Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1300
Cập nhật lúc: 2025-06-23 13:50:25
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1300. Tiết học ở U Đô Luyện Ngục chính thức bắt đầu!
Tả Khâu trưởng lão dậm chân một cái: “Xong , xong , ma chướng !”
Lam Ngục Chủ chú ý điểm khác, Không nên bần ni ? Sao là bần tăng? Cái , trong ảo cảnh còn biến tính nữa ?
Sầm trưởng lão vẫy vẫy tay: “Các ngươi đừng lo lắng, nàng đây là rơi ảo cảnh thôi, lát nữa là khỏi!”
Tả Khâu trưởng lão giận dữ : “Đây là lời ngươi nên khi sư phụ ?! Cái gì mà ‘lát nữa là khỏi’? Tiểu Khê đáng thương ngày nào cũng chịu tra tấn như , mà ngươi thì mặt mày hồng hào!”
Sầm trưởng lão: “...”
Đây là nhà tù, chịu trừng phạt chẳng là đương nhiên ?! Lại , con mắt nào của ngươi thấy mặt mày hồng hào? Ta ngày nào cũng chịu khổ đây !
Tuy nhiên, Tả Khâu trưởng lão , Lam Ngục Chủ chút băn khoăn, Phượng Khê và Sầm trưởng lão đều giam vài ngày , theo lý mà thì tiều tụy mới đúng, hai đều tinh thần ?
Khi đang nghi hoặc khó hiểu, Phượng Khê bắt đầu gõ chậu niệm kinh.
Tả Khâu trưởng lão vẻ mặt đau lòng: “Tiểu Khê, Tiểu Khê?”
Cũng ông gọi tác dụng , động tác gõ chậu của Phượng Khê chậm , cho đến khi dừng hẳn, đó nàng mở mắt. Trong khoảnh khắc mê mang, tức thì lộ vẻ kinh hỉ: “Sư phụ, đến đây?”
Ngay đó, kinh hỉ biến thành lo lắng: “Người, là phạm tội đấy chứ?!”
Tả Khâu trưởng lão ha hả: “Ta thể phạm tội gì chứ?! Ta chỉ là nhớ con, cùng con bàn luận thêm về vấn đề luyện đan, cho nên liền bỏ tiền đây.”
Lam Ngục Chủ bên cạnh: “...”
Không chứ? Ngài thể uyển chuyển một chút ? Đừng thẳng thừng như ! Ở đây còn ngục nữa mà! Bọn họ sẽ , cái Ngục Chủ , thế nào đây? Sau còn tạo uy nghiêm nữa?!
Phượng Khê Tả Khâu trưởng lão thì thở phào nhẹ nhõm:
“À, thì là ! Chúng hổ là thầy trò, đều trúng phong thủy bảo địa !”
Lam Ngục Chủ: “...”
Đây là đầu tiên gọi ngục giam là phong thủy bảo địa đấy!
Hắn tiếp nữa, vội vàng : “Tả Khâu trưởng lão, sẽ chuyển Phượng Khê đến gian tù 56, ngài ở gian 55, Sầm trưởng lão ở gian 57, ngài thấy thế nào?”
Tả Khâu trưởng lão gật đầu: “Được, mau , đừng lãng phí thời gian!”
editor: bemeobosua
Lam Ngục Chủ vẻ mặt cạn lời, lập tức bảo ngục mở tất cả cửa ba gian tù, đó dò chỗ . Lam Ngục Chủ thấy sắp xếp thỏa, vội vàng rời , nán một khắc nào. Một mặt Phượng Khê lung tung, mặt khác sợ Tả Khâu trưởng lão nhắc đến chuyện tặng lễ.
Hắn , Tả Khâu trưởng lão liền sốt sắng : “Tiểu Khê, mấy ngày thử luyện chế Kim Ô Rèn Cốt Đan, mấy bước đầu vấn đề gì, nhưng mãi thể luyện hóa nước thuốc thành dược , chuyện là ?”
Phượng Khê căn bản từng luyện chế Kim Ô Rèn Cốt Đan, chỉ ông thì mà vấn đề là gì ?! Đổi thành khác thì thật , nhưng nào đó cảm thấy vẫn còn thể "cứu vãn" . Thế là nàng liền hỏi:
“Dược hiệu của nước thuốc thế nào?”
Tả Khâu trưởng lão lập tức : “Dược hiệu thì khác biệt lớn so với thuốc viên, chỉ là mãi thể thành hình.”
Phượng Khê "phụt" một tiếng : “Nếu dược hiệu gì khác biệt, ngài cần gì để ý nó thành hình ?! Dù đa đan dược niết tu của chúng đều dùng để tắm thuốc, nước thuốc còn tiện hơn cả đan dược.”
Tả Khâu trưởng lão: “...”
Ơ? Hình như là chuyện đó thật! Hắn tức khắc vuốt râu :
“Vẫn là Tiểu Khê con giải thích lý, thiên phú, bản lĩnh! Một câu liền giải quyết nỗi băn khoăn của ! Nếu sớm đây một chút, cũng đến mức vì chuyện mà đêm ngủ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1300.html.]
Cách một gian tù, Sầm trưởng lão: “...”
Khen miễn cưỡng ? Nàng giải quyết nỗi băn khoăn gì cho ngươi chứ? Nước thuốc chẳng vẫn là nước thuốc ?! mà, ông thức thời hé răng.
