Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:30:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

153. Mọi người cứ... nói ít hiểu nhiều đi!

Phượng Khê ném lấy ném để, ném đến bực bội, bèn giao cho bọn Quân Văn ném tiếp, còn mình thì ngồi một bên, hừ hừ hát tiểu khúc đóng dấu.

Chẳng mấy chốc, lại lấp kín được nửa bao tải.

Mà làm cái loại công việc buồn tẻ vô vị thế này thì có gì vui đâu?!

Khoan đã?

Bây giờ ta chính là Trúc Cơ tu sĩ ngưu bức ầm ầm rồi, chi bằng thử vẽ phù triện cấp Địa xem sao?

Nghĩ thế, nàng bắt tay vào vẽ phù cấp Địa, xác suất thành công có khá hơn trước một chút, nhưng cũng chỉ khoảng một phần mười.

Xem ra vẫn chưa ổn, chỉ đành đợi tu vi cao thêm rồi thử lại.

Mà không thành cũng chẳng sao, vẽ đại mấy tấm, biết đâu dùng được thì cũng coi như không phí công.

Vậy là nàng lấy ra bàn nhỏ ghế xếp, nghiêm túc ngồi xuống, bắt đầu vẽ phù triện.

Tay phải vẽ bùa, tay trái cầm linh quả, vừa nhai răng rắc vừa vẽ rào rào.

Nhìn một màn ấy, Cảnh Viêm bỗng nhiên mất sạch động lực.

Mỗi ngày chứng kiến cái loại biến thái này, đến tâm thái lão cuốn vương cũng sắp đóng băng luôn rồi!

Có điều, vừa quay đầu nhìn Giang Tịch, hắn lại có động lực mới.

Cuốn không lại tiểu sư muội thì cuốn đại sư huynh!

Giang Tịch thì không hiểu sao cảm thấy sống lưng lạnh toát, chẳng lẽ do bị nổ phù nhiều quá nên gió lùa vào người?

Trong khi ba phái còn đang cân nhắc cách phá trận, nhóm người Phượng Khê đã ra khỏi vùng sương mù.

Quay đầu nhìn lại, lần này có thể thấy rõ ràng – sương mù vẫn che kín một mảnh nhỏ, chỉ là bị xé toạc một cái lỗ lớn.

Giang Tịch lập tức truyền tin cho Tiêu Bách Đạo, nhưng phát hiện tin tức không gửi đi được.

Sắc mặt hắn trầm xuống:

"Theo ghi chép, mỗi lần Rừng Sương Mù tan sương, sẽ không để lại tàn dư nào. Lần này đúng là dị thường.

Chúng ta đừng đi sâu nữa, tìm ba phái còn lại hội họp rồi rút lui."

Ba người Phượng Khê cũng cảm thấy có lý, đều gật đầu tán thành.

Có điều, họ gặp một vấn đề: vùng sương mù quá nhiều, căn bản không phân biệt được chỗ nào có người hay không người.

Phượng Khê thở dài:

"Lần trước mua năm vạn giấy phù triện, đáng lẽ nên mua nhiều thêm chút. Nếu có thật nhiều phù, muội có thể nổ từng đám dò đường rồi."

Ba người Giang Tịch: “……”

Ngươi sao không tự mở cái cửa hàng phù triện đi cho rồi!

Sẵn tiêu đỡ tốn tiền!

Đùa vài câu xong, Phượng Khê bắt đầu suy nghĩ biện pháp.

Đúng là có thể để Tiểu Hắc Cầu hút sương mù thử, chỉ ngặt nỗi trò này không thể công khai!

Không phải đề phòng Giang Tịch và Cảnh Viêm, mà là lo lắng những người khác nhìn thấy.

Tiểu Hắc Cầu quá mức đặc biệt, dễ gây họa.

Tiểu Hắc Cầu: “……”

Ta còn phải cảm ơn cái thân phận "không thể thấy sáng" này hả?

Bằng không lại bị lôi ra... làm ống hút khói ấy chứ!

Đúng lúc này, một trận tiếng thú gầm truyền đến, chỉ trong nháy mắt đã có một bầy yêu thú nhào tới.

Đa phần đều là Trúc Cơ kỳ, dẫn đầu còn có mấy con Kim Đan kỳ.

Sắc mặt Giang Tịch lập tức trầm xuống.

Tuy Phượng Khê có nhiều phù triện, nhưng yêu thú thông minh hơn sương mù nhiều, hiệu quả phù triện suy giảm mạnh.

Hơn nữa, số lượng lại quá đông!

Phượng Khê thì mặt không đổi sắc, thậm chí còn nhìn thấy trong đám yêu thú kia có con Phong Báo Mắt Tím lần trước.

Phong Báo Mắt Tím đang gắng sức hạ thấp sự tồn tại của mình, suýt nữa chui luôn đầu xuống đất!

Nó cũng đâu muốn thế này!

Nó cũng bất đắc dĩ lắm!

