Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1242

Cập nhật lúc: 2025-06-19 15:56:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1242. Đúng vậy! Hắn có thể chó cậy thế chủ nha!

 

Bộ xương cốt ném xương sườn kia dẫu chẳng rõ Phượng Khê vì lẽ gì mà hỏi điều này, song vẫn vội vã đáp lời: 

"Có! Ta nhớ không lầm thì có đến hơn chục cái cơ!"

 

Ánh mắt Phượng Khê chợt sáng rỡ: "Ngươi nói xem, ta sai bọn chúng luyện đan cho ta thì sao? Dẫu sao bọn chúng cũng đang rảnh rỗi, ta đây cũng là cho bọn chúng cơ hội kiến tạo giá trị nhân sinh đó mà."

 

Bộ xương cốt ném xương sườn: "..."

Chẳng phải ngươi đang nhắm đến chuyện thử độc đó sao?!

 

"Ấy, bọn chúng tuy xưa kia là luyện đan sư, nhưng nay đều hóa đ/iên hóa d/ại, ngay cả đan ấn cũng quên sạch cả rồi, huống chi là những đan phương kia! Bởi vậy, ta e rằng chuyện này khó thành lắm."

 

Phượng Khê thấy hắn nói chắc như đinh đóng cột, cũng khó khăn lắm mới thấy có chút khó nhằn, bèn hỏi: 

"Thế trong kết giới có dược thảo không?"

 

Bộ xương cốt ném xương sườn: 

 

"Dẫu có không ít thứ bị bọn ta lúc phát đi/ên mà gặm nhấm sạch sành sanh, nhưng cũng còn lại không ít đó, cứ như cỏ dại vậy, mọc um tùm đi/ên cuồng cả lên!"

 

Phượng Khê: "..."

Ta đã bảo mà, bọn ngươi phát đ/iên gặm dược thảo làm cái gì chứ? Kẻ đi/ên quả nhiên là kẻ đi/ên!

 

Phượng Khê suy tư một lát, đoạn nói: 

 

"Bởi sự việc mây đen cầu vồng, không ít kẻ đều đang dòm ngó nơi đây, bởi vậy ta tạm thời không nên trực tiếp hợp tác cùng những bộ xương khô đỏ khác. Chi bằng thế này, ngươi làm sứ giả của ta, ngươi hãy đi đàm phán điều kiện cùng bọn chúng. Chỉ cần bọn chúng có thể cung cấp đủ dược thảo cho ta, ta liền có thể giảm bớt số lần niệm chú, hơn nữa sẽ không để mây đen của ta tiến vào thu thập bọn chúng."

 

Bộ xương cốt ném xương sườn: "..."

Ngươi làm vậy có từng nghĩ đến sống ch/ết của ta chăng?! Nếu để những bộ xương khô đỏ khác biết ta là gian tế của ngươi, chẳng phải chúng sẽ gặm sạch ta sao?!

 

Hắn càng nghĩ càng kinh hãi, giọng run rẩy đáp: 

"Không, không, không! Chẳng thể để bọn chúng biết quan hệ giữa ta và ngươi, nếu để lộ, ta sẽ chẳng còn đường sống!"

 

Phượng Khê cười khẩy: 

"Rõ ràng ngươi có thể lợi dụng cơ hội này mà tác oai tác quái, ngươi lại đẩy ra ngoài? Bảo ngươi ngu xuẩn ngươi còn chẳng thừa nhận?! Cũng phải thôi, một bộ xương khô như ngươi đương nhiên chẳng có chút đầu óc nào mà!"

 

Bộ xương cốt ném xương sườn thập phần khó hiểu: 

"Ngươi, lời ngươi nói là ý gì?"

 

Phượng Khê vẻ mặt hận sắt không thành thép nói: 

"Ngươi chẳng chịu nghĩ cho kỹ, bọn chúng giờ đây sợ ta như vậy, ngươi lại là bộ xương khô của ta, bọn chúng dám động đến ngươi sao? Bọn chúng chẳng những không dám động đến ngươi mà còn phải lấy lòng ngươi, bởi lẽ chỉ có ngươi mới có thể trực tiếp trò chuyện với ta! Tay ngươi cầm Thượng Phương Bảo Kiếm, ngươi còn sợ cái gì?!"

