu hút nhiều ánh mắt. Phượng Khê khoe khoang với Liễu thống soái:

“Sư phụ, thấy ? Con đến cũng là tiêu điểm vạn chú mục!”

Liễu thống soái: “Một đám Luyện Hư hậu kỳ và Hợp Thể mà hai tiểu Hóa Thần trộn , đương nhiên sẽ là tiêu điểm.”

Phượng Khê cảm thấy Liễu thống soái gần đây dần dần hóa! Cách chuyện càng ngày càng giống gia gia tiện nghi! Có thể là gần đây gặp nhiều thiên đ/ao vạn quả, nên phiêu . Tuy nhiên, nàng phản cảm, nàng tật của , giống như Ngũ sư , cứ cách một thời gian là sẽ phiêu, thỉnh thoảng tưới nước lạnh cho nàng thì hơn.

Vì bọn họ đến muộn, những chỗ đều khác chiếm hết, đành xuống một góc gần tường. Vừa mới xuống, hai con hàng bắt đầu mở rộng vòng xã giao, hàn huyên với mấy tử nội môn bên cạnh. Phượng Khê và Quân Văn dù cũng là tử truyền, chủ động tiếp cận bọn họ, mấy tử nội môn dù trong lòng nghĩ thế nào, mặt đều khách khí.

Bên đang chuyện rôm rả, một lão giả với khuôn mặt vô cùng nghiêm túc bước . Căn phòng vốn ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh. Lão giả chính là Biện trưởng lão, tâm trạng của thật sự chút nào. Mấy năm gần đây vẫn luôn dốc lòng nghiên cứu công pháp, chút tâm đắc Đằng đường chủ ép buộc lôi giảng bài. Nếu là giảng bài bình thường thì còn , đằng là vì hai tiểu Hóa Thần. Hắn ghét nhất là những kẻ cửa ! Đặc biệt còn là hai tên phế vật!

Đằng đường chủ xét thấy Biện trưởng lão quanh năm bế quan, tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài, cố ý kể chi tiết những chuyện gần đây xảy . Một mặt nhấn mạnh Phượng Khê và Quân Văn là biến do Cốc Lương trưởng lão tính , mặt khác dùng những chuyện gần đây để chứng minh Phượng Khê và Quân Văn quả thật là khả tạo chi tài. Đáng tiếc Biện trưởng lão đối với những lời của Đằng đường chủ đều tin! Một tông môn lớn mạnh, dựa là tu luyện thành thật kiên định, chỉ hai tiểu Hóa Thần thể Thiên Diễn Đạo Tông tái hiện vinh quang ? Cái xàm ?! Còn những chuyện xảy đó, chẳng qua là trùng hợp thôi! Mấu chốt là hai là đồ của Cốc Lương Xuyên, cái tên 250 đó trúng đồ thì thể tiền đồ gì chứ?! Lệ Trạch chính là ví dụ nhất!

Biện trưởng lão nhập gia tùy tục nên ấn tượng về Phượng Khê và Quân Văn vô cùng tệ, ở bên ngoài thấy hai bọn họ chẳng những ở hàng cuối cùng, còn cứ luyên thuyên với những tử xung quanh, cái ấn tượng càng tệ hơn! Phẩm hạnh ác liệt, bất kham trọng dụng!

editor: bemeobosua

Biện trưởng lão nén xuống sự vui trong lòng, quét một vòng, đó :

“Nếu các ngươi đến khóa công pháp của , thì tuân thủ quy tắc của . Thứ nhất, sự cho phép của bất kỳ ai cũng chuyện, nếu thì cút ! Thứ hai, tuyệt đối cho phép loại chuyện một cục cứt chuột hỏng cả nồi canh xảy , nếu ai học hành tử tế thì nhanh chóng cút , đừng phiền những tử khác pháp…”

Phượng Khê cảm thấy lời của Biện trưởng lão là đang mỉa mai nàng và Quân Văn. Nguyên nhân đơn giản, khi Biện trưởng lão lời , thường xuyên về phía nàng và Quân Văn, hơn nữa ánh mắt tràn đầy sự ghét bỏ. Ngũ sư thì còn tạm chấp nhận , nàng ưu tú như , ghét bỏ nàng chứ? =)))

Liễu thống soái: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1614.html.]

