Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1207
Cập nhật lúc: 2025-06-18 13:51:49
Lượt xem: 196
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1207. 360 Độ Tự Sướng
Cát trưởng lão Khương trưởng lão xong, trong chốc lát thật sự chút dám chắc chắn.
"Lão Khương, giờ sẽ gọi con nha đầu lên đây, dùng Hóa Cốt Kính của ngươi soi thử. Nếu Hóa Cốt Kính của ngươi cũng vỡ nát, thì nàng tu luyện chắc chắn là thần cốt! Nếu Hóa Cốt Kính của ngươi chẳng hề hấn gì, thì đó là do suy nghĩ quá nhiều."
Khương trưởng lão cũng nóng lòng kết quả, nên liền gật đầu đồng ý. Cát trưởng lão lập tức vô cùng lo lắng truyền tin cho Phượng Khê:
"Ngươi lập tức đến chỗ Khương trưởng lão một chuyến!"
Lúc , ba Phượng Khê vẫn về đến chỗ ở. Quân Văn và Tất trưởng lão vốn còn lo lắng trạng thái tinh thần của Phượng Khê, nhưng thấy dáng vẻ nàng tung tăng nhảy nhót, cũng liền yên tâm.
Nhận tin của Cát trưởng lão xong, Phượng Khê liền bảo Quân Văn và Tất trưởng lão về , còn nàng thì đến tìm Khương trưởng lão. Vừa mới gặp mặt, Phượng Khê còn kịp hành lễ, Cát trưởng lão thúc giục nàng nhanh chóng soi gương.
Phượng Khê tủm tỉm :
"Cát trưởng lão, con soi ở chỗ ngài ?! Sao ngài bảo con soi nữa? Chẳng lẽ con trúng , gương của ngài thật sự vấn đề?"
Cát trưởng lão đáp nàng, mắt dán chặt mặt Hóa Cốt Kính. Rất nhanh, mười lăm phút trôi qua, mặt Hóa Cốt Kính bình yên vô sự. Trái tim Cát trưởng lão tức khắc lạnh ngắt. Xem lão Khương đoán đúng , cái gương rách của là tự nó hỏng, chẳng liên quan gì đến Phượng Khê.
Tim đột nhiên lạnh , ánh mắt Phượng Khê cũng lạnh theo. Nói đúng , là ghét bỏ. Phượng Khê thì chẳng thèm để ý, ghét bỏ nàng là mắt kém, vấn đề của nàng.
Nàng tủm tỉm :
"Khương trưởng lão, ngài và Cát trưởng lão rốt cuộc đang đánh đố bí hiểm gì ? Ngài cho con , bằng con cứ bất an trong lòng mãi thôi."
Khương trưởng lão trầm ngâm một lát mới :
"Được , sẽ thật với ngươi ! Lần và Cát trưởng lão qua việc quan sát tương cốt và niết cốt của ngươi, phát hiện tiết xương ngón tay mà ngươi tu luyện thể chứa huyết khí nhiều hơn linh quả nhiều, hơn nữa cũng cứng hơn linh cốt nhiều. Cho nên nghi ngờ ngươi tu thể linh cốt mà là thần cốt trong truyền thuyết."
Phượng Khê: (???)
Khóe miệng nàng mới nhếch lên, Cát trưởng lão hừ lạnh một tiếng:
"Ngươi kỹ đây, chúng chỉ là nghi ngờ, chứ xác định, cẩn thận mừng hụt một phen."
Phượng Khê hì hì : "Mừng hụt cũng là mừng mà! Vui một lúc là một lúc chứ !"
Cát trưởng lão: Cái tâm thái của ngươi cũng thật (vô tâm vô phổi)!
Khương trưởng lão , tiếp tục :
"Cát trưởng lão sai, chúng chỉ là nghi ngờ mà thôi, dù thần cốt chỉ là truyền thuyết, ai cũng từng thấy qua. Huống hồ ngươi là thông qua khoan xương để tu luyện Niết Bàn Quyết, tính khả thi càng nhỏ. Vừa , khi ngươi rời khỏi chỗ Cát trưởng lão, mặt Hóa Cốt Kính của vỡ nát, nghi ngờ là do Hóa Cốt Kính chịu nổi sức mạnh của thần cốt nên mới như . Tuy nhiên, mặt gương của vốn dĩ là hàng , cho nên mới tìm ngươi đến soi một nữa."
editor: bemeobosua
Phượng Khê lúc mới bừng tỉnh đại ngộ:
"Đa tạ Khương trưởng lão giải thích nghi hoặc cho con, con soi kỹ hơn !"
Phượng Khê xong, nhếch ngón út tay trái, bắt đầu 360 độ tự sướng. Đáng tiếc, Hóa Cốt Kính vẫn chẳng phản ứng gì.
Trái tim Cát trưởng lão lạnh ngắt.
"Được , đừng lãng phí công sức nữa, ngươi cứ về tu luyện cho ! Dù tu thần cốt, thì tu linh cốt cũng mà! Bằng và lão Khương chỉ thể tìm cho ngươi một tông môn Linh Tu đưa thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1207.html.]
