Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1421
Cập nhật lúc: 2025-06-30 13:02:04
Lượt xem: 172
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1421. Kiến Con, Ngươi Nghe Thấy Ta Nói Chuyện Không?
Bốn trầm mặc lâu, Phong hộ pháp lên tiếng:
“Cứ một bước xem một bước , huống hồ nàng cũng chắc chính là Phượng Khê. Nếu chúng tùy tiện thử, vô luận nàng thì cũng chẳng lợi gì cho chúng . Chi bằng hết phái đến Trường Sinh Tông tìm hiểu tin tức, xác định Phượng Khê và Quân Văn thật sự rời Trường Sinh Tông , đó hẵng tính toán bước tiếp theo. Việc cấp bách mắt là nghĩ cách cho nàng thành thật ở trong sân, đừng để nàng ngoài gây tai họa cho Vân Tiêu Tông chúng !”
Ba vị hộ pháp còn đành chấp nhận! Nàng còn hổ Thẩm Chỉ Lan là ngôi chổi? Nàng rõ ràng là một gây họa tinh chính hiệu!
Bốn khi thương lượng, liền quyết định lấy cớ Phượng Khê cần dưỡng th/ương để cho nàng rời khỏi sân. Tuy rằng hành động thể sẽ đắc tội đối phương, nhưng cũng chẳng bận tâm nhiều đến nữa. Nhốt nàng trong viện, chắc chắn sẽ xảy họa nào nữa.
Sáng hôm , Phượng Khê liền phát hiện và Quân Văn biến tướng giam lỏng. Phượng Khê ầm ĩ, chỉ mang thêm một ít sách phù triện đến. Phong hộ pháp thấy yêu cầu cũng quá đáng, liền đồng ý.
Mấy ngày đó, Phượng Khê cứ thế ở trong sân lật xem sách phù triện. Trong thời gian , Phong hộ pháp đến một , chủ yếu là dò hỏi chuyện liên quan đến quyển trục thượng cổ, kết quả chẳng những hỏi manh mối gì, còn suýt nữa Phượng Khê vặt sạch lông! Phong hộ pháp liền dám đến nữa. Đến cũng chẳng hỏi gì, còn nguy cơ "vặt", đến gì?! =)))
Còn về những quyển trục thượng cổ biến mất, chuyện chắc chắn sẽ bỏ qua! họ vẫn thương lượng phương án gì, nên chỉ thể tạm thời án binh bất động.
Hôm nay, trong sách mang đến cho Phượng Khê, lẫn một quyển sách liên quan đến truyền âm nhập mật, lẽ là do ở Tàng Thư Các lấy nhầm. Phượng Khê tiện tay lật xem, , thần sắc của nàng chợt cứng đờ. Bởi vì nàng từ trong đó nhận một gợi ý, hình như vấn đề của khi truyền âm nhập mật đây.
Nói đơn giản, nàng nhầm tín hiệu Wi-Fi, mà cái quan trọng là đối phương … đặt mật khẩu. Vậy thì vấn đề là, đối tượng nàng liên lạc là ai?
Phượng Khê thực sự quá tò mò, vì thế nữa thi triển phiên bản truyền âm nhập mật ma hóa:
“Ngươi là ai?”
“Ngươi là ai?”
“Ngươi là ai?”
…
Con cự thú khó khăn lắm mới tỉnh từ cơn hôn mê, nữa ma âm xuyên não, nó quả thực sắp tức /ên ! Nó giơ móng vuốt định tự cho thêm một cú, liền thấy cái giọng đáng ch/ết :
“Tuy ngươi là ai, nhưng giữa chúng nhất định duyên phận trời định! Ngươi thể thử dùng thần thức chuyện với , chúng thể giao tiếp .”
Cự thú sửng sốt một chút, hai nó xé toạc cổ họng cũng tìm kẻ gọi , ngược quên thử giao tiếp bằng thần thức. Thế là, nó dùng thần thức :
“Kiến con, ngươi thể thấy chuyện ?”
Phượng Khê kỳ thực ôm quá nhiều hy vọng, ngờ thực sự nhận hồi âm! Kiến con? Cách gọi nàng một suy đoán táo bạo, đầu dây bên của nàng là Hỗn Độn đấy chứ? Sở dĩ nàng suy đoán như , là vì cái cảm giác ngu xuẩn cao cao tại thượng quen thuộc quá đỗi! Ban đầu gặp Đào Ngột và Cùng Kỳ, chúng nó đều là cái đức hạnh . Hơn nữa, nhắc đến trời phạt, nàng theo bản năng liền nghĩ đến Hỗn Độn.
Nàng nghĩ nữa truyền âm nhập mật:
“Ngươi là Hỗn Độn đấy chứ?”
Cự thú giật : “Ngươi là bổn đại gia? Mau, thả bổn đại gia ngoài! Bổn đại gia sẽ thưởng lớn!”
Phượng Khê: Ta cái đại gia nhà ngươi á!
