Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1403
Cập nhật lúc: 2025-06-29 14:19:14
Lượt xem: 170
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1403. Hiện tại nàng cảm thấy của tàn quân Vân Tiêu Tông thuận mắt hẳn!
La Thiên Ngân đương nhiên ý nghĩ của Phượng Khê, dẫn Phượng Khê trong mỏ quặng, lấy mạng Phượng Khê, chỉ là cho nàng một chút giáo huấn, Thẩm Chỉ Lan xả cơn giận.
Trong mắt , tu vi Ma Anh tầng năm của Phượng Khê căn bản chẳng đáng kể, cũng chỉ là chó ngáp ruồi, gặp vận may nịnh bợ Thần Sử, nếu thì chẳng là gì cả! Còn về Quân Văn, cũng chẳng coi trọng, cũng chỉ là phế vật điểm tâm!
Nguyên Tây Bắc ít nhiều thể đoán tâm tư của La Thiên Ngân, trong lòng thầm mắng đúng là một thằng ngu! Ngươi c/hết thì đừng kéo theo chứ!
Cho nên, khi mỏ quặng lén lút gửi tin tức cho Phong hộ pháp, dù báo , nếu thật xảy chuyện, cũng thể phủi sạch trách nhiệm.
Bất quá, dù thật sự gặp một yêu trùng biến dị thì chắc cũng gì đáng ngại, là Hóa Thần tầng ba, còn đến mức đối phó lũ sâu bọ đó.
Dù , cũng vẫn luôn tìm lý do khuyên Phượng Khê mau chóng ngoài, thậm chí còn đây là ý của Phong hộ pháp.
Đáng tiếc, Phượng Khê quyết tâm sâu trong mỏ quặng xem thử, chín con trâu cũng kéo . Nguyên Tây Bắc cũng đành chịu khuyên nữa. Hắn nào nào đó hận thể an cư lập nghiệp luôn ở đây!
Lúc , Quân Văn : "Sư , xem, nơi thật sự dược thảo!"
Phượng Khê theo hướng ngón tay của Quân Văn qua, liền thấy trong khe nứt vách đá mọc lên một thực vật, quả thật là loại nàng từng thấy qua.
Nguyên Tây Bắc ân cần :
"Chúng gọi loại dược thảo là Kim Văn Dương Xỉ, tương đương với dược thảo cấp Hoàng, thể dùng để thế Thạch Lam Dương Xỉ luyện chế Chỉ Huyết Đan."
Dược thảo cấp Hoàng là cấp bậc thấp nhất, cũng là loại đáng tiền nhất.
Phượng Khê liền hứng thú gì, bất quá lúc , năm cây cẩu linh căn trong đan điền bắt đầu tỏ vẻ với nàng.
Phượng Khê: "..."
Nàng cảm thấy loại dược thảo quý giá bao nhiêu, mà là năm cây cẩu linh căn nếm thử đồ mới mẻ. Bất quá, dù cũng là đồ cho , lấy thì phí! Thế là, nàng vênh mặt hất hàm sai khiến :
"La Thiên Ngân, ngươi cũng đang rảnh rỗi, phàm là gặp dược thảo đều đào hết cho , tặng cho sư phụ !"
La Thiên Ngân: "..."
Hắn cắn răng nghiến lợi đáp lời một tiếng, đó đe dọa Phong Vô Kỵ một cái, ý bảo cũng theo đào cùng. Phong Vô Kỵ dám cãi lời, cũng đành theo đào.
Phượng Khê đối với điều gì, mà hỏi Nguyên Tây Bắc:
"Nói nửa ngày, các ngươi đào là khoáng thạch gì ? Có ích lợi gì?"
Nguyên Tây Bắc : "Chúng cũng rõ những khoáng thạch ích lợi gì, là Thiên Khuyết Minh bảo đào, chúng liền gọi là thần thạch."
Phượng Khê: Vòng tới vòng lui, cuối cùng cũng gọi là thần thạch. Nàng hiếu kỳ :
"Các ngươi đào giao cho Thiên Khuyết Minh chúng thế nào?"
Nguyên Tây Bắc gãi gãi đầu: "Hình như cũng nộp lên, đều để trong Tàng Bảo Các của tông môn đó ạ! Chắc là đợi quý minh chỉ thị mới sắp xếp."
Phượng Khê: ???
Hiện tại nàng cảm thấy của tàn quân Vân Tiêu Tông thuận mắt hẳn! Bọn họ nhận giặc cha, rõ ràng là nhẫn nhục phụ trọng để đào quặng giúp nàng mà! Chẳng trách bọn họ ở hố ph/ân, chẳng là coi tiền tài như cặn bã ?! =)))
Phượng Khê mỹ mãn đến nỗi sủi bọt!
Lúc , La Thiên Ngân :
"Dược thảo nhiều quá, chỉ dựa hai chúng cũng đào bao nhiêu, là thế , phía chắc là tội nô đào quặng, bảo bọn họ cùng giúp đào dược thảo !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1403.html.]
Phượng Khê cân nhắc một chút, chừng Phong hộ pháp bọn họ nhanh sẽ đến đây tìm nàng, vẫn là xem thử đào thần thạch ! Thế là, :
"Được thôi, cứ theo lời ngươi !"
Lại thêm hơn nửa canh giờ, cuối cùng cũng thấy những tội nô đào quặng. Bọn họ thấy Phượng Khê và mấy đều lộ vẻ bất an, sợ gặp tai bay vạ gió.
