Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1610
Cập nhật lúc: 2025-07-13 04:06:42
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1610. Sư phụ, vì ngài cứ một hai ở trong phòng mà diễn?
Bốn thầy trò tới sân của Cốc Lương trưởng lão.
Diệp chấp sự sợ Cốc Lương trưởng lão loạn, nên cố ý dặn dò tử tu sửa theo quy cách cao nhất của viện trưởng lão mà . Cho nên, cái viện trông khí phái hơn hẳn ! Chẳng những khí phái, mà các chi tiết cũng xử lý hơn nhiều.
Cốc Lương trưởng lão khỏi cảm khái, quả nhiên chuyện chuyên nghiệp thì giao cho chuyên nghiệp mới nha! Tuy nhiên, căn nhà sửa sang khí phái như , nổ lên thì đau lòng quá!
Phượng Khê hỏi điều vẫn luôn thắc mắc trong lòng:
“Sư phụ, nếu bói toán thường xuyên nổ mai rùa, vì cứ một hai ở trong phòng mà diễn chứ? Người nghĩ đến việc tìm một đất trống mà bói toán ư? Dù nổ, cũng chỉ là nổ một cái hố mà thôi, sẽ gây tổn thất quá lớn.”
Cốc Lương trưởng lão ho khan vài tiếng: “Cái đó, vi sư còn chuyện, con cứ để sư con !”
Cốc Lương trưởng lão xong, liền vội vã chui trong phòng. Phượng Khê đành hỏi Lệ Trạch:
“Sư , thế ạ?”
Lệ Trạch nén :
“Trước hết rõ, cũng chỉ là thôi, còn chính xác , hai tự cân nhắc. Nghe lúc sư phụ chúng khi nổ nhà vài , cũng nghĩ đến cách mà , liền chạy bên ngoài bói toán.
Có thể là đến nổ đến đó, đều thấy phiền, cuối cùng đẩy ông đến núi. Kết quả đoán xem, đầy hai ngày, ông liền gây mấy chục vụ sơn hỏa, biến cái núi xinh thành núi hoang!
Cái còn tính, cũng núi vốn là Trạc Tâm Trì của tông môn, bên trong ít Vấn Tâm Thạch, ông ầm ĩ thế nào kích hoạt Vấn Tâm Thạch, đến nỗi ông … Điê/n ! Chạy loạn khắp tông môn, còn mặc gì…”
Lệ Trạch đang hùng hồn, Cốc Lương trưởng lão từ trong phòng bước , một cước đá Lệ Trạch! Lệ Trạch đáng thương nữa treo cành cây! Cốc Lương trưởng lão cái nghiệt đồ , hận thể lúc giành đồ , để và Bạch trưởng lão trói chặt cả đời! =)))
Lệ Trạch quả thực uất ức ch/ết mất! Rõ ràng là bảo , bây giờ đá , đúng là đổi thất thường! Hơn nữa, cũng gì quá đáng, rõ ràng lúc chính là mặc gì, trong tông môn đều mà!
Phượng Khê thấy Cốc Lương trưởng lão mặt đỏ tía tai, sợ ông tức giận mà xảy chuyện, vội vàng đỡ ông xuống ghế đá bên cạnh. Phải do Diệp chấp sự phái đến thật sự việc, còn cả bàn đá ghế đá trong sân nữa.
editor: bemeobosua
“Sư phụ, sư con chỉ thuật vài lời nhàn đàm của khác, cần giận lớn đến . Con và ca con kẻ đầu óc, tự nhiên những lời nào là thật, những lời nào là giả. Hơn nữa, bọn họ như , chẳng vì thật sự quá ưu tú, nên bọn họ mới ghen tị và hận …”
Cốc Lương trưởng lão trong lòng tức giận biu một tiếng tan thành mây khói! Vẫn là tiểu đồ ăn , hơn hẳn thằng đại đồ 250 nhiều!
Khi Phượng Khê trấn an Cốc Lương trưởng lão, Quân Văn đỡ Lệ Trạch từ cành cây xuống. Quen tay việc, hiện giờ thành thạo quy trình đỡ Lệ Trạch xuống cây.
Hắn lúc nghĩ đến một vấn đề, nhà của Cốc Lương trưởng lão nổ nhiều như , cái cây bất kỳ dấu hiệu tổn thương nào?
Rắn chắc đến thế ?! Tuy nhiên, nhanh lời của Phượng Khê hấp dẫn sự chú ý, liền bỏ quên chuyện đó đầu.
Phượng Khê hỏi Cốc Lương trưởng lão: “Sư phụ, nếu trong tông môn chỗ nào thích hợp cho bói toán, vì đến bên ngoài tông môn tìm một đất trống mà bói toán?”
Cốc Lương trưởng lão thần sắc cứng đờ: “Thật cũng từng , mấu chốt là sư bá con yên tâm, liền cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1610.html.]
