1498. Phượng Khê một đường bốc lửa, mang theo tia chớp lao vút đuổi theo.
Phượng Khê thích cái con Ô Vân Cưu Nhi quá mất!
Cái tiểu qu/ỷ thật là lời! Bảo bổ là bổ, một kiểu mặc kệ sống ch/ết của Thiên Khuyết Minh mà vẫn ngon ơ! Đương nhiên, điều cũng là nhờ nàng chọc cho Ô Vân Cưu Nhi tức điê/n lên!
Nàng còn bụng phổ cập kiến thức cho Ô Vân Cưu Nhi rằng, của Thiên Khuyết Minh đều là nguyên thần phóng , cách khác bọn họ là thật, gi/ết ch/ết cũng cứ gi/ết ch/ết thôi, cần gánh nặng tâm lý.
Cho nên trong mắt Ô Vân Cưu Nhi, của Thiên Khuyết Minh cũng vật sống, đương nhiên cần bận tâm sống ch/ết của họ, bổ thế nào thì bổ thế đó!
editor: bemeobosua
Hữu hộ pháp mắt thấy Phượng Khê đang chạy về phía , giận sợ, quát lớn với thủ hạ:
"Các ngươi đều là chế/t ?! Gi/ết cái con Phượng Khê đó , thiên lôi tự nhiên sẽ đ/ánh xuống nữa!"
Kỳ thực cần kêu, của Thiên Khuyết Minh cũng vẫn luôn công kích Phượng Khê. nào đó tự mang theo Phạn Âm quyết, còn tới, thần thức công kích đến .
Thần thức của các tử Thiên Khuyết Minh trong phạm vi đó đau đớn dữ dội, cộng thêm uy áp của Ô Vân Cưu Nhi, bọn họ căn bản cách nào công kích Phượng Khê.
Cho dù cá lọt lưới, cũng sẽ Cải Trắng Lôi trốn trong trâm Tường Vân đá/nh chế/t! Chẳng qua đều là sét đá/nh ch/ết, đều tưởng Ô Vân Cưu Nhi .
Bọn họ đều cho rằng Cải Trắng Lôi chỉ hình dạng giống mây đen mà thôi, căn bản nghĩ tới Cải Trắng Lôi cũng là mây đen thật. Một mặt là bọn họ mơ cũng thể ngờ mây đen khác ký khế ước, mặt khác, nhà ai cái đám mây đen bình thường mà xanh mướt chứ?!
Người của Thiên Khuyết Minh thấy ngăn , chính xác hơn là căn bản cách nào ngăn cản, lập tức tứ tán bỏ chạy, sợ chạy chậm sẽ sét đ/ánh chế/t. Hữu hộ pháp mắt thấy đại thế mất, đ/ánh liều cũng chạy luôn.
Lưu núi xanh chẳng lo củi đốt, quân tử bá/o th/ù mười năm muộn! Hắn nghĩ thì khá , đáng tiếc Phượng Khê cho cơ hội .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1498.html.]
Nàng một đường lửa hoa mang tia chớp đuổi theo!
"Hữu hộ pháp, ngươi chạy cái gì?! Không ngươi vẫn thích hỏi thấy thế nào ? Sao ngươi hỏi nữa?"
Hữu hộ pháp: Ta hỏi cha ngươi ! Phượng Khê! Ta và ngươi đội trời chung! Sớm muộn gì cũng gi/ết ngươi!
Tuy tốc độ của Phượng Khê nhanh, nhưng cái Ô Vân Cưu Nhi cứ luôn bổ nàng, kéo chậm tốc độ của nàng. Mắt thấy Hữu hộ pháp chạy càng lúc càng xa, Phượng Khê ngẩng đầu với Ô Vân Cưu Nhi:
"Ngươi đá/nh ch/ết cái tên c/hó m/á , sẽ bảo Cải Trắng Lôi trả ngươi một đám hôi cánh."
Ô Vân Cưu Nhi thầm nghĩ, ngươi coi là đồ ngốc ?! Chỉ cần đ/ánh chế/t ngươi, tiêu diệt Cải Trắng Lôi, những cái hôi cánh đều là của !
Đang suy nghĩ thì Phượng Khê :
"Nếu ngươi theo lời , sẽ cho Cải Trắng Lôi tự bạo, đến lúc đó ngươi sẽ một đám hôi cánh nào hết!"
Cải Trắng Lôi: "..."
Ô Vân Cưu Nhi: "..."
Ô Vân Cưu Nhi cũng ngốc, Phượng Khê đang dọa nó, tiếp tục bổ nàng! Phượng Khê đảo mắt:
"Ngươi hẳn là vân hạch của Cải Trắng Lôi là từ đúng ? Chỉ cần ngươi đá/nh ch/ết cái tên Điểu Minh , sẽ cho ngươi! Nếu lời giữ lời, thì cho hồn phi phách tán, ch/ết tử tế!"
Ô Vân Cưu Nhi chút động tâm. Bởi vì Phượng Khê sai, nó quả thật tò mò vân hạch của Cải Trắng Lôi từ mà , nhưng trực giác nó mách bảo Phượng Khê đang gài bẫy nó. Muốn hỏi cái trực giác từ mà , đơn giản, là do lừa nhiều mà !
Cho nên, Ô Vân Cưu Nhi rối rắm. Nó rối rắm, tự nhiên liền tiếp tục bổ Phượng Khê nữa, Phượng Khê liền lợi dụng cơ hội gọi Cải Trắng Lôi, đuổi theo Hữu hộ pháp.
Hắn trốn, nàng đuổi, chạy đằng trời! Hữu hộ pháp lúc hoảng sợ cực độ! Giày cũng chạy đến tuột mất! Trước khi tới Cửu U đại lục, lường vô khả năng, nhưng mơ cũng nghĩ tới sẽ là thế !
Chẳng những tính kế, còn lo lắng thiên lôi bổ! Nếu cho một cơ hội từ đầu, việc đầu tiên là... thịt cái con Phượng Khê giả Ám Ngũ !