Bọn họ hẹn mà cùng về phía Phong Vô Kỵ theo cùng Phượng Khê, đó đến hành lễ với mấy . Phượng Khê đương nhiên bỏ qua cảnh , thầm nghĩ, xem Phong Vô Kỵ ở trong những tội nô uy vọng cao nha!
Nàng nghĩ với Phong Vô Kỵ: "Ngươi giảng giải cho một chút, các ngươi đào quặng thế nào?"
Phong Vô Kỵ mặt biểu cảm : "Thần thạch vô cùng yếu ớt, chỉ thể dùng cuốc mỏ chim hạc đặc chế mới thể khai thác..."
Trước đây Phượng Khê chú ý tới, trong tay những tội nô đều cầm một cây cuốc, quả thật chút giống mỏ chim hạc. Nàng tiếp tục lắng , liền Phong Vô Kỵ tiếp tục :
"Cuốc mỏ chim hạc chẳng những sẽ hao phí linh lực và thể lực, còn sẽ hao phí một lượng lớn thần thức, cho nên việc khai thác thần thạch vô cùng khó khăn..."
La Thiên Ngân lạnh :
"Nói cho cùng vẫn là do các ngươi phế vật! Nếu thần thức của các ngươi đủ mạnh, đào một cục đá thể tốn sức gì chứ?!"
Nguyên Tây Bắc một bên vốn oán khí với , , lập tức phản bác:
"Lời ngươi đúng , chỉ việc thúc giục cuốc mỏ chim hạc sẽ hao phí thần thức, ngay cả việc ở trong mỏ quặng cũng sẽ hao tổn thần thức, quanh năm suốt tháng ai cũng chịu nổi!"
La Thiên Ngân hừ lạnh : "Đó cũng là do bọn họ tự tự chịu, ai bảo bọn họ là hậu duệ của tội nhân chứ?!"
Nghe , Phong Vô Kỵ siết chặt nắm đấm. Dù bọn họ là hậu duệ của tội nhân, nhưng nhiều năm như trôi qua, chẳng lẽ vẫn thể chuộc tội ?! Bọn họ sai điều gì?!
editor: bemeobosua
Lúc , Phượng Khê tủm tỉm :
"Nghe vẻ đó, đáng tiếc là ma tu, chắc là cách nào thúc giục cái cuốc mỏ chim hạc chứ?"
Ánh mắt La Thiên Ngân lóe lên:
"Cái đó thì hạn chế, ngươi nguyện ý thử thì thử !"
Hắn trong lòng lạnh, những yêu trùng biến dị thích nhất mùi của cuốc mỏ chim hạc, ngươi cuốc xuống chừng liền dẫn yêu trùng biến dị! Dù thể ngươi thư/ơng, dọa ngươi giật cũng !
Nguyên Tây Bắc hận thể lấy vớ thối bịt kín cái miệng phá hoại của La Thiên Ngân! Ngươi ch/ết thì tự ch/ết , đừng kéo theo! Hắn vội vàng :
"Không thể! Mãn Sao thần đồ, tuyệt đối thể! Cuốc mỏ chim hạc dễ dàng dẫn dụ yêu trùng biến dị, ngài là ngàn vạn đừng , nếu thương thì xong!"
Phượng Khê chẳng hề để ý : "Những tội nô còn chẳng lo lắng gì về sâu bọ, càng sợ!"
Nguyên Tây Bắc theo bản năng : "Bọn họ đều là mệnh tiện, thương thì thương, ngài giống !"
Nghe , tay Phong Vô Kỵ siết chặt hơn nữa. Quân Văn vẫn luôn bất động thanh sắc quan sát , cũng chút lo lắng sẽ siết gãy xương tay! Vẫn còn rèn luyện nha! Phải bản lĩnh bất động thanh sắc giống mới , nếu căn bản nên đại sự gì.
Cứ việc Nguyên Tây Bắc liên tục khuyên giải, Phượng Khê vẫn từ tay một tên tội nô lấy về một cái cuốc mỏ chim hạc, thấy gần đó vặn một khối thần thạch, nàng lập tức liền đào xuống. Chỉ một cuốc, khối thần thạch đào .
Không cần nàng , Quân Văn lập tức liền nhặt lên, thu nhẫn trữ vật. Động tác mượt mà đến mức khiến xem mãn nhãn! Bất quá, càng kinh ngạc hơn là, nàng thế mà một cuốc liền đào thần thạch? Chuyện , thể?!
Phải rằng trong những tội nô , Phong Vô Kỵ lợi hại nhất cũng hai, ba trăm cái cuốc mới đào một khối, đây vẫn là trong trường hợp trạng thái đặc biệt , vận khí đặc biệt .
La Thiên Ngân cảm thấy Phượng Khê chỉ là mèo mù vớ cá rán, trùng hợp mà thôi. Kết quả, ý nghĩ nhanh vả mặt!
Phượng Khê một cuốc một cái, đôi khi thậm chí còn đào hai khối, trong nháy mắt liền đào hơn một trăm khối thần thạch. Đương nhiên, những thần thạch tất cả đều nhẫn trữ vật của Quân Văn.
Tiểu sư đào bằng thực lực, đương nhiên chính là của bọn họ! Hơn nữa, La Thiên Ngân , đồ vật ở đây đều là của tiểu sư ! Hắn sợ La Thiên Ngân chuyện giữ lời, còn lén lút dùng Lưu Ảnh Thạch ghi nữa...