Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1396
Cập nhật lúc: 2025-06-29 05:09:57
Lượt xem: 164
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1396. Tiểu Hắc Cầu size xxxxxxL
Thẩm Chỉ Lan suy tư một lát, :
"Bốn vị hộ pháp, xem ba lẽ là nhắm chúng , nhất nên nghĩ cách d/iệt trừ, tránh để tai họa ."
Vũ hộ pháp nhíu mày:
"Nếu chỉ ba bọn họ thì đơn giản , nhưng đừng quên, còn cả một đám Ma Tiêu lớn như nữa!
Trước đây chúng vất vả lắm mới dụ chúng lên , chúng đ/iên gì mà cứ lảng vảng chịu , giờ còn trở về, thật là đáng ghét!"
Sương hộ pháp phụ họa:
" , nếu để lũ Ma Tiêu sự tồn tại của chúng , chắc chắn sẽ là một phiền phức lớn, đáng vì ba mà bại lộ hành tung của chúng .
Hơn nữa, bọn họ cũng chắc nhắm chúng , và bọn họ ở trong tay Ma Tiêu cũng chẳng chiếm lợi lộc gì, chừng vài ngày nữa lũ Ma Tiêu ăn thịt .
Dù cho bọn họ sống sót cũng , mà dù ngoài, chúng ở chân núi sắp xếp chặn gi/ết bọn họ cũng muộn.
Bây giờ việc cấp bách là nghĩ cách đuổi lũ Ma Tiêu đó , Thánh Nữ, kế sách gì ?"
Thẩm Chỉ Lan nghĩ nghĩ : "Hay là chúng phái mồi nhử, dẫn lũ Ma Tiêu xuống phía , đó ti/êu di/ệt từng bộ phận?"
Đề nghị của nàng lập tức bốn vị hộ pháp phản đối. Một mặt là bại lộ sự tồn tại của bọn họ, mặt khác là cảm thấy sẽ gây thương vong quá lớn.
Thẩm Chỉ Lan trong lòng thầm mắng đồ phế vật!
Do dự quyết đoán như thế, thảo nào chỉ thể sống trong bóng tối thấy ánh mặt trời!
nàng cũng dám gì, chỉ thể đề nghị cho theo dõi chặt chẽ động thái bên ngoài, dù thế nào cũng thể để ba thầy trò bình yên rời .
editor: bemeobosua
Thoáng cái năm ngày trôi qua.
Khói độc trong Vạn Trượng Ma Uyên rõ ràng loãng nhiều. Kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu trong lòng kinh hãi, nữ ma đầu rốt cuộc gì?! Khói độc biến mất ?
Lúc , Tiểu Hắc Cầu đang oán giận với Phượng Khê:
"Ta vốn tưởng rằng Hỗn Độn Chi Khí ở đây là vô tận, nhưng giờ xem cũng chẳng còn bao nhiêu! Ta thấy , chẳng bao lâu nữa thể hút sạch sẽ bộ khói độc !"
Phượng Khê Tiểu Hắc Cầu size xxxxxxL, :
"Ta thấy ngươi tạm thời vẫn nên đừng hút nữa, một mặt lo lắng tàn quân Vân Tiêu Tông bên manh mối, mặt khác sợ ngươi nổ tung.
Hơn nữa, cũng nên dạo một vòng chỗ tàn quân Vân Tiêu Tông, ngươi tận dụng thời gian tiêu hóa một chút, đợi ngoài ngươi tiếp tục cũng muộn."
Tình huống của nàng hiện tại cũng khác Tiểu Hắc Cầu là bao, trong một thời gian ngắn ăn quá quá nhiều cũng chuyện , chút khó tiêu hóa, nàng cũng cần thời gian để củng cố tu vi.
Tu vi Ma tộc của nàng vẫn dừng ở Nguyên Anh tầng năm, nhưng nàng mơ hồ cảm thấy tu vi thực tế cao hơn nhiều, cụ thể cao đến mức nào thì chiến đấu mới .
Ngay đó, nàng trở sơn động mà giam giữ đó. Rất nhanh, kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu liền sai thuộc hạ đưa nàng ngoài.
Kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu vẻ mặt kiên nhẫn hỏi Cơ Đình:
"Đã năm ngày , rốt cuộc ngươi tìm biện pháp ? Kiên nhẫn của giới hạn, nếu ngươi còn lề mề, chỉ thể ăn tử của ngươi !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1396.html.]
