Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1504
Cập nhật lúc: 2025-07-05 14:53:43
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1504. Gừng già đến mấy cũng cay bằng ớt nhỏ!
Phượng Khê lười chọc thủng Huyết Phệ Hoàn, lôi đám linh sủng lay động một hồi, mơ hồ cảm thấy thiếu thiếu gì đó. Chợt, nàng vỗ trán một cái.
" , còn gà con!"
"Hắn ở Cửu U Đại Lục thì như thường, đến Thiên Khuyết Đại Lục khi nào biến thành a phiêu ?"
Huyết Phệ Hoàn : "A phiêu thì cũng là chuyện , bản thể gà con cát ?
Bị cát thì dễ , nếu cát, vạn nhất bản thể thể tra xét những suy nghĩ của phần nguyên thần phóng , chẳng con đang mang theo một tên gián điệp ? Chi bằng cứ để ở Cửu U Đại Lục !"
Lúc Huyết Phệ Hoàn lời , chút đắc ý, Tiểu Khê chắc chắn nghĩ cái , quả nhiên gừng càng già càng cay!
Sau đó, Phượng Khê : "Gia gia, quên ? Cơ Đình con đá/nh dấu ấn thần thức, nội dung bản thể tra xét rốt cuộc là thật giả còn do con quyết định ?! Đến lúc đó chúng chơi trò điệp trong điệp, kế trong kế, chẳng tuyệt vời ?!"
Huyết Phệ Hoàn đột nhiên chuyện nữa. Hắn chợt hiểu một đạo lý giản dị, gừng già đến mấy cũng cay bằng ớt nhỏ!
Sau khi thảo luận xong vấn đề của Cơ Đình, Phượng Khê hỏi Lận Hướng Xuyên:
"Hướng Xuyên, ngươi tính toán gì ?"
Đầu óc Lận Hướng Xuyên gần như bốc khói! Hắn phân tích một chút, nếu Phượng Khê ở , đó khi chuyện với Tiêu Bách Đạo, hẳn nhắc đến , dù cũng là phe Phượng Soái, tuyệt đối đáng tin cậy.
Phượng Soái , nghĩa là nàng định đưa đến Thiên Khuyết Đại Lục.
Tuy hiểu vì Phượng Khê dẫn , nhưng ít nhiều cũng chút mừng rỡ lo âu. Phượng Khê đuổi nhiều linh sủng của như , giữ , thể thấy nàng coi trọng .
Hắn cũng nguyện ý theo. Quả thật Thiên Khuyết Đại Lục nguy hiểm lớn, nhưng nguy hiểm càng lớn thì cơ hội cũng càng lớn.
Ở Cửu U Đại Lục còn bao giờ mới tu luyện thể , chi bằng đ/ánh cược một phen!
"Phượng Soái, tiểu tôn tôn con theo ngài và Huyết lão tổ học nhiều thứ, nếu điều kiện cho phép, con vẫn nguyện ý theo ngài hơn."
Phượng Khê gật đầu: "Tốt, cùng thôi!"
Nàng đưa Lận Hướng Xuyên chủ yếu là xuất phát từ ba phương diện:
Thứ nhất, để cung cấp giá trị cảm xúc cho Huyết Phệ Hoàn, tránh cho lão nhân việc gì kiếm chuyện.
Thứ hai, Lận Hướng Xuyên đầu óc linh hoạt, thể tham mưu cho nàng, lúc mấu chốt còn thể ký gửi con rối chứa hồn để giúp đỡ nàng một tay.
Thứ ba, Lận Hướng Xuyên là sư phụ của bốn vị thái thượng trưởng lão Trường Sinh Tông, sư tổ của Hoài trưởng lão, nàng nắm trong tay, năm họ lúc mấu chốt cũng thể kéo Tiêu Bách Đạo một phen.
Chờ Phượng Khê chuẩn công việc gần xong, một tháng cũng trôi qua.
Phượng Khê hỏi Liễu Thống Soái: "Sư phụ, nghĩ cách ?"
Liễu Thống Soái chút chần chừ : "Cách thì một, nhưng... nguy hiểm lớn."
Phượng Khê vui vẻ! "Nguy hiểm thì quá chứ , sóng gió càng lớn, cá càng lớn!"
Liễu Thống Soái: "..."
Suy nghĩ của ngươi lúc nào cũng khác ?!
Dưới sự thúc giục của Phượng Khê, Liễu Thống Soái :
"Đường hầm phóng thích nguyên thần kỳ thật chính là đường nối liền Cửu U Đại Lục và Thiên Khuyết Đại Lục, về nguyên tắc mà , nguyên thần thể từ đường hầm tiến Cửu U Đại Lục, bản thể tự nhiên cũng thể. Thiên Khuyết Minh vì chọn bản thể đến đây?
Bởi vì bên trong đường hầm phóng thích nguyên thần bộ đều là tĩnh mịch chi khí, thể căn bản chịu nổi, phỏng chừng tiến đường hầm bao lâu c/hết. Ngay cả nguyên thần phóng trong quá trình truyền tống cũng tĩnh mịch chi khí xâm nhập, cho nên tu vi mới áp chế..."
Phượng Khê thầm nghĩ, thảo nào của Thiên Khuyết Minh khi "cát" đều sẽ toát một sợi tĩnh mịch chi khí, hóa là do hấp thu trong quá trình truyền tống!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1504.html.]
