Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1379

Cập nhật lúc: 2025-06-28 13:38:16
Lượt xem: 170

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1379. Ngươi từng tưởng tượng, Ám Minh Chi Ngục rốt cuộc là thế nào ?

 

Một lát , Cơ Đình tỉnh . Hắn chút năng lộn xộn: 

"Phượng, Phượng soái, ngài, ngài là thật , ngài thật sự nhiều thú hạch như ?"

 

Phượng Khê gật đầu: 

"Đương nhiên là thật, lừa ngươi gì?!" 

 

Phượng Khê lấy một bao tải thú hạch màu đen, đưa cho Cơ Đình xem. Cơ Đình đời cũng từng nghĩ đến ngày thấy nhiều thú hạch màu đen đến ! Lúc , Phượng Khê lấy một viên thú hạch màu đen đưa cho

 

"Nhá, thưởng ngươi!"

 

Cơ Đình kích động đến nỗi suýt chút nữa ngất xỉu nữa.

Cơ Đình cố nhịn nhưng nhịn

 

"Sao ngài nhiều thú hạch như ?"

Phượng Khê , thâm thúy

 

"Ngươi từng tưởng tượng, Ám Minh Chi Ngục rốt cuộc là thế nào ?"

Cơ Đình mắt suýt trừng lồi , run rẩy : "Là, là, là ngươi ?"

 

Phượng Khê mỉm .

 

Ban đầu Cơ Đình còn cảm thấy Cửu U đại lục là do chút vận khí , giờ mới phát hiện, vận khí của Cửu U đại lục đều đến từ một , chính là cái kẻ... b/iến thá/i mặt . Một bưng cả Ám Minh Chi Ngục?

 

Dù cho ngục chủ và cai ngục của Ám Minh Chi Ngục là phế vật, vẫn còn nhiều phạm nhân và khư thú như mà! Nàng thế nào chứ?! Hắn nếu Phượng Khê thì sẽ , nên thức thời hỏi.

 

Phượng Khê nữa truy vấn Cơ Đình về chuyện tu luyện lực lượng thời gian, Cơ Đình khó xử

 

"Phượng soái, tuy ngài nhiều thú hạch như , nhưng nếu ngài Hỗn Độn linh căn, , tin ngài, mà là Hỗn Độn linh căn thật sự là quá ít..."

 

Phượng Khê nhiều lời, mà dùng động tác "động kinh quỳ".

 

Cơ Đình một nữa bệt xuống đất. Vẻ mặt hoảng sợ Phượng Khê: 

"Ngươi, ngươi, ngươi tu luyện lực lượng thời gian?"

 

Phượng Khê gật đầu: " , cái khó lắm ?"

Cơ Đình: "..."

 

Cơ Đình trầm mặc hơn nửa ngày, mới cuối cùng hiểu một đạo lý: Nhất định tin tưởng tính đa dạng của giống loài, với giống . Hắn bình phục một chút nỗi lòng, kể tất cả những gì liên quan đến lực lượng thời gian cho Phượng Khê .

 

Cơ Đình tuy ở Thiên Khuyết Minh cũng coi như nhân vật má, nhưng trận pháp sư cũng Hỗn Độn linh căn, nên cũng chỉ là một vài kiến thức nông cạn.

 

, đối với Phượng Khê vẫn sự dẫn dắt lớn. Sự dẫn dắt lớn nhất chính là nàng nhớ một quả Tiểu Hắc Cầu tự xưng là Hỗn Độn Chi Linh.

 

Cái thứ tự xưng tạo thành từ Hỗn Độn chi khí, nếu nàng thật sự là Hỗn Độn linh căn, cảm nhận một chút Hỗn Độn chi khí, liền linh cảm, vèo một cái là ngộ công pháp đa hợp nhất!

 

Phượng Khê đuổi Cơ Đình xong, đang định tìm Tiểu Hắc Cầu hỏi về chuyện Hỗn Độn chi khí, thì thấy Tiểu Hắc Cầu ngủ . Còn về việc là ngủ thật giả ngủ thì còn bàn.

 

Phượng Khê đang cân nhắc để đánh thức nó, thì "" thấy Mộc Kiếm và Cùng Kỳ bắt đầu đánh .

Mộc Kiếm khinh thường

 

"Không ngươi , cái tên ngươi vi phạm quy định , những nghèo, mà còn nghèo đến cực kỳ! Chủ nhân của chúng thích tiền nhất, kết quả ngươi nghèo rớt mồng tơi, chẳng là cố ý chủ nhân bực ?!"

 

Nếu là linh sủng khác chắc gì, nhưng cái đầu óc của Cùng Kỳ thì dễ dùng lắm! Nó lập tức :

 

 "Chính vì đưa hết đồ cho chủ nhân của chúng , nên mới nghèo đến cực kỳ! Ta nghèo đến cực kỳ, chủ nhân của chúng giàu đến chảy mỡ, chẳng trời sinh một đôi ?!"

 

Mộc Kiếm: "..."

Cùng Kỳ thấy Mộc Kiếm nó chọc cho cứng họng, đắc ý :

 

 "Cửu U đại lục lớn như , và chủ nhân cố tình gặp ở Trường Sinh Tông, đây chẳng duyên phận định mệnh ?!"

Phượng Khê , nhớ một chuyện, hỏi Cùng Kỳ: 

 

"Trước đây ngươi một bí mật lớn của Trường Sinh Tông, rốt cuộc là bí mật gì?"

