Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1117
Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:59:39
Lượt xem: 234
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1117. Hắn thật đúng là một đại thông minh!
Tiêu Bách Đạo ho khan một tiếng:
“Vừa xác thật khách nhân, nhưng khách nhân , con tìm việc gì ?”
Bùi Chu ánh mắt lóe lên: “Sư phụ, con cảm thấy trong phòng ngoài thầy trò chúng còn khác?”
Tiêu Bách Đạo: ???!!!
Công phu ẩn của Doãn trưởng lão vô cùng cao siêu, ngay cả còn phát hiện , mà nhị đồ của phát hiện ? Doãn trưởng lão cũng ngờ Bùi Chu phát hiện , xuất phát từ tò mò, lập tức hiện .
Tiêu Bách Đạo: “……”
Sư phụ mới của Tiểu Khê hình như đầu óc cho lắm! Chưa Bùi Chu thật phát hiện ngươi , dù thật phát hiện ngươi, ngươi cũng cần nhanh như hiển lộ hình ?! Kiểu như ngươi thế , bán ngươi ngươi cũng sẽ cảm thấy với , vì bán quá rẻ!
Bùi Chu cũng sững sờ. Hắn là Yếm tộc, thần thức trời sinh mạnh hơn Nhân tộc, mơ hồ cảm nhận trong phòng thở của lạ, nhưng cũng chắc chắn. Thuận miệng , ngờ thật sự lừa ! Hắn về phía Tiêu Bách Đạo:
“Sư phụ, vị là ai ạ?”
Tiêu Bách Đạo đang định cân nhắc giới thiệu thế nào thì Doãn trưởng lão giành :
“Ta là hộ phái trưởng lão Doãn Mục của Trường Sinh Tông, cũng là sư phụ của tứ sư Cảnh Viêm, ngũ sư Quân Văn và tiểu sư Phượng Khê của ngươi.”
Bùi Chu: ???!!!
Ba Nam Vực bắt cả ổ ? Vị Doãn trưởng lão lẽ nào chạy đến tìm sư phụ để thị uy? sư phụ nhà trông cũng gì bất thường, tức là sớm tin tức . Cũng đúng, tiểu sư việc thỏa, chắc chắn sớm an ủi sư phụ nóng tính .
Trong lòng hiện lên những ý nghĩ đó đồng thời, hành lễ vãn bối với Doãn trưởng lão:
“Vãn bối Bùi Chu mắt Doãn trưởng lão!”
Doãn trưởng lão đánh giá Bùi Chu một phen, thầm nghĩ, cái tên Tiêu Bách Đạo cũng chọn đồ đấy, Bùi Chu dung mạo tuy tạm , nhưng quan trọng là thần thức trông yếu. Cũng đúng, Tiểu Khê , Bùi Chu thực tế là hoàng tử Yếm tộc, thần thức cường hãn cũng bình thường, phương diện chế phù cũng thiên phú.
Nhìn Bùi Chu, Doãn trưởng lão trong lòng nảy sinh một ý nghĩ. Hắn cướp ba đồ của Tiêu Bách Đạo , thiếu một ! Nếu hai cũng tệ, thì cũng nhận luôn! Tránh để lộ thấp hơn Tiêu Bách Đạo một đầu. Nghĩ đến đây, hòa ái :
“Không cần đa lễ, Tiểu Khê ít nhắc đến ngươi mặt , ngươi là một thiên tài chế phù! Nàng còn , nhớ nhung nhị sư là ngươi đó. Chi bằng ngươi cùng Nam Vực dạo chơi, những sư các ngươi thể gặp mặt, hơn nữa Trường Sinh Tông chúng một chỗ Vạn Phù Luyện Tâm Động, nếu ngươi thể trong đó một chuyến, đối với việc chế phù của ngươi lợi ích! Ý của ngươi thế nào?”
Tiêu Bách Đạo: ¥%#@&*¥#@
Nhìn ngươi lớn lên cứ như chuột thành tinh ! Quả nhiên đổi tật thích trộm đồ của khác! Ngươi trộm ba đồ , mà còn lừa Bùi Chu đến Nam Vực nữa ?! Ngươi thật sự hổ nha!
Bùi Chu trong lòng kỳ thật Nam Vực! Ở Huyền Thiên Tông đợi quá chán! Nếu Tiêu Bách Đạo chịu nhả , sớm Nam Vực tìm tiểu sư ! cũng , nếu hiện tại đồng ý thì quá cho sư phụ nhà thể diện, chú trọng chút sách lược. Hắn khom :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1117.html.]