Nó đã tính rồi, lát nữa mà đánh nhau, nó sẽ âm thầm trốn mất, tuyệt không nhúng tay vào vũng bùn đục này.

Nói gì thì nói, lôi kiếp còn không đánh c.h.ế.t được con hàng kia, đủ biết nàng đáng sợ cỡ nào!

Chỉ có đồ ngốc mới dám đối đầu với nàng!

Phượng Khê chẳng buồn để ý nó, chỉ nhếch môi cười một cái đầy ý vị sâu xa, lấy ra một bình hồ lô nhỏ, đổ ra một nắm đan dược, ném thẳng về phía yêu thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-153.html.]

Phong Báo Mắt Tím bản năng cảm thấy có chuyện chẳng lành, vội vã giơ chân chạy mất.

Chạy được một khoảng, nó nghe thấy sau lưng truyền đến những âm thanh... không thể tả.

Phong Báo Mắt Tím: “……”

Không phải nàng ném cái loại đan dược đó chứ!?

Biến thái quá rồi!

Không chỉ nó, ba người Giang Tịch cũng cùng một suy nghĩ.

Đám yêu thú vốn định nhào tới gây sự, giờ phút này bận rộn... gánh vác sứ mệnh vĩ đại của chủng tộc, chẳng còn tâm tư để ý tới bọn họ.

Bọn họ nhân cơ hội chuồn mất!

Chạy được mấy chục dặm, Giang Tịch rốt cuộc nhịn không được hỏi:

"Tiểu sư muội, tại sao muội lại luyện chế loại đan dược đó?"

Hắn sợ Phượng Khê đi nhầm đường, tuy nghĩ vậy có hơi lo xa.

Phượng Khê thản nhiên đáp:

"Muội học ở Ngự Thú Môn mà.

Mấy người luyện đan sư bọn họ mỗi ngày đều luyện loại này."

Giang Tịch: “……”

Ngự Thú Môn... lại không đứng đắn tới mức ấy sao?!

Nhưng nghĩ lại cũng hợp lý, bọn họ nuôi nhiều linh thú như vậy, chắc cũng cần nhiều... hậu duệ.

Chỉ là... mỗi ngày đều luyện?

Nhu cầu lớn dữ vậy?!

Đúng lúc này, bọn họ gặp nhóm Tần Thời Phong mới từ trong sương mù ra.

Hình Vu vừa thấy Phượng Khê lập tức nói:

"Thế nào? Ta đã nói rồi mà, tiểu sư muội nhất định có cách ra ngoài, căn bản không cần chúng ta cứu!"

Tần Thời Phong cũng tới chào hỏi.

Có điều, hắn nhạy cảm phát hiện ánh mắt Giang Tịch nhìn hắn có chút... quái dị, nhưng lại không nói ra được là quái ở đâu.

Hình Vu tò mò hỏi Phượng Khê:

"Tiểu sư muội, các muội làm sao phá vỡ được sương mù vậy?"

Phượng Khê không giấu diếm:

"Muội dùng bạo liệt phù nổ tung thôi, chắc cũng chỉ tốn mấy trăm tờ."

Đám người Hình Vu: “……”

Huyền Thiên Tông... bây giờ giàu tới mức này rồi sao?!

Hình Vu đột nhiên kêu to:

"Tiểu sư muội, muội... muội lên Trúc Cơ rồi?!"

Phượng Khê đã chờ câu này từ lâu!

Nàng lập tức chắp tay nhỏ ra sau lưng, kiêu ngạo ngẩng đầu:

"Không sai! Không lâu trước muội vừa lên Trúc Cơ!

Biết muội lên Trúc Cơ thế nào không?

Muội dùng thiên lôi độ kiếp, mượn lôi điện trợ lực để lên Trúc Cơ!

Sư phụ muội và Hồ sư thúc đều tận mắt chứng kiến!

Bọn họ còn bảo muội là thiên phẩm Trúc Cơ, tiền đồ vô lượng!

Thực ra cũng không có gì ghê gớm, lôi điện cũng chỉ như vậy thôi, muội thấy trò này không tốn tiền, liền nhân tiện dùng luôn.

Đáng tiếc các huynh đều đã là Trúc Cơ cả rồi, bằng không cũng có thể thử."

Đám người Hình Vu: “……”

Cho dù chúng ta chưa lên Trúc Cơ, chúng ta cũng tuyệt đối không thử!

Chúng ta còn muốn sống!

Trong chốc lát, ai nấy đều im bặt.

Bởi vì... không biết nên nói gì.

Lúc này, vô thanh thắng hữu thanh.

Giang Tịch đi tới vỗ vỗ vai Tần Thời Phong, Quân Văn cũng khó được mà vỗ vỗ vai Hình Vu.

Cảnh Viêm không quen đụng người, chỉ gật đầu với Mạnh Hoài Nam mấy cái.

Cái gì cũng không cần nói, mọi người cứ... nói ít hiểu nhiều đi!

Loading...