Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1406
Cập nhật lúc: 2025-06-29 15:51:29
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1406. Là một con trùng ngoại ngữ!
Nguyên Tây Bắc và hai cảm thấy Phượng Khê chính là /ên! Một kẻ /ên triệt để! Trùng Hoàng chạy là chuyện đáng ăn mừng đến cỡ nào, thế mà ngươi còn đuổi theo? Ngươi là sợ c/hết đủ nhanh ?!
Nguyên Tây Bắc kéo cổ kêu:
"Mãn Sao thần đồ, đừng đuổi, đừng đuổi theo!"
La Thiên Ngân càng tức giận đến chửi ầm lên:
"Mãn Sao, ngươi tự ch/ết, ngươi đừng liên lụy chúng !"
Nguyên Tây Bắc: Này chẳng lời kịch mắng ngươi đây ?! Ngươi còn mặt mũi mắng Mãn Sao thần đồ? Nếu do ngươi, chúng cũng sẽ lâm hiểm cảnh!
Bất quá, hiện tại quan trọng hơn là kêu Mãn Sao thần đồ trở , thấy kêu vô dụng, đành đuổi theo. Phong Vô Kỵ theo sát phía , La Thiên Ngân mắng hai câu cũng theo.
Còn về Quân Văn, ngay từ khi Phượng Khê chạy, theo . Sư , sư vĩnh viễn theo !
Lúc , cuối cùng Phượng Khê cũng thấy Trùng Hoàng! Ít nhiều cũng chút thất vọng. Nàng còn tưởng rằng Trùng Hoàng là một con sâu uy phong lẫm liệt đến cỡ nào, kết quả là một con bụng phệ sặc sỡ!
Trừ bỏ hình thể lớn hơn một chút, màu sắc lộng lẫy hơn một ít, thì chẳng khác gì con sâu thế tục cả. , nó còn học tiếng bò kêu. Là một con trùng ngoại ngữ! =)))
Lúc , Trùng Hoàng đang chổng m/ông liều mạng chui trong vách đá. Đáng tiếc dù nó đều dùng sức, cũng chỉ chui nửa cái đầu , thể vẫn còn lộ ngoài.
Phượng Khê chút nghi ngờ một thứ ngu xuẩn như là Trùng Hoàng? Không đúng! Nó còn hiểu đạo lý đóng cửa đánh chó, thể ngu xuẩn như ?! Phần lớn là bẫy!
Cho nên, Phượng Khê cách Trùng Hoàng mấy trượng, con Trùng Hoàng đang liều mạng chui trong vách đá, lạnh:
"Đừng diễn! Ta ngươi đang đào hố ! Dù gì ngươi cũng là một con Trùng Hoàng, dùng cái thủ đoạn ti tiện vô sỉ như đối phó một cái Ma Anh tầng năm nhỏ bé như , là vô liêm sỉ ?"
Hành động chui của Trùng Hoàng cứng , đó tiếp tục chui .
Phượng Khê thở dài: "Đây đều là ngươi bức !"
Trùng Hoàng còn đang cân nhắc lời nàng ý gì, thì một viên thần thức hình vương bát đản nện nó! Vốn dĩ Phượng Khê dùng gạch lớn thần thức, nhưng để đảm bảo an , vẫn dùng thần thức vương bát đản.
Tuy hiệu quả yếu hơn một chút, nhưng cũng đủ dùng.
Trùng Hoàng: "Muuuu ~~~~~~~~~~~~~~~~ mu!"
Nó cũng kéo dài âm, thật sự là thần thức đau quá, thể phát âm thanh là lắm !
Nó rụt đầu từ trong vách đá , đồng thời xoay , bụng nó nhanh chóng bành trướng! Phượng Khê đây là nó tung đại chiêu!
Nhanh chóng tự tạo mấy chục tầng khiên phòng hộ, Quân Văn phía nàng còn khoa trương hơn, chẳng những tạo mấy chục tầng khiên phòng hộ, còn kích hoạt ít ma khí phòng ngự.
Nguyên Tây Bắc và hai đang đuổi theo: "..."
Nói các ngươi tham sống sợ ch/ết ư? Các ngươi dám đuổi theo Trùng Hoàng chạy! mà các ngươi gan lớn ư, hiện tại các ngươi cái trò ? Bất quá, bọn họ cũng theo bản năng theo.
Thật , tuy bọn họ Trùng Hoàng đáng sợ, nhưng đáng sợ đến mức nào thì rõ, bởi vì Trùng Hoàng cũng rời khỏi mỏ quặng, cũng ai tiến tự tìm phiền phức. Bọn họ đều căng thẳng chằm chằm Trùng Hoàng, thậm chí dự cảm cái ch/ết đang ở mắt.
Ngay đó, từ trong miệng Trùng Hoàng phun một khối thần thạch, hai khối thần thạch, ba khối thần thạch... Trong nháy mắt, mặt Phượng Khê liền xuất hiện một đống thần thạch chồng chất như núi.
Mấy : "..."
Ý gì ?
Muốn còn là Quân Văn, buột miệng thốt :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1406.html.]
"Sư , cái tiền mua mạng của nó chứ?"
Trùng Hoàng , liều mạng gật đầu.