Phượng Khê tủm tỉm :
"Cát trưởng lão, con khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, còn tâm sự với Khương trưởng lão nữa! Ngài nếu việc, ngài cứ !"
Cát trưởng lão: "..."
Khương trưởng lão chút kinh ngạc Phượng Khê, nếu là đổi thành bình thường, lúc nhất định sẽ lộ vẻ thất vọng chán nản, con nha đầu chẳng hề để tâm chút nào? Thế là, ông liền hỏi:
"Ngươi buồn ?"
Không chờ Phượng Khê chuyện, Cát trưởng lão :
"Nàng là kẻ vô tâm vô phổi thì buồn cái gì?! Ta thấy nàng còn chẳng buồn bằng !"
Khương trưởng lão: "..."
Lúc , Phượng Khê :
"Khương trưởng lão, kỳ thực con ít nhiều cũng chút thất vọng, ai mà chẳng mong là thiên tài chứ?! chán nản, buồn khổ cũng chẳng đổi gì. Giống như mấy ngày khi Cát trưởng lão phán định con là phế phẩm, thà nghĩ cách đổi hiện trạng còn hơn là buồn bã chán nản. Nếu dùng hết lực mà vẫn , thì chỉ thể đổi hướng thôi, dù thể treo cổ ch/ết một cây mãi ?!"
Khương trưởng lão ngừng gật đầu, tâm tính con nha đầu thật sự tệ, chỉ tiếc là một phế phẩm.
Phượng Khê liền chuyển đề tài:
" , Khương trưởng lão, ngài thần cốt lợi hại ?"
Cát trưởng lão hừ lạnh một tiếng:
"Ngươi hỏi vô nghĩa! Nghe tên là thể ! Thần cốt đương nhiên lợi hại hơn linh cốt nhiều! Chẳng những tốc độ tu luyện nhanh hơn, hơn nữa thể vượt cấp nghiền ép Niết Tu linh cốt. Ngoài , còn một sự khác biệt lớn, linh cốt là biến huyết nhục thành huyết khí tẩm bổ linh cốt, cho nên khi tu thành bộ linh cốt liền sẽ thành hình thái bộ xương khô, mãi đến khi tu thành linh cốt cửu phẩm mới thể từ từ sinh huyết nhục trở .
thần cốt thể biến linh khí thành huyết khí, tự nhiên cũng cần biến huyết nhục thành huyết khí. Nói cách khác, tu thần cốt, cũng sẽ hiện hình thái bộ xương khô, cũng rút ngắn bước sinh huyết nhục phía , thời gian công pháp đại thành tự nhiên cũng liền rút ngắn đáng kể."
Phượng Khê xong lời Cát trưởng lão , vẻ mặt nghiêm túc :
"Con tuyên bố, con tu chính là thần cốt, chịu thì chịu, chịu cũng chịu!"
Cát trưởng lão: "..."
Khương trưởng lão: "..."
Tự lừa dối bản vẫn còn chứ?! Ngươi tưởng ngươi nhận nhị cữu ông ngoại ? Đơn phương tuyên bố là ?!
Hai đang cạn lời thì Phượng Khê một nữa Hóa Cốt Kính, đưa ngón út tay trái thoáng ẩn thoáng hiện. Chẳng qua , nàng khi soi gương thúc giục Niết Bàn Quyết.
Miệng Cát trưởng lão bĩu đến mức như cái gáo ! Cảm thấy Phượng Khê đúng là điều thừa!
Khương trưởng lão cũng cảm thấy hành động của Phượng Khê chẳng ý nghĩa gì. Cái Hóa Cốt Kính vỡ thì vỡ từ sớm .
Ngay lúc Cát trưởng lão chút sốt ruột định bảo Khương trưởng lão thu Hóa Cốt Kính , thì mặt gương xuất hiện biến hóa. Cũng mặt gương vỡ vụn, mà là một đoạn ngón út tay trái của Phượng Khê mặt gương biến thành màu vàng kim.
Cát trưởng lão còn tưởng rằng là do ánh sáng mặt trời chiếu , nhưng nhanh liền phản ứng , nơi là nấm mồ, ánh sáng mặt trời?! Tuy pháp khí chiếu sáng, nhưng cũng chiếu đến Phượng Khê, càng đừng ngón tay út.
Phải phản ứng của Cát trưởng lão vẫn nhanh, đẩy Phượng Khê sang một bên, tự Hóa Cốt Kính, đó thúc giục Niết Bàn Quyết. Trong gương chiếu vẫn là một khối xương trắng toát. Hắn kéo Phượng Khê bảo nàng soi, cái đốt ngón út vẫn ánh vàng rực rỡ, thậm chí bộ bàn tay trái đều bao phủ một lớp màu vàng kim.
Cát trưởng lão đầu về phía Phượng Khê, mặt già nua tươi như hoa:
"Tiểu Khê , kẻ ông ngoại như con bé tầm thường mà, quả nhiên đúng như ! Cái vẻ cơ linh của con, giống hệt đó!"