"Sư phụ, chiếu theo lời , đầu óc cũng sẽ ảnh hưởng ?"
Liễu Thống Soái: "..."
Ngươi là của Thiên Khuyết Minh kẻ nào cũng ngu ngốc hơn kẻ nào ?! là mắng mà dùng lời thô tục!
Khi còn đang trả lời câu hỏi thế nào, Phượng Khê hỏi:
"Sư phụ, ý là để con và sư thông qua đường hầm phóng thích nguyên thần đến Thiên Khuyết Đại Lục?"
Liễu Thống Soái:
"! Ngươi tu luyện lực lượng thời , trong tay đủ lượng thú hạch và Thời Toa thạch, hẳn là thể chống đỡ sự ăn mòn của tĩnh mịch chi khí. Tuy nhiên, nguy hiểm cũng lớn, dù từng ai thử cách . Rốt cuộc thử một , còn do chính ngươi quyết định."
Phượng Khê đảo mắt: "Sư phụ, niết tu chú trọng là tiên tử hậu sinh, khi tu thành chính quả thì chỗ tương thông với tĩnh mịch chi khí. Người niết tu dễ dàng thông qua đường hầm phóng thích nguyên thần hơn ?"
Liễu Thống Soái hiểu về niết tu nhiều, chỉ là đây khi thấy lão bộ xương khô, Huyết Phệ Hoàn lải nhải một hồi. Thế là, bảo Phượng Khê kể chi tiết hơn.
Phượng Khê liền kể những gì . Liễu Thống Soái suy tư một lát :
"Nói như thì, khả năng niết tu thành công quả thật cao hơn, nguy hiểm cũng nhỏ hơn. Đã , chi bằng ngươi và Quân Văn bắt đầu tu luyện Niết Bàn Quyết từ đầu, chờ chút thành tựu hãy tiến đường hầm phóng thích nguyên thần."
Phượng Khê lắc đầu: "Chờ chút thành tựu thì rau kim châm cũng nguội lạnh! Hơn nữa tu luyện thành bộ xương khô, dù phương pháp che giấu cũng dễ dàng khác phát hiện manh mối, con cảm thấy chỉ cần ngừng vận chuyển Niết Bàn Quyết là ."
Liễu Thống Soái cân nhắc thấy Phượng Khê cũng lý:
"Vậy hai các ngươi cứ quen với Niết Bàn Quyết , đừng đến lúc sốt ruột nghĩ ."
Phượng Khê cảm thấy quen là thứ yếu, mấu chốt là nàng còn khoan thêm một lỗ ngón út. là tạo nghiệp mà!
editor: bemeobosua
" , sư phụ, đây bảy đường hầm phóng thích nguyên thần ở Cửu U Đại Lục ở Thiên Khuyết Đại Lục là một trận pháp, tên là Đấu Khôi Càn Khôn Đại Trận.
Nếu con và Ngũ sư chui từ đường hầm phóng thích nguyên thần, hẳn là chỉ thể chui từ bên trong Đấu Khôi Càn Khôn Đại Trận ?
Đại trận chắc chắn canh gác, chúng chui chẳng tự chui đầu lưới ?!"
Liễu Thống Soái : "Ngươi cần lo lắng chuyện , Đấu Khôi Càn Khôn Đại Trận ở rìa Tĩnh Mịch Hoang Vu, xung quanh quanh năm tràn ngập tĩnh mịch chi khí, cho nên bình thường canh gác.
Hơn nữa, tĩnh mịch chi khí tràn ngập, đối mặt cũng nhất định thể rõ , dù thật, hai các ngươi cũng dễ dàng thoát ."
Phượng Khê chút nghi hoặc khó hiểu:
"Nếu canh gác thì Thiên Khuyết Minh đường hầm phóng thích nguyên thần bên Cửu U Đại Lục mở ?"
Liễu Thống Soái giải thích: "Một khi đường hầm nguyên thần mở , tĩnh mịch chi khí của Tĩnh Mịch Hoang Vu sẽ xuất hiện dòng khí xoáy nước, dễ dàng phát hiện."
Phượng Khê hỏi: "Vậy con và Ngũ sư là của Cửu U Đại Lục, đến Thiên Khuyết Đại Lục, thấu phận ngay lập tức ?"
"Sẽ , Nhân tộc ở hai đại lục cơ bản khác là mấy, chẳng qua..."
Phượng Khê mắt mong chờ hỏi: "Chẳng qua cái gì?"
Liễu Thống Soái: "Chẳng qua tu vi của các ngươi quá thấp, ở Thiên Khuyết Đại Lục, tuổi tác như các ngươi ít nhất cũng là Luyện Hư sơ kỳ. Không hề khoa trương khi , các ngươi ở Thiên Khuyết Đại Lục chính là phế vật, chắc chắn sẽ kỳ thị."
Liễu Thống Soái lời ít nhiều cũng ý tr/ả th/ù riêng. Hắn vốn tưởng Phượng Khê sẽ tự hổ, kết quả Phượng Khê xong mắt sáng lấp lánh :
"Phế vật thì quá chứ , con thật sự chịu đủ ánh mắt sùng bái của ! Con hiện tại vô cùng một bình thường, thể nghiệm một chút pháo hoa nhân gian."
Liễu Thống Soái: "..."