Tả Khâu trưởng lão đang định tiếp tục cùng Phượng Khê bàn luận về thuật luyện đan, thì trong ngục của ông xuất hiện vài đạo chưởng ấn, hình phạt bắt đầu . Trước tiên ông đành đối phó với những chưởng ấn đó.
Phượng Khê niệm kinh nửa ngày khô cả họng, lấy một quả linh quả "răng rắc răng rắc" gặm.
Sầm trưởng lão thấy : “Tiểu Khê, gian tù của nhiều hình phạt hơn gian của con đấy, con cẩn thận một chút!”
Ông dứt lời, nền ngục của ông liền toát vài cái gai nhọn, ông vội vàng né tránh, thập phần chật vật. Trong lòng ông băn khoăn, Sao lúc Tiểu Khê ở thì chỉ ảo cảnh, mà ông giam thì đổi mới chiêu trò ? mà cũng , nhà tù vốn dĩ cũng sẽ nhắm những phạm nhân khác để trừng phạt.
Phượng Khê thấy hai vị sư phụ đều bận việc, nàng liền gặm quả thiết kế cốt truyện ảo cảnh hôm nay... Mỗi ngày đều cốt truyện mới, khán giả mới nhàm chán! Nàng quả thật là một biên kịch xứng chức! =)))
Chờ Sầm trưởng lão và Tả Khâu trưởng lão chịu xong hình phạt, màn biểu diễn của Phượng Khê bắt đầu...
Sầm trưởng lão quen , Tả Khâu trưởng lão xem mà lo lắng đề phòng, yên.
“Sầm Thu Thật, ngươi thể nghĩ cách nào , để cho Tiểu Khê đừng chịu tội như chứ?”
Sầm trưởng lão là cạn lời: “Tả Khâu sư , đây là U Đô Luyện Ngục, thể cách nào?! Hơn nữa, ảo cảnh nhiều đối với việc nâng cao tâm cảnh của Tiểu Khê cũng lợi.”
Tả Khâu trưởng lão tuy cũng những đạo lý , nhưng chính là thể đồ chịu khổ. Hắn lúc thì mắng Sầm trưởng lão cố gắng liên lụy đồ , lúc thì mắng Lam Ngục Chủ cũng chuyện đặc biệt, chẳng lẽ thể một phòng đơn hình phạt ?!
Sầm trưởng lão lẳng lặng đảo mắt, Phòng đơn hình phạt ư? Mơ ?!
Phượng Khê thấy Tả Khâu trưởng lão lo lắng cho nàng như , lương tâm bỏ nhà mấy năm cuối cùng cũng trở về. Nàng nhanh liền từ ảo cảnh "tỉnh ".
“Sư phụ, cần lo lắng cho con, con cảm thấy mấy ngày ở tù phong phú, Sầm sư phụ của con còn dạy con Thiên Cốt Chưởng Ấn nữa đó!”
Phượng Khê xong liền biểu diễn cho Tả Khâu trưởng lão xem một chút.
Sầm trưởng lão vội khoe thành tích: “Chủ yếu là giảng giải sâu sắc mà dễ hiểu, mới thể khiến Tiểu Khê nhanh chóng học thuật pháp .”
Tả Khâu trưởng lão bĩu môi: “Ngươi cứ ba hoa ! Nếu thật sự ngươi bản lĩnh thì dạy Phàn Bức thành cái dạng khốn nạn đó!”
Sầm trưởng lão: “...”
Đánh đánh mặt, mắng mắng chỗ yếu, ngươi quá đáng ?
Cũng may Phượng Khê hòa giải:
“Tả Khâu sư phụ, Sầm sư phụ sai, nếu lão nhân gia ông giảng giải thấu đáo, con ít thì cũng một vài đường vòng. Nhân lúc hình phạt, hãy cho con về dược tính của dược thảo !”
Tả Khâu trưởng lão tức khắc tỉnh táo tinh thần! Vì thế, tiết học ở U Đô Luyện Ngục chính thức bắt đầu!
Phượng Khê tập trung tinh thần , Sầm trưởng lão cũng ngoại lệ. Tuy Tả Khâu trưởng lão giảng những gì ông cơ bản đều , nhưng một việc nhỏ nhặt đáng kể vẫn bằng Tả Khâu trưởng lão hiểu nhiều, cho nên cũng khai sáng.
Nói bao lâu, hình phạt liền bắt đầu!
Chờ Tả Khâu trưởng lão đối phó xong hình phạt, liền thấy Phượng Khê bắt đầu gõ chậu niệm kinh. Ông hỏi Sầm trưởng lão:
“Nàng rơi ảo cảnh niệm kinh nữa ?”
Phượng Khê mở to mắt: “Sư phụ, lúc con tỉnh táo mà, con chỉ là gõ chơi chơi thôi!”
Sầm trưởng lão lạnh một tiếng: “Tả Khâu sư , quen thì thôi, nàng bây giờ nghiện niệm kinh !”
Tả Khâu trưởng lão: “...”
Sao chút rõ lời hai nhỉ?
ông nhanh liền hiểu nỗi thống khổ của Sầm trưởng lão, đầu óc là tiếng "bang ~~~ bang ~~~ bang ~~~".