Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1364

Cập nhật lúc: 2025-06-27 13:48:29
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1364. Chỉ trở thành chó giữa bầy chó, mới thể trở thành vạn !

Tư Mã tông chủ đang cảm khái thì Mai trưởng lão vẻ mặt kích động :

"Phượng phong chủ vì tông môn xả dẫn thiên lôi, thật là tấm gương của chúng !"

Tư Mã tông chủ: "..."

Tuy Phượng Tổ quả thật tinh thần đảm đương, nhưng nàng dẫn thiên lôi , hơn nửa vẫn là bởi vì đến bên ngoài tông môn để phát huy hơn. Nói cũng chút tiếc nuối, tuy Phượng Tổ kể về tư thế oai hùng của nàng khi đối kháng thiên lôi, nhưng từng thấy qua. Lý do đơn giản, quan trọng là cho dù tâm hồn hóng chuyện mãnh liệt đến , cũng dám đến gần khu vực sấm sét nha!

Tư Mã tông chủ phối hợp Mai trưởng lão hai câu, dù trong mấy ở đây, chỉ Mai trưởng lão là phận Phượng Tổ của Phượng Khê.

Bên , Phượng Khê nhanh như chớp chạy đến sân Tất trưởng lão, ấp úng :

"Bên ngoài đang sấm sét, lo lắng là nhằm Tiểu Mưa (Cơ Đình) mà đến, sẽ tìm cách dẫn nó , ngươi bảo vệ Tiểu Mưa cho nhé!"

Tất trưởng lão lo lắng : "Phượng Tổ, ngài cần thiết mạo hiểm như ? Hắn ch/ết thì ch/ết thôi, ngài mà chuyện gì thì đây?"

Phượng Khê lắc đầu:

"Hiện tại là Nguyên Thần phóng xuất, nếu thiên lôi đánh trúng thì chắc là đứt luôn! Biết còn ảnh hưởng đến bản thể của . Dù bây giờ cũng là nô nhi của , che chở ! Thôi , thời gian cấp bách, ngay đây, ngươi nhất định bảo vệ cho !"

Nói xong, với Cơ Đình: "Nô nhi của , chờ trở !"

Không đợi Cơ Đình chuyện, Phượng Khê hấp tấp chạy . Đến cũng vội vàng, cũng vội vàng, cứ như một cơn lốc nhỏ .

Tất trưởng lão lo lắng bóng dáng Phượng Khê xa, đó liếc Cơ Đình đang chút ngây , lạnh lùng :

"Ngươi đúng là mặt dày thật, để Phượng Tổ của chúng giúp ngươi chắn thiên lôi!"

Cơ Đình hồn, cắn răng :

"Giúp chắn thiên lôi? Sao ngươi thiên lôi là nhằm mà đến?"

Tất trưởng lão lạnh:

"Không nhằm ngươi, chẳng lẽ còn là nhằm Phượng Tổ của chúng ư?! Loại Nguyên Thần phóng xuất như ngươi chẳng là c/ô h/ồn d/ã qu/ỷ từ dị thế tới ?! Đương nhiên Thiên Đạo bất dung, thiên lôi đá/nh ngươi thì đ/ánh ai?!"

Cơ Đình cứng cổ :

"Không thể nào! Lúc đầu tiên Thiên Khuyết Minh chúng c/ông ch/iếm Cửu U đại lục, nhiều như ai sét đánh?"

Tất trưởng lão một cái:

"Lúc là lúc , hiện tại là hiện tại! Hơn nữa, ngươi bọn họ đ/ánh? Biết chính vì sét đá/nh mà các ngươi mới thua! Thôi , lười nhảm với ngươi, bây giờ chỉ mong Phượng Tổ của chúng bình an vô sự! Nếu nàng mà chuyện gì, cũng chẳng rảnh lo cái gì mà đại cục, trực tiếp sưu hồn ngươi luôn!"

Cơ Đình cũng lời nào, bất quá dáng vẻ thì trong lòng bình tĩnh.

Tất trưởng lão trong lòng buồn , chiêu cờ của Phượng Tổ thật sự diệu nha! Tuy phần lớn lời thoại là do Phượng Tổ cung cấp, nhưng thể hiện của cũng xuất sắc! Nếu đổi thành Doãn đầu gỗ, chắc là một câu lời thoại cũng nhớ nổi! Vẫn là câu đó, Doãn đầu gỗ thể thu Phượng Tổ đồ chính là chó ngáp ruồi!

Lúc , Phượng Khê chạy đến bên ngoài sơn môn Trường Sinh Tông, đó lấy Mộc Kiếm. Nhảy lên xong, tự trói . Động tác thuần thục đến đáng thương. Mộc Kiếm lập tức nhảy nhót bay lên trời!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1364.html.]

Oa rống!

"Chủ nhân, hát một bài giúp ngài lên tinh thần nhé! 'Trong lòng , tự do bay lượn, tinh quang rực rỡ, vĩnh hằng rong chơi...'"

Phượng Khê: "..."

