Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1452

Cập nhật lúc: 2025-07-02 10:34:35
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1452. Hừm hừm, giờ cũng lên đời !

 

Bốn con vượn trắng khổng lồ chút nghi ngờ, lập tức mang th/i th/ể của mấy con đại yêu . Nửa năm nay chúng nó chỉ lo tăng tu vi, nên cũng ăn nhiều, trông vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là thú đan chúng nó chén .

 

Phượng Khê kiểm tra một lượt, phát hiện những con đại yêu v/ết thư/ơng chí mạng nào, vấn đề chắc chắn ở thần thức. giờ chúng nó tiêu đời , cũng chẳng cách nào điều tra .

 

Phượng Khê cho năm cây cẩu linh căn xác nhận đám yêu thú đều trúng độc xong, với bốn con vượn trắng khổng lồ: 

"Tu vi của các ngươi rớt xuống Hóa Thần sơ kỳ, dựa bảo hộ các ngươi, thu chút phí bảo kê quá đáng chứ?!"

 

Bốn con vượn trắng khổng lồ còn hiểu lời nàng ý gì, thì Phượng Khê phân phát t/hi th/ể của đám đại yêu cho lũ Linh sủng đang gào đòi ăn! Tuy chỉ mười mấy con, nhưng thịt nhiều mà! Chờ đến khi bốn con vượn trắng khổng lồ kịp phản ứng, thì đến xương cốt cũng còn!

 

Chúng nó đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân tỏ vẻ bi phẫn tột độ! Nếu còn chút lý trí, chúng nó thật sự x/é x/ác con nha đầu thối mặt ! Đáng ghét! Lừa chúng một còn đủ, còn lừa thứ hai! Chúng dễ lừa đến thế ?!

 

Chúng nó đang bi phẫn, thì Phượng Khê lấy một ít đan dược thượng phẩm và thú hạch: 

"Này, thưởng các ngươi!" 

 

Bốn con vượn trắng khổng lồ đột nhiên cảm thấy lừa hình như cũng chẳng gì to tát, đời ai mà chẳng gặp vài ba tên khốn chứ?! Hơn nữa, thú đan tinh hoa nhất chúng nó ăn , phần còn coi như... cho chó ăn! Con chó họ Phượng !

 

Phượng Khê thu tất cả đám yêu thú trong túi linh thú, chỉ để ba con báo. Bởi vì tốc độ của chúng nó đủ nhanh!

Phượng Khê bảo Gấu Tuyết Băng Nguyên và Lang Vương canh chừng những con yêu thú hệ băng khác, đề phòng chúng nó đá/nh .

 

Gấu Tuyết Băng Nguyên mơ cũng ngờ, nó thể quản lý một đám yêu thú Hóa Thần. Hừm hừm, giờ cũng lên đời ! Qua đây thể thấy, lựa chọn một chủ nhân chính xác quan trọng đến nhường nào!

 

Vài ngày , Phượng Khê từ xa thấy một tòa thành trì, chính là Vô Danh thành. Bốn con vượn trắng khổng lồ cảm thấy kỳ lạ, vì giờ đây chúng nó còn chút cảm giác khó chịu nào?

 

Thủ lĩnh Ma tiêu thầm nghĩ, bài ! Chỉ cần ký khế ước với nữ ma đầu , đảm bảo bách bệnh tiêu tan! Chuẩn mực thánh thể khế ước luôn!

 

Phượng Khê đến gần Vô Danh thành, phát hiện cửa thành đóng chặt. Nàng sợ đánh rắn động cỏ, nên dùng dung mạo thật, còn ngụy trang thành Ma tộc. Quân Văn cũng . Cơ Đình bản lĩnh ngụy trang thành Ma tộc, chỉ đổi một dung mạo khác.

 

Phượng Khê ngoài Vô Danh thành kêu: 

"Có ai ? Phiền mở cửa thành cho chúng !"

 

Hầu Đại : "Ngươi nên kêu ma ? Ở đây chắc chắn sống, cũng chỉ là m/a qu/ỷ thôi!"

Phượng Khê: "..." 

 

Ngươi đúng là si mê m/a qu/ỷ thật! Nàng thật thả Huyết Phệ Hoàn hù dọa nó một trận!

 

Phượng Khê liên tục kêu mấy tiếng đều hồi đáp, dứt khoát đến cửa thành dùng tay đẩy một cái. Kỳ thật, nàng cũng ôm hy vọng gì, ngờ cửa thành mà mở .

 

Phượng Khê: "..." 

 

Cái mị lực vô biên của đây mà! Ngay cả cửa thành cũng vì mà mở !

Phượng Khê cất bước chuẩn , Hầu Đại

 

"Ngươi cứ thế ? Không sợ đóng cửa đánh chó, trong nồi bắt ba ba hả?"

Phượng Khê: "..."

 

 Cái đó gọi là bắt ba ba trong rọ chứ! Với , ngươi chửi ai là chó, ai là ba ba hả?! Ngươi đúng là con lâu kiến thức!

 

Phượng Khê thèm để ý Hầu Đại, dẫn Cơ Đình và Quân Văn nghênh ngang tiến Vô Danh thành. Bọn họ , cửa thành liền tự động đóng !

 

Hầu Đại kêu la ầm ĩ: "Thế nào? Thế nào? Ta bảo ngươi là tự chui đầu lưới mà?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1452.html.]

