Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1458

Cập nhật lúc: 2025-07-02 13:48:29
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1458. Sao tự nhiên thêm vai cho thế?

Vẻ mặt vốn dĩ hiền lành của Liễu Thống Soái bỗng chốc u ám xuống, cắt ngang lời Phượng Khê:

"Ngươi nhiều như , chẳng lẽ là tính toán bắt chuyện quen với bản soái?"

Huyết Phệ Hoàn hả hê với Phượng Khê:

"Đáng đời! Xứng đáng! Ai bảo con chuyện gì thích nhận thích, thành 'khéo quá hóa vụng' nhé?! Xem con thoát đây?"

Trong lòng Cơ Đình cũng chùng xuống, xem kịch bản của Phượng Soái lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, gặp đối thủ khó nhằn ?! Cũng đúng, Liễu Thống Soái dù cũng là một quân thống soái, dù hiện tại hồ đồ, nhưng vẫn tinh ranh lắm!

Chỉ Quân Văn là chẳng hề nao núng chút nào. "Tin Phượng Khê, sống đến vạn năm", đó là khẩu hiệu, mà là tín ngưỡng của !

Phượng Khê Liễu Thống Soái , đầu tiên là sững sờ, đó liền khổ:

"Liễu Thống Soái, tiểu nữ thể tự hiểu lấy, tiểu nữ là Cửu U đại lục, ngài là thống soái của Thiên Khuyết đại lục, phận của chúng thể là cách biệt một trời! Tiểu nữ dám vọng tưởng phàn duyên với ngài?! Hơn nữa, tiểu nữ xin một câu ngài thích , ngài hiện giờ ở Thiên Khuyết đại lục là một tội nhân, tiểu nữ cùng ngài phàn duyên, đối với tiểu nữ lợi gì ? Những lời tiểu nữ đều là cảm mà phát, ngờ khiến ngài hiểu lầm, thực xin !"

Phượng Khê xong, đầu tiên là hành lễ với Liễu Thống Soái để tỏ ý xin , đó liền lặng lẽ lùi về Cơ Đình, cúi đầu một lời. Chỉ là, nước mắt cứ rào rạt tuôn rơi. Bất cứ ai thấy cũng thốt lên một tiếng "đáng thương". Ngay cả con ch.ó ngang qua cũng sẽ cho nàng mẩu xương gặm dở. =))))

Liễu Thống Soái cũng ngoại lệ. Hắn thầm nghĩ, xem đa nghi! Bất quá chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, dù chút tâm cơ cũng hạn chế, lấy gan dám chơi xỏ lá mặt ?! Vẻ mặt u ám của hòa hoãn một chút:

"Xem là bản soái hiểu lầm ngươi, ngươi tiếp !"

Phượng Khê vẫn cúi đầu, rầu rĩ : "Vãn bối kiến thức thiển cận, gì để ."

Liễu Thống Soái: "..."

Con bé , còn giở thói dỗi hờn ư? Thật là gan to mật lớn!

Liễu Thống Soái ý định nổi giận, nhưng nhịn xuống, ngược hỏi Cơ Đình:

"Vì các ngươi đến đây?"

Cơ Đình đang xem kịch vui thì "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1458.html.]

Sao tự nhiên thêm vai cho thế?

Cũng may trong thần thức truyền đến tiếng Phượng Khê, vội vàng lời thoại:

"Vãn bối khi phóng đến Cửu U đại lục, phát hiện mấy chỗ thông đạo nguyên thần phóng khác đều canh gác, dù thể miễn cưỡng đoạt cũng sẽ rút dây động rừng. Hạ thần nghĩ nghĩ , cảm thấy vẫn là từ thông đạo nguyên thần ở Cực Địa Băng Nguyên tay tương đối , nơi đây dân cư thưa thớt, dù gây chút động tĩnh cũng . Bởi , hạ thần liền mang theo hai họ đến đây, vốn định tìm kiếm trận pháp trấn áp thông đạo nguyên thần phóng , ngờ đ/ánh bậy đ/ánh bạ gặp ngài. , ngài vị trí cụ thể của thông đạo nguyên thần phóng ?"

Liễu Thống Soái gật gật đầu, dùng tay chỉ một cái: "Chẳng ở đằng ?!"

editor: bemeobosua

Cơ Đình theo hướng ngón tay của qua, kết quả chẳng thấy gì cả. Liễu Thống Soái :

"Ngươi thấy cũng bình thường, bản soái dùng bí pháp che giấu nó ."

Cơ Đình: "..."

Che giấu mà ngươi còn bắt ?

Liễu Thống Soái đắc ý :

"Những con kiến ở Cửu U đại lục mơ cũng nghĩ đến, bản soái tuy chỉ là một sợi chấp niệm, nhưng vẫn lừa bọn chúng một vố! Ta vốn tính toán khi che giấu thông đạo, đợi thực lực khôi phục chút đỉnh sẽ mở thông đạo nguyên thần phóng , điều cũng coi như lập công chuộc tội! Kế hoạch của thể là thiên y vô phùng, kết quả vất vả lắm mới khôi phục một phần thực lực, vạn ngờ, từ một cái thành trì đổ nát rơi xuống nơi đây, gây d.a.o động lực lượng thời . Không những cắt nơi đây thành một 'vực' độc lập, mà còn dẫn đến việc bản soái lâm ngủ say. Ước chừng nửa năm , nguyên nhân gì, lực lượng thời đột nhiên xảy d.a.o động kịch liệt, những 'vực' ban đầu mở , mà còn xảy sự chèn ép của lực lượng thời . Cũng may bản soái chỉ là một sợi chấp niệm, nếu tất nhiên sẽ hồn phi phách tán..."

Phượng Khê giật , sự chèn ép của lực lượng thời mà Liễu Thống Soái hẳn là tương tự với tình huống ở Tử Thiên Quật của Thời Toa Phong. Thảo nào mấy con đại yêu gần như ch/ết bất đắc kỳ tử cùng một lúc, hóa là nguyên nhân . Hầu Đại và bốn con cũng thật may mắn, nếu chạy ngoài đ/ánh , khẳng định cũng tiêu đời !

Chờ Liễu Thống Soái xong, Cơ Đình bừng tỉnh đại ngộ :

"Thì là thế! Vậy xin ngài mở trận pháp che lấp, dung vãn bối xem xét tình hình thông đạo nguyên thần phóng , đó tính toán."

Liễu Thống Soái: "..."

Bình thường mà , ngươi chẳng lẽ nên tỏ vẻ sùng bái và kinh ngạc một chút ? Kết quả chỉ thế thôi ? Hắn khỏi về phía Phượng Khê phía Cơ Đình, kết quả chỉ thấy tiểu cô nương vẫn cúi đầu, căn bản ý định chuyện.

Liễu Thống Soái ghét bỏ Cơ Đình một cái, Thiên Khuyết Minh thật sự là đời bằng đời , phái một tên cọc gỗ xuống đây!

Cơ Đình: "..."

Ngươi là một tên bại tướng mà còn mặt mũi ghét bỏ ư? Hơn nữa, gì mà ngươi ghét bỏ ? Dù cũng còn tung tăng nhảy nhót, chẳng mạnh hơn cái lão a phiêu như ngươi đó ?!

Loading...