 

Bộ xương cốt ném xương sườn lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Đúng vậy! Hắn có thể chó cậy thế chủ nha!

 

Ấy? Lời này dường như có chỗ nào đó không thích hợp thì phải?

Mặc kệ! Tóm lại hắn muốn xoay người! Những kẻ ch/ó m/á đã từng ức h.i.ế.p hắn trước kia đều phải trả giá đắt!

 

Nghĩ thông suốt rồi, hắn phấn khởi nói: "Vậy bây giờ ta đi nói với bọn chúng ư?"

Phượng Khê: "Ừm."

 

Mộc Kiếm lén lút nói nhỏ với Phượng Khê: 

"Chủ nhân, người chẳng sợ Tiểu Khô Lâu kia làm càn, hại những bộ xương khô đỏ kia oán than dậy đất ư?"

 

Phượng Khê khẽ nhếch môi: "Ngươi nói xem?"

 

editor: bemeobosua

 

Mộc Kiếm cân nhắc một lát, nịnh nọt nói: 

"Chủ nhân, ta đã hiểu rồi! Người mong hắn làm càn đó! Bởi lẽ làm như vậy, những bộ xương khô khác liền sẽ đối với hắn sinh lòng hâm mộ ghen tị hận, mong ước cũng được trở thành bộ xương khô của người! Trời ơi!

 

Ta cũng chẳng dám tưởng tượng, tương lai ngoài kia chẳng phải sẽ toàn là xương sườn bị vứt ra ư! Đến lúc đó, người chẳng tốn một binh một tốt liền thu phục hết những bộ xương khô đỏ này, khi ấy Vạn Cốt Tiên Tông này ai còn dám đối địch cùng chúng ta?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1242.html.]

 

Cái lão Cổ béo kia ắt phải ngoan ngoãn nhường ngôi tông chủ! Người chính là tân tông chủ của Vạn Cốt Tiên Tông! Chủ nhân, ta thật là quá đỗi bội phục trí tuệ tài tình của người! Bất luận ở bất cứ thời gian bất cứ địa điểm nào người đều có thể trở thành ánh sáng chói lọi nhất..."

 

Khi Mộc Kiếm đang ba hoa chích chòe nịnh bợ, bộ xương cốt ném xương sườn đã triệu tập hết thảy những bộ xương khô đỏ kia lại.

"Im lặng một chút, ta có chuyện muốn nói!"

 

Những bộ xương khô đỏ kia chẳng hề có một cái nào dùng nhãn cầu nhìn hắn, tuy rằng là hốc mắt đó, nhưng cũng đều là liếc xéo hắn. Có kẻ mất kiên nhẫn nói: 

 

"Có chuyện mau nói, có rắm mau thả!"

 

Bộ xương cốt ném xương sườn trong lòng nảy sinh ác độc, các ngươi cứ khoe khoang đi, lát nữa liền cho các ngươi khóc! Hắn đề cao âm lượng: 

 

"Khoảng thời gian trước, xương sườn của ta chẳng phải đã tìm về rồi sao? Ta phát hiện ta cùng cái tên bi/ến th/ái kia đã ký kết khế ước, nói cách khác ta có thể cùng nàng dùng thần thức giao tiếp..."

 

Lời hắn còn chưa dứt, liền bị quần ẩu! Những bộ xương khô đỏ kia vừa đ/ánh vừa mắng!

"Hay lắm! Hóa ra ngươi đã sớm là người của tên bi/ến th/ái kia! Ngươi lừa chúng ta thật khổ nha!"

 

"Chẳng trách tên bi/ến th/ái kia thu được nhẫn trữ vật của chúng ta rồi lại áp chế chúng ta, nhất định là ngươi từ giữa làm khó dễ!"

 

"Ta đã bảo mà, hai ngày nay vì sao ngươi không cho chúng ta đến gần, có phải sợ chúng ta phát hiện sơ hở của ngươi không?! Ngươi thật là quá âm hiểm!"

...

 

Bộ xương cốt ném xương sườn bị đ/ánh cho thảm thiết vô cùng! Ngay cả Phượng Khê cũng có thể cảm nhận được nỗi thống khổ, phẫn nộ của hắn.