Cơ Đình hề vẻ hoảng loạn, nhàn nhạt :
"Ta tìm một vài manh mối, đúng như đây, tình huống của các ngươi liên quan đến cái đầm lầy hôi thối ở phía Tây Bắc. Hay là thế , ngươi cùng , sẽ kỹ càng hơn cho ngươi ."
Đôi mắt to xanh biếc của kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu xoay chuyển, gật đầu:
"Được, sẽ theo ngươi xem thử."
Thế là, nó dẫn theo hơn chục con Ma Tiêu áp giải Phượng Khê, theo Cơ Đình và Quân Văn về phía Tây Bắc.
Hai canh giờ , Phượng Khê ngửi thấy mùi hôi thối, càng về phía mùi càng nồng nặc. Kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu dùng thần thức với nàng:
"Cái đó, là chúng diễn luôn kết cục , thối quá, chịu nổi!"
Phượng Khê: "..."
Dưới sự bày mưu tính kế của nàng, Cơ Đình đột nhiên tay, xách Phượng Khê và Quân Văn chạy thẳng về phía đầm lầy hôi thối.
Kẻ cầm đầu đám Ma Tiêu dẫn thuộc hạ đuổi theo xa liền bỏ cuộc, nó hừ lạnh :
"Phía là đầm lầy hôi thối, cần tiếp tục đuổi theo, sớm muộn gì bọn họ cũng !
Ta chỉ lo lắng bọn họ ở đó lâu, lỡ hun cho ngon miệng thì ? Đến lúc đó thì ăn nữa!"
Tốt nhất là hun cho nữ ma đầu thối um, kiểu ngược gió thối tám trăm dặm !
Những thuộc hạ tự nhiên dám nghi ngờ quyết định của lão đại, tuy chút cam lòng, cũng chỉ đành theo.
Bên , Cơ Đình che chắn khứu giác, xách theo Quân Văn và Phượng Khê một đường chạy như đ/iên đến gần đầm lầy hôi thối.
Trong Vạn Trượng Ma Uyên tuy khói độc, nhưng thực cây cối vẫn vô cùng tươi , gần đầm lầy hôi thối thì một ngọn cỏ nào. cũng ưu điểm, đó là gần đầm lầy hôi thối mấy khói độc.
Cơ Đình thấy lũ Ma Tiêu đuổi theo, lúc mới buông Phượng Khê và Quân Văn xuống. Phượng Khê vẻ mặt lo lắng:
"Sư phụ, tuy hiện tại chúng nó đuổi theo, nhưng chúng cũng cách nào thoát ngoài!
Con vẫn luôn hỏi, vì nhất định xuống Vạn Trượng Ma Uyên ? Này, chẳng là tự chuốc khổ ?!"
Quân Văn cũng lẩm bẩm: " , sư phụ, nơi khói độc hôi thối, gì ạ?"
Cơ Đình để ý đến bọn họ, mà là hai tay nhanh chóng kết ấn, nhanh lưng liền xuất hiện Nguyên Thần Chi Hoàn.
Phượng Khê và Quân Văn vẻ mặt kinh hãi, Quân Văn thậm chí ngây ngốc :
"Sư phụ, , là thần tiên ?"
Cơ Đình cảm thấy đây mới là cách mở đầu chính xác, kết quả chỉ trong vai diễn mới thể cảm nhận cảm giác . Hắn nhàn nhạt :
"Chuyện đến nước , vi sư cũng giấu các ngươi, vi sư của Cửu U Đại Lục các ngươi, mà là đến từ Thượng Giới."
Phượng Khê dùng ngón tay chỉ lên trời: "Người, là từ Thượng Giới tới? Nói như , thật sự là thần tiên?"
Cơ Đình mà .
Lúc , bốn vị hộ pháp Phong, Sương, Vũ, Tuyết nhận bẩm báo, khi bọn họ thông qua trận pháp thấy Nguyên Thần Chi Hoàn phía Cơ Đình, lập tức mừng sợ! Là Thần Sử!
Hoá là Thần Sử! Thảo nào bọn họ chẳng những thể dễ dàng lên đến đỉnh núi Ma Trùng Sơn, mà còn thể để lũ Ma Tiêu đưa bọn họ đến Vạn Trượng Ma Uyên, thì là Thần Sử! Chỉ Thần Sử mới bản lĩnh lớn như !
Thẩm Chỉ Lan cũng kích động, Thần Sử chắc chắn là của Thiên Khuyết Minh, nàng chẳng những thể mượn lực của bọn họ để gi/ết ch/ết tiệ/n nh/ân Phượng Khê, chừng còn thể theo đến Thiên Khuyết Đại Lục...