Quân Văn cũng là Hóa Thần tầng chín, ngươi còn chỉ là Hóa Thần tầng bảy, ngươi cũng hổ mà lời !

Biện trưởng lão một đống quy tắc xong, :

“Bây giờ bắt đầu học, nếu là buổi học đầu tiên, sẽ về Vạn Vật Tinh Diễn Quyết, đừng với là các ngươi đều , những gì các ngươi đều chỉ là da lông thôi. Vạn Vật Tinh Diễn Quyết chính là căn bản lập phái của Thiên Diễn Đạo Tông , vô cùng huyền ảo, mỗi một câu đều huyền cơ…”

Phượng Khê thầm nghĩ, tuy Biện trưởng lão ánh mắt lắm, nhưng quả thật học vấn, cái thể so với Lệ Trạch đây giảng giải cho nàng và Quân Văn thấu triệt hơn nhiều! Nàng đang suy nghĩ, liền thấy Biện trưởng lão đài vui :

“Liễu Yểu Điệu, ngươi góc tường cho !”

Phượng Khê chút ngây ngốc, nàng hình như cũng phạm gì nha, phạt ?! Tuy nhiên, mới đến, thêm một chuyện bằng bớt một chuyện, phạt thì phạt ! Thế là, nàng ngoan ngoãn lên. Cũng cần góc tường, bản chỗ nàng chính là góc tường .

Không lâu , Quân Văn cũng phạt ! Sư hai trao đổi ánh mắt vô tội, thẳng thắn sống lưng. Dù là phạt , bọn họ cũng là hai đứa nhóc con sáng chói nhất trong phòng!

Biện trưởng lão thấy , lầm tưởng hai bọn họ phục và khó chịu, càng chướng mắt bọn họ hơn! Trong quá trình giảng bài thường xuyên mỉa mai hai câu, ví dụ như “ Luyện Hư tính là tu sĩ”, tu vi Hợp Thể xứng trở thành tử truyền” blah blah. Phượng Khê và Quân Văn chỉ xem đang sủa bậy, tai tai . Chủ yếu là thoải mái!

Cuối cùng, buổi học kết thúc. Biện trưởng lão , Phượng Khê vốn định hỏi thăm tình hình của Biện trưởng lão, kết quả mấy tử nội môn đó chuyện khá với nàng đều chạy như chó chạy . Vừa dây dưa đến nàng.

Phượng Khê bĩu môi, hôm nay các ngươi đối với hờ hững, ngày nào đó sẽ khiến các ngươi trèo cao nổi! Nàng đang ở trong lòng tiểu thuyết teen thì Ngụy chấp sự tới.

“Khóa học thế nào? Có quen ?”

Phượng Khê tủm tỉm : “Khá , Biện trưởng lão đối với hai con đặc biệt chiếu cố.”

Quân Văn: Ngôn ngữ quả nhiên là một môn nghệ thuật.

Ngụy chấp sự tuy trong lòng chút hoài nghi, nhưng thấy Phượng Khê và Quân Văn vẻ mặt nhẹ nhàng, cũng liền tin. Trong lòng nhẹ nhõm thở phào, vốn còn lo lắng Biện trưởng lão sẽ nhắm họ Liễu, xem lo lắng thừa . Hắn còn chuyện , dặn dò vài câu vội rời .

Quân Văn hỏi Phượng Khê: “Tiểu , chúng về đây ?”

Một ngày chỉ một khóa công pháp, bọn họ buổi chiều thể tự sắp xếp.

Phượng Khê rạng rỡ: “Ca, hai tìm Biện trưởng lão !”

Quân Văn buồn bực: “Tìm gì?”

Phượng Khê đầy ý vị thâm trường: “Hắn hai mắt ? Vậy thì cứ để nhiều hơn, vài liền thuận mắt thôi!”

Quân Văn: “…”

Loading...