Phượng Khê: "..."
Mấy Nguyên Tây Bắc: "..."
Ngươi dù gì cũng là Trùng Hoàng, tiền đồ như ?! Dù ngươi , chẳng ngươi còn thuộc hạ ?! Dù ngươi sử dụng chiến thuật trùng triều cũng thể gi/ết ch/ết chúng mà!
Vì ngươi nhận thua? Hơn nữa, dù gì ngươi cũng nên thử sức một chút hẵng nhận thua chứ!
Đổi thành khác lẽ lúc vui vẻ phấn khởi thu những thần thạch đó , nhưng Phượng Khê cảm thấy sự việc bất thường tất yêu, chuyện đơn giản như .
Ánh mắt nàng dừng những thần thạch đó, tuy gì dị thường, nhưng trực giác của nàng mách bảo đúng.
Nàng lập tức vận chuyển Hỗn Độn Quyết xem qua, liền thấy bên trong mỗi một khối thần thạch đều một vật hình trứng, chẳng lẽ là trứng Trùng Hoàng?
Nếu nàng thu thần thạch nhẫn trữ vật, chẳng liền mang những quả trứng ngoài ? Một khi thời cơ chín muồi, đời đời con cháu của gia hỏa thể trải rộng ngoại giới!
Không chỉ thế, chừng còn thần thông ẩn giấu nào khác, nàng gi/ết ch/ết. Thật là âm hiểm xảo trá mà!
Nếu ngươi đạo nghĩa giang hồ, thì cũng khách khí.
Phượng Khê lập tức đem những thần thạch đó tất cả đều thu túi ma thú, đó bảo Trùng Dập Đầu trong túi ma thú dập đầu, lợi dụng công kích thần thức g/iết ch/ết tất cả trứng trùng trong thần thạch! Cứ như hỏng thần thạch, còn thể g/iết ch/ết tất cả trứng trùng.
Nhóm Trùng Dập Đầu: "..."
Chúng coi như rơi tay dì ghẻ ! Muốn ăn ăn, còn liều mạng việc! May mà Phượng Khê hứa hẹn với bọn chúng, chờ nàng hấp thu hết lực lượng thời trong thần thạch xong, liền đem trứng trùng trong thần thạch cho bọn chúng ăn.
Bọn chúng tức khắc hăng hái tinh thần! Đây chính là trứng Trùng Hoàng nha! Khẳng định bổ dưỡng hơn thịt sâu khác! Tiến lên!
editor: bemeobosua
Trùng Hoàng vốn dĩ còn đang giả vờ yếu đuối, ngay đó đôi mắt trong suốt lập tức trở nên đỏ tươi! Trời ơi đất hỡi! Cái con nha đầu ch/ết ti/ệt gi/ết ch/ết cả ổ trứng của nó! Đây là nó cực khổ sinh mấy ngàn năm mới sinh đó!
Tuy những quả trứng cuối cùng cũng chắc thể thành công nở một con, nhưng cũng đều là hi vọng mà, ?! Nàng một một đập nát hi vọng của nó! Cái với việc g/iết nó mấy ngàn gì khác chứ?!
Vốn dĩ nó cảm thấy kế hoạch của thể gì sai sót, mượn nha đầu thối mang trứng trùng ngoài, chừng đến ngoại giới, tỷ lệ nở của những quả trứng liền thể tăng lên nhiều!
Nó thậm chí còn tính toán, nếu may mắn, trứng trùng nở thậm chí thể g/iết chế/t nha đầu thối , cũng coi như là bá/o th/ù rửa hận cho nó!
Không ngờ, bây giờ tất cả đều xong ! Không cần hỏi cũng khẳng định là nha đầu thối ! Sớm , chi bằng trực tiếp ăn thịt mấy ! Thật là chỉ một bước sai, ôm hận ngàn đời mà!
Trùng Hoàng phát tiếng mu mu phẫn nộ, bốn phương tám hướng truyền đến các loại tiếng côn trùng kêu vang, đó liền thấy tiếng tích tích tác tác, hiển nhiên đang theo hướng mà tập trung .
Nguyên Tây Bắc và ba sợ đến mức mặt xám như đất, đời bọn họ ngày nào, , nửa ngày nào mà kịch tính như hôm nay! Cũng may gan bọn họ cũng khá , nếu cũng sợ ch/ết khiếp !
Quân Văn thì bình tĩnh, tiểu sư ở đây, trời sập xuống cũng , huống chi một đám sâu bọ?!
Lúc , Phượng Khê truyền âm nhập mật :
"Bắt giặc bắt vua ! Động thủ!"
Quân Văn hầu như chút do dự liền rút Động Địa Kiếm, một đạo kiếm quang/ đ.â.m thẳng mắt Trùng Hoàng! Phượng Khê cũng nữa dùng thần thức vương bát đản đập về phía Trùng Hoàng, Đại Khảm Đ/ao hình trăng lưỡi liềm cũng c.h.é.m tới nó.
Không chỉ thế, miệng nàng còn lặng lẽ bắt đầu niệm chú:
"Còn mượn 'bụng' để sinh con ư? Ngươi quả thật thiếu tám đời đức!"