Cái thứ ch/ó m/á trí nhớ phết, đây nàng ngẫu nhiên hừ hừ qua một mà nó nhớ kỹ . Chỉ là chút... chệch tông. Không những chệch tông mà còn chệch hướng, nếu nàng buộc chặt, thế nào cũng văng mất! Mộc Kiếm vẫy đuôi bay, một bay cả trăm dặm! Chẳng cần tư thế , chẳng cần định , chỉ hỏi ngươi nhanh thôi?!

Phượng Khê cảm thấy gần đủ , lúc mới để Mộc Kiếm rơi xuống đất. Ô Vân Cưu Nhi lúc cũng đến.

Phượng Khê tủm tỉm về phía Ô Vân Cưu Nhi giữa trung.

"Tiểu Cưu Nhi , ngươi khỏe ? Mấy ngày gặp, thật là nhớ nhung nha! Lần nhờ ngươi giúp đ/ánh ch/ết nhiều kẻ địch như , cảm ơn ngươi nhé!"

Lần tìm Phượng Khê thông qua Vạn Phù Luyện Tâm Động tiến Cửu U Hóa Cảnh, Ô Vân Cưu Nhi ngu ngơ mà . Bởi vì những tử thử luyện của Thiên Khuyết Minh bốn chữ "chim khách chiếm tổ", trái tim nhỏ bé yếu ớt của Ô Vân Cưu Nhi liền chịu nổi, liền giáng một tràng đòn lên bọn họ! Đ/ánh xong còn lạc đường! Nếu Phượng Khê "hảo tâm" bảo Đại Thạch Đầu thả nó , e rằng nó chạy sang Thiên Khuyết đại lục bên .

Đến nay Ô Vân Cưu Nhi vẫn chân tướng chuyện , nó chỉ khi trở về chịu trừng phạt nghiêm trọng hơn bất kỳ nào! Nó tính tất cả những điều lên đầu Phượng Khê. Lúc kẻ thù gặp thể là mắt đỏ rực! Nó thấy Phượng Khê chuyện chẳng , tức giận đến nỗi bay thẳng đến chỗ Phượng Khê mà giáng đòn!

Phượng Khê chút hoang mang, lấy lồng sắt Faraday, chui .

"Cưu Nhi , ngươi cứ tùy tiện đ/ánh ! Đ/ánh mệt thì nghỉ một lát, đừng mệt!"

Có cái Thần Khí gian lận , Ô Vân Cưu Nhi cho dù đ/ánh một ngày một đêm cũng vô dụng. Quả nhiên khoa học kỹ thuật đổi cuộc sống.

Bất quá nàng kinh ngạc là, Ô Vân Cưu Nhi đ/ánh. Ơ? Chẳng lẽ là khó mà lui?

Nàng đang buồn bực thì Ô Vân Cưu Nhi bắt đầu đánh xuống mặt đất xung quanh lồng sắt... Phượng Khê lập tức đoán ý đồ của nó, đây là đánh sập mặt đất, chôn sống nàng mà! Mấy ngày gặp, Ô Vân Cưu Nhi từ ngốc bạch ngọt biến thành hắc tâm liên* luôn !

(* “Hắc tâm liên” (黑心莲) là một cụm từ xuất phát từ tiếng Trung, mang ý mỉa mai, dùng để chỉ bề ngoài thuần khiết, lương thiện như sen trắng, nhưng bên trong đầy mưu mô, độc ác — tức là ngoài ngọt trong độc.)

Nàng đang cân nhắc thế nào thì trong thần thức vang lên giọng của Huyết Phệ Hoàn:

"Con cứ trốn tránh mãi cũng cách lâu dài . Thiên Khuyết Minh chắc cũng sắp cạn kiệt thời gian, thể sẽ sớm phát động tổng tiến công. Con cũng nên nhanh chóng nâng cao tu vi ! Toái Đan Thành Anh bao lâu mà vẫn đột phá, chắc chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa thôi! Biết chỉ cần vài đạo sét đá/nh là thể thành công thì ? Đi , chịu sét đá/nh ! Gia gia sẽ hỗ trợ con về mặt tinh thần!"

Phượng Khê: "..."

Người đúng là gia gia thương của con!

editor: bemeobosua

Bất quá, nàng cảm thấy Huyết Phệ Hoàn cũng lý, gần đây quả thật nàng thiếu khoe khoang, kết quả tu vi vẫn tiến triển gì, quả thật cũng nên dùng chút chiêu trò tàn nhẫn!

Thế là, nàng thu lồng sắt , dùng tay chỉ Ô Vân Cưu Nhi :

"Ngươi là cái đồ mắt như mù, đ/ánh còn chẳng trúng! Ngươi giỏi thì đánh thẳng ! Ta mà trốn một chút, chính là chó!"

Ô Vân Cưu Nhi , trong lòng vui vẻ! Không né? Rất ! Xem đ/ánh ch/ết ngươi! Nó lập tức điều động sức mạnh lôi điện , hội tụ thành một đạo thiên lôi lớn bằng cái cối xay giáng xuống Phượng Khê!

Mắt thấy thiên lôi đến, Phượng Khê phắt một cái chạy mất!

"Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!"

Chỉ cần thể giữ mạng sống, chó thì ?! Chỉ trở thành chó giữa bầy chó, mới thể trở thành vạn ! =)))

Loading...