Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1508

Cập nhật lúc: 2025-07-06 02:43:52
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1508. Nàng chính là thích sóng to gió lớn.

 

Phượng Khê đang cân nhắc thế nào để lừa dối đám Huyễn Khư Dị Thú thì kinh ngạc phát hiện những con dị thú đó nhắm nàng và Quân Văn. Mà là nhắm một tảng đá ngầm gần đó! Loanh quanh cả buổi, hóa đa tình quá!

 

Ơ? Vừa thấy đá ngầm nào cả, tảng đá ngầm xuất hiện từ lúc nào ? Chắc là trời tối, nước cũng đen, đá ngầm cũng đen thui, nên để ý.

 

Tuy phát hiện những con Huyễn Khư Dị Thú đó nhắm họ, Phượng Khê và Quân Văn cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ con Huyễn Khư Dị Thú nào thích "giúp niềm vui" tiện thể "huyễn" (ăn) luôn cả bọn họ.

 

Hai liền yên tại chỗ nhúc nhích, cứ như hai cái cọc gỗ . Phượng Khê còn ngừng thêm Hào Quang Thánh Nhân cho , ai cần quản tác dụng , cứ thêm !

 

Một lát , đám dị thú đá/nh ! Nước biển vốn chỉ sâu ngang eo trong nháy mắt dâng lên sóng to gió lớn, Phượng Khê và Quân Văn tựa như chiếc lá nhỏ trong cơn bão tung lên tung xuống, suýt nữa thì tan tác!

 

Phượng Khê nhớ lời với Liễu Thống Soái đó: 

 

"Sóng gió càng lớn cá càng to", ngờ linh nghiệm, biến thành "cá"! cũng lợi, họ sóng biển đẩy càng lúc càng xa, cư nhiên rời xa vòng chiến.

 

Phượng Khê: ???

 Quả nhiên sóng gió lớn một chút vẫn lợi! Nàng liền thích sóng to gió lớn!

 

Phượng Khê thấy cách xa đàn "cuồng ma đ/ánh " đó, liền thả Ngư Lạc Cuồng Bạo , để nó chở nàng và Quân Văn. Lúc nước biển dâng lên, cũng cần lo Ngư Lạc Cuồng Bạo mắc cạn.

 

Ngư Lạc Cuồng Bạo tuy quá thích nghi với nước biển Huyễn Khư Hải, nhưng nó cũng Phượng Khê thanh lọc nhiều linh sủng như giữ nó , nó thể hiện mới ! Thế là, chửi bới phóng điện bơi điê/n cuồng!

 

Còn vì phóng điện, bởi vì nước biển chẳng những ăn mòn linh lực mà còn ăn mòn ma khí, nó tùy thời phóng điện chuyển hóa thành ma khí mới .

 

Một lát , Phượng Khê thấy Quân Văn vẫn im lặng, liền hỏi: 

"Ngũ sư , chứ?"

 

Quân Văn giọng điệu chút phức tạp: "Tiểu sư , hình như sắp thăng cấp!"

 

Phượng Khê: ???!!! 

Hai đang chạy trốn đấy, bảo sắp thăng cấp? Sao? Bị dọa mà thăng cấp ? Mạng ?!

 

Phượng Khê kỳ thật hỏi Quân Văn thể kìm nén một chút , chờ đến khu vực an thăng cấp, nhưng bộ dạng như , hẳn là cách nào kìm nén . Đành

 

"Ngũ sư , thăng cấp thì cứ thăng cấp , linh thạch đủ! Đan dược đủ! Thật sự , còn thể cho Tiểu Hắc Cầu cung cấp linh khí nồng đậm cho !"

 

Quân Văn lập tức bắt đầu thăng cấp. Biu, biu, biu, trong chớp mắt liền từ Hóa Thần tầng ba thăng cấp đến Hóa Thần tầng sáu. Phượng Khê chua đến nỗi sủi bọt!

 

Cùng là chạy trốn, vì Ngũ sư "cọ cọ" là tăng tu vi, nàng chút động tĩnh nào? Là vì nàng lớn lên xinh , vì nàng thông minh lanh lợi?   =)))

 

Quân Văn lúc học khôn hơn, sợ Phượng Khê "phát bệnh đau mắt" (ghen tị đến đỏ mắt), khi thăng cấp, dùng tay ấn khóe miệng đang nhếch lên xuống.

 

Phượng Khê: "..."

 Ngươi ấn xuống , cũng thấy mà!!!

 

Phượng Khê kể lể với ai đó về sự bất công của , nhưng từ khi rơi xuống Huyễn Khư Hải, ba con a phiêu đều lâm trạng thái ngủ đông. Chỉ còn một Liễu Thống Soái.

 

Phượng Khê quyết định cho cơ hội "âm dương quái khí" , im lặng gì. Nàng , chỉ là một mặt sủi bọt chua lòm.

 

Khoảng thời gian tiếp theo thuận lợi, vẫn gặp Huyễn Khư Dị Thú nào. Phượng Khê đoán thể là do những con đại yêu đang kéo bè kéo cánh đá/nh , những con Huyễn Khư Dị Thú khác đều trốn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1508.html.]

"Sư phụ, những con đại yêu đó vì đá/nh ?"

Liễu Thống Soái cũng thả lỏng hơn một chút so với , :

 

 "Hoặc là giành địa bàn hoặc là giành thứ gì đó, may mắn là liên lụy đến chúng !"