 

Phượng Khê không khỏi thầm mắng trong lòng, chút chuyện này cũng chẳng làm xong, đúng là một tên phế vật điểm tâm! Thôi vậy, nàng trợ giúp một chút đi!

 

Thế là, nàng bắt đầu niệm chú. Niệm vô cùng dụng tâm. Chỉ trong chốc lát, những bộ xương khô đỏ trong kết giới bắt đầu ôm đầu lăn lộn dưới đất. Hiện tại thân mình còn khó giữ, tự nhiên chẳng có tinh lực mà đ/ánh bộ xương cốt ném xương sườn nữa.

 

Bộ xương cốt ném xương sườn mãi mới lắp ráp được mình lại, nhìn bộ dạng thống khổ của đồng bạn, không khỏi vui sướng khi người gặp họa.

 

Đáng đời! Xứng đáng! Ai kêu các ngươi ức h.i.ế.p ta! Cái này phải xem ai mới là người bị thu thập chứ?! Đ/ánh chó còn phải xem chủ nhân kìa!

 

Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy có chút bi ai. Sao động một tí là hắn lại tự so sánh mình thành một con ch.ó của tên bi.ến th/ái kia? Tự tôn của hắn đâu? Ngạo cốt của hắn đâu? Quả nhiên ứng với câu nói kia, lương tâm tàn lụi trong khốn cảnh, hắn cũng là bị ép đến bất đắc dĩ nha!

 

Lúc này, trong thần thức vang lên giọng Phượng Khê: 

 

"Ngươi xem khi nào đủ rồi thì kêu ta một tiếng, ta liền dừng lại. Có ta làm hậu thuẫn cho ngươi, ngươi cứ yên tâm lớn mật mà làm, xảy ra chuyện ta bao lo!"

 

Bộ xương cốt ném xương sườn trong lòng dâng lên một dòng nước ấm. Chẳng quan tâm là chó hay bộ xương khô, tên bi/ến th/ái kia quả thực là người biết bênh vực người của mình.

 

Hắn tìm một tảng đá đứng lên trên, cười khẩy nói: 

 

"Thế nào? Biết được hậu quả đắc tội ta rồi chứ?! Trước kia ta xem chúng ta cũng coi như bạn cùng hoạn nạn mà chẳng so đo với các ngươi, không ngờ các ngươi lại càng làm tới mà khinh nhục ta, nếu ta chẳng làm chút gì, thật cho là ta dễ ức h.i.ế.p ư?!

 

Chỉ cần ta nói một câu là có thể khiến tên bi.ến t/hái kia dừng lại, cứ xem biểu hiện của các ngươi!"

 

Lập tức liền có bộ xương khô chịu đựng đau đớn mà hô: 

"Chúng ta sai rồi, chúng ta không nên ức h.i.ế.p ngươi, ngươi mau bảo nàng dừng lại đi!"

 

"Trước kia là chúng ta không đúng, chúng ta xin lỗi ngươi, ngươi mau bảo nàng dừng tay đi! Cứ niệm tiếp, chúng ta sẽ phải ch/ết ở đây mất!"

...

 

Khí uất nghẹn trong lòng bộ xương cốt ném xương sườn cuối cùng cũng được giải tỏa! Hắn cũng biết cái gì nhiều quá thì hóa dở, bèn bảo Phượng Khê đừng niệm chú thêm nữa. Phượng Khê quả nhiên phối hợp với hắn, lập tức liền ngừng niệm.

 

Những bộ xương khô đỏ thấy vậy, không khỏi đối với bộ xương cốt ném xương sườn sinh ra lòng sợ hãi. Bộ xương cốt ném xương sườn dùng ngón tay chỉ vào một bộ xương khô đỏ:

 

 "Vừa rồi chính hắn là kẻ đầu tiên động thủ đánh ta, các ngươi đem hắn tháo dỡ ra cho ta!"

 

Lập tức có mấy bộ xương khô đỏ lao tới vây quanh, xông lên tháo dỡ cái bộ xương kia ra như gỡ đồ chơi. Bộ xương khô ném xương sườn thấy lời mình nói hiệu nghiệm như vậy, suýt nữa thì phấn khởi đến sùi bọt mép!

 

Từ nay về sau, hắn chính là vua trong kết giới này! Khô Lâu Vương!

 

Loading...