Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:17:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

119. Ma tộc đại dê béo thật là quá đáng yêu

Ứng Phi Long và Tư Huyền: “……”

Hai người còn đang gắng sức vắt óc suy nghĩ lời mở miệng thì Phượng Khê đã thong dong nói trước:

“Các huynh không cần nói, ta biết mà. Các huynh nhất định đang nghĩ: ‘Ôi trời, tiểu sư muội này sao lại xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thông minh lanh lợi, phong hoa tuyệt đại, thiên tư trác tuyệt…’”

Ứng Phi Long và Tư Huyền (trong lòng): Có cần thiết trưng ra hết cả kho thành ngữ không vậy?!

Phượng Khê lại chuyển giọng đầy chính nghĩa:

“Nhưng mà, mấy điều đó không quan trọng! Quan trọng là—ta là người có lòng yêu thương vĩ đại!”

“Không nói đâu xa, các huynh là Ma tộc, ta là Nhân tộc. Nhất là Ứng sư huynh, chúng ta trước kia còn có chút khúc mắc.”

“Thế nhưng, ta đều gác lại hết trên chín tầng mây rồi!”

“Bởi vì trong Càn Khôn Phiên này, không phân Nhân – Ma, chúng ta đều là huynh đệ tỷ muội cả!”

Ứng Phi Long và Tư Huyền không tự chủ được gật đầu: Đúng là có chút… bị thuyết phục.

Phượng Khê tiếp lời, giọng nói thấm đẫm tình cảm:

“Nói một câu thật lòng—dù cho ngoài kia chúng ta có là địch, giữa người với người vốn dĩ không có thù riêng.”

“Huống hồ gì, mọi người đều là nhân tài trẻ tuổi xuất sắc, tấm lòng thưởng thức lẫn nhau là điều tự nhiên.”

“Lần này chính là cơ hội tốt để chúng ta thêm phần hiểu biết.”

“Trên đời này không có kẻ địch vĩnh viễn, biết đâu một ngày kia Nhân tộc với Ma tộc ta kết minh thì sao?”

“Cho nên, không cần hở ra là đánh giết, chúng ta nên đối đãi nhau bằng lễ.”

“Nói đi cũng phải nói lại, Ứng sư huynh, trước đó huynh đem ‘ta’ hỏa táng, chuyện này có phải là hơi quá đáng không?”

Ứng Phi Long xấu hổ gãi đầu: “Chuyện đó… ta lúc đó đầu óc nóng lên, tuyệt đối không có ý đồ gì khác đâu.”

Phượng Khê thở dài một hơi, giọng u sầu:

“Ứng sư huynh, huynh e là chưa biết, Nhân tộc chúng ta mà bị người ta đem họa tượng thiêu đi là chuyện đại hung, huống chi là thiêu nguyên cả hình người.”

“Muốn hóa giải, cần phải dùng đại lượng linh thạch để lập pháp trận mới được.”

“Đáng tiếc, hiện tại ta nghèo rớt mồng tơi, chỉ sợ là không đủ tiền bày trận…”

Ứng Phi Long cuống quýt: “Là lỗi của ta, để ta bồi thường! Mười vạn linh thạch, đủ chứ?!”

Tuy Ma tộc chủ yếu dùng ma tinh, nhưng linh khí trong linh thạch cũng có thể dùng được, đặc biệt là mấy quý tộc trong Ma tộc, trong tay không thiếu linh thạch.

Phượng Khê vốn chỉ nghĩ moi được một vạn đã là trên trời rơi xuống bánh bao, ai ngờ được Ứng Phi Long lại... dê béo đến mức ấy!

Sau một màn khiêm tốn giả tạo, cuối cùng nàng cũng mặt mày ngượng ngùng nhận lấy.

Bên ngoài Càn Khôn Phiên, trưởng lão Ma tộc – Ứng Thiên Lý giận đến mức hừ hừ liên tục!

Hắn trừng mắt nhìn Tiêu Bách Đạo:

“Ngươi… ngươi dạy ra đồ đệ tốt thật đó!”

Tiêu Bách Đạo chẳng những không thấy xấu hổ mà còn cười ha hả:

“Đúng vậy! Tiểu Khê chính là đồ đệ xuất sắc nhất mà ta từng dạy!”

Ứng Thiên Lý: “……”

Không trách Phượng Khê mặt dày như vậy, thì ra là thầy nào trò nấy!

Mà lúc này trong lòng Phượng Khê đang cười như nở hoa.

Ma tộc đại dê béo thật là đáng yêu ghê!

Sau này nhất định phải tới Ma giới đi dạo một vòng, biết đâu lại hái thêm vài quả dê vàng mang về!

