Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1288
Cập nhật lúc: 2025-06-23 13:46:53
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1288. Chúng Ta Đi Tặng Tấn Sư Thúc Một Bất Ngờ!
Phượng Khê đang đùa với Huyết Phệ Hoàn thì Quân Văn :
"Tiểu , chín vị trưởng lão, các trưởng lão khác đều một đồ đắn cộng thêm một đồ đắn như , còn Sầm trưởng lão chỉ một là đồ đắn. Muội là lắm ?"
Phượng Khê: "..."
Ngươi đang luyên thuyên cái gì ?! Nói dài dòng như , ngươi chẳng qua là Mao Toại tự tiến cử thôi chứ gì?! Quan trọng là Sầm trưởng lão là luyện đan sư, nhận ngươi gì chứ?!
"Tiểu , cũng luyện đan, lọt mắt Sầm trưởng lão, nhưng mà hai đồ thì một đứa luyện đan là ! Đứa đồ như chủ yếu là để cân bằng tâm thái của ông ! Người khác thì ông cũng nhất định !"
Phượng Khê: "...Ca, phận tử truyền, cái dễ thôi, sẽ với Khương trưởng lão, nhờ ông nhận ."
Quân Văn lập tức vui mặt: "Tiểu , !"
Hắn cũng chẳng để ý cái phận , chủ yếu là tiện theo tiểu sư hóng chuyện! Mấy ngày nay tiểu sư Luyện Đan Đường loạn, chỉ thể ở trong mộ chờ, thật sự là quá gian nan! Còn về Tất trưởng lão, tuổi tác ông quá lớn, chắc cũng thích hợp tử truyền! Cứ ở nhà giữ mộ !
Đang chuyện, bỗng thấy Nghiêm Quảng Nho và Trình Vô Nhai đang chờ ở cách đó xa. Phượng Khê hàn huyên vài câu với Trình Vô Nhai, đó dẫn theo Nghiêm Quảng Nho thẳng đến Luyện Đan Đường.
Nghiêm Quảng Nho hôm qua cả đêm ngủ, bởi vì hôm nay định là một ngày gà bay chó sủa! Hắn dám tưởng tượng, nếu sư phụ Tào trưởng lão và những khác đều thành sư phụ của Phượng Khê thì sẽ suy sụp đến mức nào! Sư phụ còn mong quyến rũ Phượng Khê ? Kết quả thành mâu thuẫn nội bộ!
Phượng Khê bụng an ủi : "Nghiêm sư , Tấn trưởng lão dù tức giận đến mấy cũng sẽ đ/ánh ch/ết , thương một chút cả, đến lúc đó sẽ cho nhiều đan dược !"
Nghiêm Quảng Nho: Ta thật sự cảm ơn ngươi nha!
" , Nghiêm sư , hôm qua các định sẽ trở thành vật hy sinh, thấy hình như vẻ gì bất ngờ, là sớm , là Tấn trưởng lão sắp xếp đường lui cho ?"
Nghiêm Quảng Nho lảo đảo một cái. Hắn tưởng hôm qua Phượng Khê để ý đến những chuyện , ngờ rõ mồn một. Giờ thì, cũng chẳng gì để giấu, thật thà :
"Sư phụ cũng rõ, chỉ là dặn khi theo bọn họ gây chuyện thì nên tiết chế một chút, nặng nhẹ."
Phượng Khê: "..."
Thầy trò các ngươi còn thiếu đạo đức hơn cả nữa! Coi tám vị truyền khác là đồ ngốc để đùa giỡn ! mà cũng đúng, Tấn trưởng lão nếu đoạt quyền thành công, chắc chắn là tự tông chủ, bên cạnh cũng một tử đắc lực mới .
Phượng Khê cảm khái một phen trong lòng : "Đã thì, Tấn trưởng lão càng nỡ đá/nh ch/ết ."
Nghiêm Quảng Nho: "..."
Ngươi đây là đang an ủi là đang đe dọa ?!
Lúc , Tào trưởng lão và những khác mang theo những "ái" đồ của đều đến gần Luyện Đan Đường. Những "ái" đồ tối qua đều sư phụ "quan tâm thăm hỏi" một cách thiết, lúc đứa nào đứa nấy ngoan ngoãn hơn cả chim cút.
Vì Phượng Khê còn tới, họ dám đến quá gần Luyện Đan Đường, nếu thì Sầm trưởng lão và Tấn trưởng lão ở bên trong sẽ nhận tin tức. Sầm trưởng lão và Tấn trưởng lão hiện giờ vẫn treo cây, họ cũng Phượng Khê kế hoạch gì, dám hành động tùy tiện.
Cuối cùng, Phượng Khê dẫn theo Quân Văn và Nghiêm Quảng Nho tới. Tào trưởng lão và những khác vội vàng đón lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1288.html.]
Phượng Khê tủm tỉm : "Các sư phụ, thôi, chúng tặng Tấn sư thúc một bất ngờ!"