 

Phượng Khê mặc kệ nó, bắt đầu đánh giá xung quanh. Nơi giống hệt hình ảnh Vô Danh thành nàng từng thấy đây, đường phố một bóng , cả tòa thành trì tĩnh lặng chút qu/ỷ dị.

 

Lúc , Quân Văn nhíu mày. Thần thức của chút thoải mái, nhưng vẫn trong phạm vi chịu đựng . Hắn vội vàng nhét một viên đan dược thượng phẩm miệng, lập tức thoải mái hơn nhiều!

 

Tiểu sư tay, ắt là hàng tinh phẩm! Dù còn cả một bồn lớn, cứ thoải mái mà dùng!

 

Cơ Đình thì thoải mái, thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là chỗ khi ký khế ước với nữ ma đầu ư? Xem lúc gà con cũng chẳng tệ chút nào.

 

Phượng Khê theo ký ức đến phủ Thành chủ. Cửa lớn phủ Thành chủ cũng đóng chặt, Phượng Khê gọi vài tiếng thấy ai đáp lời, dùng tay nhẹ nhàng đẩy, cửa lớn liền mở . Sau khi ba tiến , cửa lớn cũng tự động đóng .

 

Phượng Khê và hai vòng qua hòn non bộ, thấy một lão giả một tay, chính là Thành chủ Vô Danh thành mà Phượng Khê từng gặp đây.

 

editor: bemeobosua

 

Lão giả một tay thấy Phượng Khê và hai , đánh giá bọn họ một lượt:

 "Các ngươi là kẻ nào? Vì Vô Danh thành của ?"

 

Phượng Khê : "Lão tổ, ngài nhận ? Cũng , chúng gặp mặt, nhưng nhận ngài mà! Trong từ đường gia tộc vẫn luôn thờ phụng bức họa của ngài!

 

Chúng vẫn luôn từ bỏ việc tìm kiếm ngài, mấy năm nay chúng khắp thiên sơn vạn thủy, dù là Nhân tộc Ma tộc đều tìm khắp, kết quả đều thu hoạch gì.

 

Sau đoán rằng ngài thể vây ở trung tâm Cực Địa Băng Nguyên, nhưng ngài cũng , nơi là địa bàn của Nhân tộc, hơn nữa khí hậu khắc nghiệt, còn nhiều yêu thú hệ băng, thử mấy đều thất bại. Cho đến hôm nay Nhân tộc và Ma tộc kết minh, chúng mới cơ hội đến đây..."

 

Lão giả thể tin hỏi: "Ngươi gì? Nhân tộc và Ma tộc Cửu U đại lục kết minh? Sao thể?!"

Trong mắt Phượng Khê lóe lên một tia sáng nhạt, :

 

 "Lão tổ, thiên hạ đại thế hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp, điều chẳng bình thường ?! Hiện giờ chỉ Nhân tộc và Ma tộc kết minh, Nhân tộc Nam Vực và Nhân tộc Bắc Vực cũng xóa bỏ hiềm khích , như một nhà!

 

Ta đến, chính là để đón ngài về nhà. Ngài phiêu bạt bên ngoài mấy năm, cũng nên trở về cố hương ! , vì ngài vây ở đây? Đám thuộc hạ của ngài ?"

 

Lão giả thở dài: "Hôm đó Vô Danh thành lạc phương hướng, nên nhốt ở đây, còn những khác đều tan thành mây khói, chỉ sống sót đến giờ."

 

Phượng Khê lập tức tỏ vẻ ngậm ngùi, bi phẫn

 

"Lão tổ, ngài và thuộc hạ của ngài thật là quá thảm! Có lẽ ngài , bọn chúng vu khống các ngươi lâm trận bỏ chạy, khó lắm..."

 

Quân Văn một bên cũng mắt đỏ hoe, mặt đầy vẻ khó chịu.

Cơ Đình: "..."

 

 Hắn đang cảm thán kỹ năng diễn xuất của hai thì trong thần thức truyền đến tiếng Phượng Khê:

 

 "Hắn là hàng giả, là của Điểu Minh! Lát nữa dùng gạch thần thức đánh trọng thương xong, ngươi tìm cách khống chế , đừng để cơ hội kích hoạt cấm chế thần thức!"

 

Trong lòng Cơ Đình vô cùng mờ mịt! Điểu Minh, ừm, của Thiên Khuyết Minh ư? Không đúng, Tả hộ pháp chỉ phái một xuống , còn của Thiên Khuyết Minh?

 

Hơn nữa, chỉ cần phóng nguyên thần giấu vòng nguyên thần, đừng của Cửu U đại lục, ngay cả của Thiên Khuyết Minh cũng thể nhận . Nàng nhận đối phương là của Thiên Khuyết Minh?

 

Tuy vô cùng khó hiểu, nhưng Cơ Đình vẫn chuẩn theo lời Phượng Khê. Bởi vì từ khi theo Phượng Khê, quyết định của nàng đều đúng! Lần chắc chắn cũng ngoại lệ!

 

Lúc , ánh mắt Phượng Khê đột nhiên rơi cánh tay trái của lão giả: 

 

"Lão tổ, ngài, cánh tay của ngài ?" 

Nàng vẻ mặt quan tâm đến bên cạnh lão giả, đó vung gạch thần thức ném về phía lưng lão giả!

Loading...