Lệ Trạch lời , rõ ràng chuyện , nhưng vẫn nuốt . Cốc Lương trưởng lão trừng mắt một cái:
“Có chuyện thì , đừng nghẹn ch/ết ngươi!”
Lệ Trạch: “Sư phụ, đây là bảo con đó, đừng đá con nha!”
Cốc Lương trưởng lão: “…”
Lời đều hiểu ?! Ông ngăn, nhưng muộn !
“Tiểu sư , vì tông chủ sư bá cho sư phụ chúng ngoài xem bói ? Nổ mai rùa thì là chuyện nhỏ thôi, dù cũng thể chọn chỗ ít , mấu chốt là ông cứ nhịn xem bói cho khác, mỗi xem là mỗi rước họa. Cứ 5 năm , ông xem bói cho Miêu trưởng lão của Toàn Cơ Các, cứ một hai mệnh trung một con trai.
Muội Toàn Cơ Các là nữ tu đoạn tình tuyệt ái, ông khác gì mắng tám đời tổ tông ?! Kết quả thì thể đoán , ông tru/y s/át hơn nửa tháng, lúc mới chật vật trốn về tông môn.
Toàn Cơ Các chịu bỏ qua, kéo đến tận cửa đòi lời giải thích, tông chủ chẳng những tự xin , còn đưa ít bồi thường, mới giải quyết chuyện . Muội xem, cứ như , tông chủ dám thả sư phụ chúng ngoài ?
Quyền lực mẫu quốc hành lợi và hại, cảm thấy nổ nhà thì cũng vẫn hơn việc ông ngoài gây họa, cho nên liền lệnh cưỡng chế sư phụ chúng bói toán trong phòng, việc gì thì đừng ở bên ngoài chạy lung tung, càng đừng bói toán ở bên ngoài.”
Phượng Khê: “…”
Nàng với Liễu thống soái: “Sư phụ, con sai ! Con thấy Diệp chấp sự một chút cũng quá đáng.”
Liễu thống soái: “…”
Cốc Lương trưởng lão cảm thấy cần giải thích một chút, thế là :
“Đừng sư con hươu vượn, rõ ràng là cái Miêu trưởng lão cứ một hai bắt xem cho nàng, mới tính! Bằng việc gì trêu chọc một bà lão gì?!
Hơn nữa, quẻ tượng chính là hiển thị như , vì nghiêm cẩn khởi kiến, còn thử phép tính nhiều nữa đó!
Kết quả đều nàng mệnh trung một con trai, lúc mới cho nàng, ai ngờ cái bà lão thẹn quá hóa giận, thật là thể lý!”
Phượng Khê: “…”
Nàng hình như vì Cốc Lương trưởng lão thu Lệ Trạch đồ ! Hai đúng là thầy trò giống nha! Nàng quản lý biểu cảm một chút, lúc mới hỏi Cốc Lương trưởng lão:
“Sư phụ, vì thường xuyên nổ mai rùa ? Là mai rùa chất lượng , là nguyên nhân khác? Đại sư của con cũng thường xuyên nổ mai rùa là ?”
Lệ Trạch vội vàng chính danh cho : “Sư , chỉ lúc mới bắt đầu học thì nổ hai thôi, một cũng nổ.”
Không đúng! Trước đây khi tính cho tiểu sư thì nổ một . Tuy nhiên cảm thấy cần thiết bổ sung, nên cũng .
Cốc Lương trưởng lão trừng mắt hung hăng một cái, liền vẻ ngươi miệng đúng ? Ngươi là cái nghiệt đồ!
“Đó là bởi vì con mới đặt chân thuật Quy Diễn, đều là dùng những pháp quyết dễ hiểu, đương nhiên nổ mai rùa ít. Chờ con học đến trình độ của , e rằng còn nổ thường xuyên hơn !”
Phượng Khê nghĩ nghĩ : “Sư phụ, cứ nổ mai rùa mãi cũng chuyện , nếu hiện tại con bái sư, liền nhanh chóng truyền thụ cho con thuật Quy Diễn ! Sau đó con sẽ lấy thử nghiệm, xem rốt cuộc chuyện là thế nào.”
Cốc Lương trưởng lão: Lấy thử nghiệm là dùng như ?!
Tuy rằng ông cũng lập tức truyền thụ thuật Quy Diễn cho Phượng Khê, nhưng nghĩ đến trình độ gà mờ của , liền :
“Các ngươi mới từ Chư Thiên bí cảnh , vẫn nên nghỉ ngơi một thời gian, qua một đoạn thời gian nữa học cũng muộn.”
Ông lúc thể lợi dụng thời gian để nghiên cứu kỹ lưỡng những sách cổ , nâng cao một chút trình độ dạy học. Lâm trận mới mài gươm, nhanh cũng sáng!