Khoảng một ngày một đêm sau, các tổ còn lại mới lục tục vượt quan ra ngoài.

Tổ đầu tiên ra là tổ của Tư Phệ.

Khi hắn thấy ba người Phượng Khê, sắc mặt trong nháy mắt đông cứng.

Hắn vốn chắc mẩm tổ hắn sẽ đứng đầu, ai ngờ bị ba cái tên "phế vật" này đoạt trước.

Ứng Phi Long và Tư Huyền nhìn vẻ mặt hắn mà trong lòng sướng rơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-119.html.]

Tên Tư Phệ này bình thường ngông cuồng tận trời, bây giờ thế nào?

Không phải cũng bị chúng ta dẫm dưới chân đấy à?

Thế là hai người càng tăng thêm cảm tình với Phượng Khê.

Ngay sau đó, tổ của Thẩm Chỉ Lan cũng ra.

Khi nhìn thấy Phượng Khê, sắc mặt nàng cũng cứng lại.

Trong lòng đố kỵ như cỏ độc mọc lan tràn.

Phượng Khê!

Lại là ngươi!

Rõ ràng nàng đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, vì sao vẫn bị Phượng Khê đè đầu cưỡi cổ?

Không lâu sau, tổ của Giang Tịch, Quân Văn và Hình Vu cũng ra.

Quân Văn vừa thấy Ứng Phi Long và Tư Huyền ngồi bên cạnh Phượng Khê thì lập tức… chua!

Trước đây tranh tiểu sư muội chỉ có mỗi hắn với Hình Vu, giờ đến Ma tộc cũng chen vô rồi là sao?!

Thế là hắn ba bước làm hai chạy đến, chen vào giữa Phượng Khê và Ứng Phi Long.

Hình Vu cũng vội chạy tới, lôi Tư Huyền kéo sang bên cạnh mình.

“Bọn ta mới là huynh muội ruột thịt! Ma tộc các ngươi bại hoại tới hóng hớt gì?!”

Ứng Phi Long và Tư Huyền hơi chột dạ, nhưng người tổ họ đã ra đông đủ, cũng không tiện ở lại, đành quay về phía Ma tộc.

Giang Tịch tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi:

“Sư muội, hai tên kia không bắt nạt muội đấy chứ?”

Dù trong lòng biết rõ chỉ có tiểu sư muội bắt nạt người ta chứ ai bắt nạt được muội ấy, nhưng bản năng bảo hộ vẫn không đổi.

Phượng Khê lắc đầu:

“Không có, bọn muội phối hợp rất tốt.”

“Các huynh qua cửa thuận lợi không? Mau kể muội nghe đi!”

Giang Tịch lập tức kể tường tận quá trình, Phượng Khê phân tích giúp điểm mạnh yếu, rồi kể lại quá trình của chính mình.

Quân Văn và Hình Vu nghe xong lại càng ghen!

Tại sao không được chia tổ với tiểu sư muội?!

Bọn họ cũng muốn nằm không mà thắng cơ mà!

Cửa ải thứ bảy vẫn là khảo hạch chia tổ, chỉ khác là lần này sáu người một tổ.

Và chỉ có hai tổ đầu tiên mới được vào vòng trong, hai tổ xếp cuối bị loại ngay lập tức.

Nói cách khác—lần này đào thải một nửa!

Khéo sao, Phượng Khê, Giang Tịch, Quân Văn, Hình Vu, Ứng Phi Long và Tư Huyền bị chia chung một tổ.

Tổ này được xem là yếu nhất trong bốn tổ.

Bởi vì ba tổ còn lại, tổ nào cũng có ít nhất hai Kim Đan kỳ hoặc Ma Đan kỳ đệ tử.

Riêng tổ Thẩm Chỉ Lan còn có một Kim Đan, hai Ma Đan, thêm cả Tư Phệ.

Quần chúng ăn dưa đều nghĩ: Tổ của Phượng Khê coi như xong đời rồi.

Thế nhưng điều khiến ai nấy câm nín chính là— ngoại trừ Giang Tịch cau mày ra, còn lại bốn người kia đều… mặt mày hớn hở!

Tốt quá rồi!

Lại được nằm bên tiểu sư muội mà thắng nữa!

Mọi người: “……”

Biết là Phượng Khê lợi hại thật, nhưng cũng phải biết lượng sức mình chứ?

Càn Khôn Phiên lần này chắc chắn sẽ không để nàng liên tục ăn may.

Hừ, chờ xem!

Tổ của Phượng Khê lần này chắc chắn bị đào thải!

Loading...