Trách đám Đào Ngột đều Hỗn Độn là kẻ đầu óc, nàng lừ/a lòi hết! Không những bại lộ phận của , còn để lộ chuyện nó nhốt! là một khúc củi mục! Cũng may là gặp một lòng như nàng, bằng chắc chắn sẽ hố đến mức xương cốt cũng còn. =)))
Phượng Khê cảm thấy đối phó với loại hỗn thú , biện pháp nhất là thẳng thắn, đừng vòng vo, bởi vì nó hiểu. Vì thế, Phượng Khê :
“Đào Ngột, Cùng Kỳ và Thao Thiết đều lập khế ước với , nếu ngươi đồng ý cũng lập khế ước với , sẽ nghĩ cách cứu ngươi, bằng thì thôi.”
Hỗn Độn hừ lạnh:
“Đánh rắm! Chó đánh rắm! Một nha đầu như ngươi thể ký khế ước chúng nó? Cho dù ngươi là thật, cũng sẽ ký cái khế ước gì với ngươi. Ta chính là Hỗn Độn, hung thú nhất thiên hạ, hung tàn lên còn thể tự đ/ập ch/ết chính , hỏi ngươi sợ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1421.html.]
Phượng Khê: “…”
Đám Cùng Kỳ tụi nó sai, đây đúng là một hỗn đản.
“Nếu ngươi thì thôi, cứ coi như gì.”
Phượng Khê xong liền im lặng. Hỗn Độn đợi một lúc lâu, thấy động tĩnh, nó liền chút bực bội. Dù nó hỗn đản, hồ đồ đến mấy, nó cũng cứ mãi nhốt mà! Hay là giả vờ đồng ý, chờ ngoài g/iết ch/ết nàng?
! Cứ ! Ba cái tên ngu xuẩn còn nó ngu, nó đây chẳng thông minh ?! Thế là, nó như thể ban ơn :
“Bổn đại gia đồng ý, ngươi đến cứu !”
Phượng Khê đoán ngay tâm tư của nó, nhưng cái đó quan trọng, vẫn là hết nghĩ cách moi vị trí của nó . Thế là, Phượng Khê liền hỏi:
“Ngươi nhốt ở ?”
Hỗn Độn: “Không , dù thì cũng là một căn phòng tối om, chẳng gì cả.”
Phượng Khê nhíu mày: “Còn manh mối nào khác ?”
Hỗn Độn thiếu kiên nhẫn :
“Ngươi mà dông dài thế? Muốn cứu thì nhanh chóng đến cứu, cứu thì đừng lãng phí thời gian! Ta cảnh cáo ngươi đừng phiền ngủ nữa, bằng g/iết ngươi!”
Phượng Khê: “…”
Nàng cứu nữa.
Cái thứ quái q/uỷ gì thế ?!
editor: bemeobosua
Cùng Kỳ vui vẻ khi gặp họa :
“Tiểu Khê Khê, bảo cái thứ đó là một hỗn đản mà?! Ngươi đừng quản nó nữa, cứ để nó tự sinh tự diệt ! Bao nhiêu năm nay đều , chắc còn sống nhiều năm nữa đó!”
Phượng Khê cảm thấy vẫn cứu Hỗn Độn . Lúc Thiên Khuyết Minh cấp cho Vân Tiêu Tông lý do là vì tư tàng Hỗn Độn mà gây trời phạt, tuy rằng lúc xem lời căn bản còn thuyết phục nữa, nhưng dập tắt lời dối trá , Hỗn Độn nghi ngờ gì là vô cùng quan trọng.
Nàng nhẫn nại tính tình với Hỗn Độn:
“Ngươi lẽ nhỉ? Hiện giờ tên tuổi của đám Cùng Kỳ tụi nó vang, chỉ Hỗn Độn ngươi, vì quá lâu xuất hiện, đều sắp xóa tên khỏi tứ đại hung thú ! Nghe dùng Tì Hưu để thế ngươi…”
Hỗn Độn tức khắc chửi ầm lên:
“Tì Hưu? Cái thứ đó bản lĩnh gì mà thế ?! Nó hư bằng ? Có hung bằng ? Có á/c bằng ? Ngươi nhanh nghĩ cách thả ngoài, chắc chắn sẽ bạc đãi ngươi !”
Cùng Kỳ thầm nghĩ, ngươi sai , phượng Tì Hưu thể hư hơn ngươi nhiều, hung tàn hơn nhiều! Đáng là, cái chủ nhân vô lương còn sự hiểu về chính , chủ động xếp loại hung thú.
Kỳ thực Phượng Khê chỉ là bừa thôi, Tì Hưu dù cũng quá thường thấy, nàng thể đem heo chó về nhóm hung thú chứ?!
Phượng Khê với Hỗn Độn:
“Ta cũng cứu ngươi , nhưng ngươi thêm nhiều tình huống cho , mới dễ phán đoán ngươi nhốt ở , đúng ?”
Hỗn Độn lúc im lặng lâu, đúng lúc Phượng Khê tưởng nó sẽ trả lời, thì nó :
“Thực , khác nhốt , là tự cẩn thận nhốt .”
Phượng Khê: “…”