Cùng Kỳ gượng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1379.html.]

 

 "Thật chỉ lừa bọn họ thôi, Trường Sinh Tông một cái Ngộ Đạo Đài, lúc tổ sư khai sơn của họ phi thăng đó, liền bí mật phi thăng của Ngộ Đạo Đài. Lũ ngốc nghếch liền tin là thật, còn lấy tổ tông mà cúng bái!"

 

Phượng Khê: "...Ngươi sợ vạch trần ?"

Cùng Kỳ chẳng hề để ý :

 

 "Dù cũng là hung thú, bản lĩnh chạy trốn vẫn chứ. Dù ăn cũng ăn , uống cũng uống , khúc cũng , vũ cũng xem , tính thế nào cũng lỗ vốn."

 

Phượng Khê: "..."

 

Không thể , Cùng Kỳ thông minh hơn Heo Vàng và Đào Ngột nhiều! Heo Vàng ít còn chút đầu óc, còn Đào Ngột, thôi, cũng thế.

 

Tuy nhiên, lời của Cùng Kỳ giúp nàng tỉnh ngộ, bằng nàng Ngộ Đạo Đài thử xem, nếu nàng thật sự là Hỗn Độn linh căn, ở đó hẳn sẽ dễ dàng hiểu công pháp mới hơn. Còn về Tiểu Hắc Cầu, đợi đến Ngộ Đạo Đài gọi "tỉnh" nó cũng muộn.

 

Thế là, Phượng Khê chào hỏi Tư Mã tông chủ xong, liền đến Ngộ Đạo Đài. Quân Văn tung tung tăng cũng theo tới. Lần Phượng Khê trọng bên nhẹ bên , mà là Giang Tịch và những khác đều đang tiếp thu đặc huấn.

 

Trước đó Quân Văn theo Phượng Khê ăn "tiểu táo" (đồ ăn riêng, ưu tiên) ở trong, nên lâu lâu mới một chút khóa.

 

Phượng Khê khoanh chân mà , Quân Văn phía nàng trận địa sẵn sàng đón quân địch. Đùa , lên để cọ linh khí, là đến để hộ giá hộ tống tiểu sư !

 

Làm phụ tá đắc lực của tiểu sư , nếu điểm giác ngộ cũng , chẳng để bốn cái đầu cơ hội thừa nước đục thả câu ?!

 

Phượng Khê dùng thần thức với Tiểu Hắc Cầu: 

 

"Đừng giả vờ nữa, ngươi ngủ."

Tiểu Hắc Cầu an tĩnh như gà.

 

editor: bemeobosua

 

Mộc Kiếm lập tức

 

"Chủ nhân, loại da thịt tiện như nó mạnh bạo! Ta giúp chọc nó chín chín tám mươi mốt cái lỗ nhỏ!"

Cùng Kỳ ở một bên cũng hùa theo: 

 

"Không sai, loại giả ch/ết như nó thấy nhiều , chính là thiếu đòn! , Mộc Tiện, cái thứ gọi là gì nhỉ? Có gọi là hỗn đản ?"

 

"Cái gì mà hỗn đản, nó là Phân Lừa Đen!"

 

" đúng đúng, Phân Lừa Đen, ha ha ha!"

...

 

Đừng Mộc Kiếm và Cùng Kỳ thường xuyên cãi cọ, nhưng khi đối mặt với những linh sủng khác, hai đứa liền kẻ xướng họa, cực kỳ hòa hợp.

 

Tiểu Hắc Cầu dù tức đến phồng cả , nhưng vẫn im thin thít.

Phượng Khê vui

 

"Hai đứa ngươi câ/m miệng cho ! Tuy nghiên cứu công pháp mới, tu vi của sẽ trì trệ tiến, thể sẽ Thiên Khuyết Minh thịt, nhưng cái cũng chẳng liên quan đến Tiểu Cầu Cầu.

 

Nó khẳng định nỗi khổ riêng, thể ép nó! Cứ để một gánh chịu tất cả ! Ta là chủ nhân của nó, bao dung nó vô hạn..."

 

Tiểu Hắc Cầu rõ Phượng Khê đang bắt cóc đạo đức nó, nhưng vẫn mềm lòng, nghiến răng nghiến lợi

 

"Chúng nhé, chỉ thể cung cấp cho ngươi một tí xíu Hỗn Độn chi khí như sợi chỉ thêu hoa thôi, ngươi đừng voi đòi tiên, cũng đừng việc gì là bắt cung cấp Hỗn Độn chi khí."

 

Tuy nó là Hỗn Độn chi linh, nhưng bên ngoài chỉ linh khí và ma khí, nó tu luyện chút Hỗn Độn chi khí dễ dàng ?!

 

Bao nhiêu năm nay mới tích góp một chút như , với sự hiểu của nó về chủ nhân vô lương tâm , một khi nếm ngọt ngào, chừng sẽ vắt kiệt nó!

 

Phượng Khê: "Nhìn ngươi kìa, ngươi coi là năm cây cẩu linh căn đó hả!"

Năm cây cẩu linh căn: "..."

 

Chó ở đan điền, nồi từ trời rơi xuống!  =)))

Tiểu Hắc Cầu lập tức phóng một sợi Hỗn Độn chi khí phẩm chất sợi chỉ thêu hoa.

 

Phượng Khê: "..."

Ngươi đúng là tiết kiệm từng li từng tí! Chủ nhân hào phóng như đây nuôi một con Tì Hưu thế chứ?!  =)))

Loading...