Phượng Khê xong thở dài: "Đáng tiếc nha!"

 

Liễu Thống Soái liền hỏi: "Đáng tiếc cái gì?"

 

"Đáng tiếc con bây giờ chỉ là một tiểu Hóa Thần, nếu ký khế ước tất cả chúng nó tay đấm, bắt Điểu Minh sớm thôi!"

Liễu Thống Soái: "Trời tối quả thật thích hợp để mơ." 

 

Ngươi cũng sợ gió lớn sứt lưỡi! Ngay cả Đại Thừa tu sĩ cũng dám những lời cuồng ngôn như !

Phượng Khê chỉ coi như ẩn ý trong lời của Liễu Thống Soái, tò mò

 

"Sư phụ, đây con còn tưởng là trời tối nên chú ý thấy bên đá ngầm, một đường đến đây con mới phát hiện, đá ngầm sẽ đột nhiên xuất hiện, còn sẽ đột nhiên biến mất, đây là chuyện gì ?"

 

"Huyễn Khư Hải vẫn luôn như , chỉ đá ngầm lúc ẩn lúc hiện, nước biển cũng , ngươi xem một lát dâng lên ! Đây chỉ là một phần nhỏ sự hung hiểm của Huyễn Khư Hải mà thôi, chúng vẫn nên mau rời khỏi đây, kẻo đêm dài lắm mộng!"

 

Ngư Lạc Cuồng Bạo thầm nghĩ, ngươi đúng là chuyện đau lưng, thấy vây cá đều sắp bay ?! Ngươi còn nhanh đến mức nào?!

 

Ngư Lạc Cuồng Bạo bơi mãi bơi mãi, từ nửa đêm bơi đến rạng đông, năng lượng lôi điện tích trữ đều cạn sạch, thật sự là bơi nổi nữa. Phượng Khê liền thu nó túi ma thú, dẫn theo Quân Văn tiếp tục bơi về phía .

 

Hai sư cứ bơi mãi bơi mãi, vẫn cứ thẳng đường, gặp một con dị thú nào. Phượng Khê chút buồn bực, hỏi Liễu Thống Soái: 

 

"Đại yêu kéo bè kéo cánh đá/nh uy lực lớn đến ? Đã xa như mà vẫn thấy dị thú nào khác?"

Liễu Thống Soái cũng nguyên do,

 

"Không chẳng hơn ? Nếu gặp thì ngược phiền phức, tùy tiện gặp một con dị thú cũng đủ cho hai các ngươi chịu trận !"

 

Phượng Khê cảm thấy lời cũng lý, gặp vẫn hơn gặp .

 

Hai sư cứ bơi mãi bơi mãi, từ rạng đông bơi đến trời tối, từ trời tối bơi đến rạng đông... Giữa chừng khi thật sự bơi nổi nữa thì thả Ngư Lạc Cuồng Bạo , tuy nó cũng bơi nổi, nhưng dù cũng thể tảng đá ngầm, Phượng Khê và Quân Văn thể nghỉ ngơi một lát.

 

Cũng may là Phượng Khê và Quân Văn đủ linh thạch, đan dược tuyệt phẩm do Phượng Khê luyện chế, đổi thành khác sớm "cát" . Đương nhiên, điều cũng là do hai sư tích cực lạc quan, nếu thì việc bơi lội mà thấy hy vọng như cũng sẽ khiến phát /ên.

 

editor: bemeobosua

 

Không bơi bao lâu thời gian, cuối cùng cũng thấy lục địa. Phượng Khê và Quân Văn đều chấn động tinh thần!

 

Tuy nhiên, nhanh họ liền phát hiện ở gần bờ nước cạn ít , dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Liễu Thống Soái : "Là Thải Bối! Họ sẽ đào huyễn thải bối (ngọc trai) khi thủy triều xuống.

 

Huyễn thải bối tùy theo màu sắc khác mà giá cả cũng giống , màu đỏ quý nhất, màu vàng thứ nhì, màu trắng rẻ nhất, nhưng thời thế đổi , giá cả hiện tại rõ lắm.

 

Khi thủy triều xuống, tuy nguy hiểm bằng khi ở trong nước biển, nhưng cũng vô cùng hiểm ác.

 

Trong bùn cát chẳng những sẽ huyễn thải bối, còn nhiều loại độc trùng, một khi cắn trúng, nhẹ thì trúng độc, nặng thì mất mạng. Không vạn bất đắc dĩ, bình thường sẽ đến đào huyễn thải bối.

 

Những Thải Bối hoặc là hạng khốn cùng thất vọng, hoặc là cùng đường bí lối, vì tiền cái gì cũng . Nhân lúc hiện tại họ còn phát hiện các ngươi, các ngươi cứ ẩn trong nước biển, chờ họ hãy lên bờ."

 

Phượng Khê đồng tình :

 

 "Sư phụ, cũng Huyễn Khư Hải lúc nào cũng nguy hiểm, vẫn là lên bờ sớm một chút thì hơn, còn những , yên tâm , con cách."

 

Liễu Thống Soái thầm nghĩ, ngươi cách ? Ngươi thể cách nào? Những Thải Bối đều là Luyện Hư tu sĩ, gi/ết ch/ết hai tiểu Hóa Thần các ngươi dễ như nghiền ch/ết một con kiến !

Loading...