Tào trưởng lão và những khác trong lòng nghĩ, bất ngờ? Sợ là kinh hãi thì đúng hơn!
Mọi rầm rập tiến Luyện Đan Đường, thẳng đến phòng luyện đan của Sầm trưởng lão. Sầm trưởng lão đang ở trong phòng bứt rứt yên! Bởi vì hôm qua Phượng Khê tới! Tuy Phượng Khê gửi tin xin nghỉ, nhưng trong lòng ông vẫn cảm thấy trống vắng.
Nghe thấy bên ngoài gọi cửa, thấy, trợn tròn mắt! Sao đông thế ! Lão Tào bọn họ đến gì? Ông ngơ ngác mời phòng luyện đan.
Phượng Khê tủm tỉm : "Sư phụ, hôm qua con một chuyện lớn! Con nhận cho bảy vị sư !"
Sầm trưởng lão: "..."
Cái gì mà "nhận cho bảy vị sư "? Lão Tào bọn họ vốn dĩ cũng gọi là sư mà! Ông đang nghi hoặc hiểu thì Tào trưởng lão :
"Sầm sư , Tiểu Khê chỉ thiên phú trong luyện đan, mà trong chế phù cũng tỏa sáng rực rỡ, vì yêu tài nên nóng vội nhận nàng đồ ! Lão Diêu và những khác cũng , họ đều cảm thấy nhân tài như Tiểu Khê, một sư phụ chắc chắn thể khai thác hết tiềm năng của nàng, càng nhiều càng ! Cho nên họ cũng đều nhận Tiểu Khê đồ ! Về quan hệ sư của chúng càng gần gũi hơn một bậc!"
Sầm trưởng lão: ???!!!
Lúc là vì đánh cược, bất đắc dĩ mới nhận nàng đồ , cũng ai ép các ngươi ! Các ngươi chẳng chút nguyên tắc nào ? Cứ thế mà chủ động nịnh bợ ?! Thậm chí các ngươi... chia hai ngày nhận cũng mà!
Phượng Khê gượng hai tiếng: "Sư phụ, con hỏi ý là của con, chủ yếu là lúc đó khí dâng trào đến mức đó , nếu con nhận, , bái sư phụ thì chút nổi. Hơn nữa, con cũng sợ để lộ tin tức, nếu Tấn sư thúc , con sợ ông vui mừng quá mà ngất xỉu thì ."
Sầm trưởng lão: "..."
Ngươi xác định là vì vui mừng mà ngất xỉu? Không tức giận mà ngất xỉu ?
Phượng Khê thêm: "Không chỉ , ông ngoại bọn họ cũng , con chủ yếu là tiền trảm hậu tấu, thiếu tấu!"
Sầm trưởng lão: Ngươi quả thật thiếu tấu!
mà, ông cũng thể hiểu Phượng Khê vì tiền trảm hậu tấu. Bởi vì nàng đang đề phòng Cổ tông chủ! Ông đôi khi tự hỏi, con bé rốt cuộc là vì cái gì?
Ngoại trừ cái "đại cục" mà nàng , lẽ nào nàng mưu phản soán vị, tự tông chủ? Có thể ? Nếu nàng mà thật thì cũng , so với họ Cổ thì hơn!
editor: bemeobosua
Sầm trưởng lão bên đang miên man suy nghĩ, Tào trưởng lão và những khác cho rằng ông trách tội Phượng Khê, liền nhao nhao chạy đến cầu xin hộ.
Lúc , Phượng Khê lấy một chồng niết phù đưa cho Sầm trưởng lão:
"Sư phụ, đây đều là những tấm con vẽ hôm qua, giữ lấy chơi !"
Tào trưởng lão và những khác trong lòng chua chát thôi! Quả nhiên vẫn là sư phụ đầu tiên mới coi trọng! Không đúng, lão Sầm còn hai nữa mà! Còn một ông ngoại nữa chứ!
Sầm trưởng lão tuy trong lòng chút thoải mái, nhưng ván đóng thuyền cũng dám gì, huống chi ánh mắt hâm mộ ghen tỵ hận của Tào trưởng lão và những khác ông hưởng thụ. Quả nhiên vẫn là ông minh nhất! Ông là đầu tiên tuệ nhãn thức tài, tìm khối ngọc thô Tiểu Khê !
Bên đang hòa thuận vui vẻ, bên ngoài truyền đến tiếng của Tấn trưởng lão: "Lão Sầm, lão Tào bọn họ tới?"
Sầm trưởng lão ít nhiều cũng chút đồng cảm với Tấn trưởng lão, ông dám tưởng tượng lát nữa lão Tấn sẽ kinh ngạc và tức giận đến mức nào! Lão Tấn luôn tự xưng là thông minh, kết quả Tiểu Khê biến thành cô đơn! Chẳng sẽ tức đến tan thành từng mảnh ?! Hay là ông nên trải một tấm thảm đất, xương cốt rơi xuống đất sẽ đ/au đến thế!