“Đa tạ Doãn trưởng lão ý ! Tuy rằng con xác thật nhớ nhung tiểu sư và hai vị sư khác, nhưng tông môn công việc bộn bề, con ở sư phụ chia sẻ nỗi lo.”
Tiêu Bách Đạo trong lòng lập tức thoải mái! Thằng nhóc Bùi Chu tệ! Nói thật, khi Phượng Khê nhập môn, Bùi Chu là sủng ái nhất. Bởi vì miệng ngọt việc, hơn nữa… thể kiếm tiền.
Doãn trưởng lão tự nhiên cam lòng, nhưng trong thời gian ngắn khuyên Bùi Chu đồng ý thế nào. Lúc , Bùi Chu hỏi:
“Doãn trưởng lão, thứ vãn bối mạo , ngài ngại vất vả Huyền Thiên Tông, tiểu sư bên chuyện gì ?”
Hắn ngốc, lấy phận cao như Doãn trưởng lão, nếu đại sự chắc chắn sẽ ngàn dặm xa xôi chạy đến Bắc Vực. Chờ Doãn trưởng lão kể hết chuyện, lấy danh nghĩa giúp tiểu sư mà Nam Vực, sư phụ liền sẽ trách tội .
Hắn thật đúng là một đại thông minh mà!
Doãn trưởng lão thì nghĩ nhiều như , cảm thấy nếu Quân Văn và Cảnh Viêm đều chuyện Thiên Khuyết Minh, Bùi Chu là nhị sư của Phượng Khê, tự nhiên cũng quyền . Vì thế, kể chuyện một cách triệt để.
Tiêu Bách Đạo một bên: “……”
Tiểu Khê Tiểu Khê, ngươi đó nhận 24 sư phụ còn tính, dù những đó đều đầu óc. Ngươi nhận một khúc gỗ sư phụ ?! Dù Bùi Chu thể tin, nhưng cũng nên do quyết định chứ ?! Ngươi là khách, ngươi lắm lời cái gì?!
lời , cũng dám gì nữa. Hơn nữa, sớm muộn gì cũng cho Bùi Chu, thì cứ . Bùi Chu kinh hãi tròng mắt suýt nữa trừng ! Ý nghĩ đầu tiên của chính là… hối hận! Sớm theo tiểu sư thể kích thích như , lúc dù lóc, la lối, thậm chí dọa t/ự t/ử cũng theo cùng Nam Vực chứ!
Tuy nhiên, bây giờ cũng muộn. Hắn lập tức quỳ xuống Tiêu Bách Đạo.
“Sư phụ, hiện giờ đại kiếp nạn của Cửu U đại lục giáng xuống, con cần nghĩ cách nhanh chóng tăng cường tu vi, nếu tiếp tục ở tông môn, khó trong thời gian ngắn thể tiến bộ vượt bậc về tu vi. Mặt khác, bên cạnh tiểu sư tuy tứ sư và ngũ sư hỗ trợ, nhưng vẫn thế đơn lực cô. Cho nên, đồ nhi theo Doãn trưởng lão đến Trường Sinh Tông ở Nam Vực để giúp tiểu sư một tay, xin sư phụ ân chuẩn!”
Tiêu Bách Đạo khi Bùi Chu hỏi Doãn trưởng lão, liền nhị đồ ý , bây giờ quả nhiên là như . Thầm nghĩ, đúng là “con lớn bất trung” mà! Hết đứa đến đứa khác, đều bỏ mà ! Tuy trong lòng chua xót, nhưng cũng Bùi Chu Nam Vực chắc chắn sẽ tiến bộ lớn hơn. Không gì khác, những lão qu/ỷ ở Cấm Thủ Giới chính là một tài sản khổng lồ!
Hắn đang suy nghĩ thì Doãn trưởng lão :
“Tiêu chưởng môn, thấy Bùi Chu lý, ngươi cứ để cùng về Trường Sinh Tông ! Ngươi nếu yên tâm, hiện tại liền nhận Bùi Chu đồ , khẳng định sẽ để thương một sợi lông nào.”
Tiêu Bách Đạo: “……”
Cái khúc gỗ nhà ngươi, ngươi là cái đồ 250! Ta lo lắng nhất chính là ngươi, ?! Trước còn lén lút cướp đồ của , bây giờ thì công khai cướp luôn! Hắn về phía Bùi Chu:
“Doãn trưởng lão nhận con đồ , con thấy thế nào?”
editor: bemeobosua
Bùi Chu đây là một câu hỏi hại . Nếu đồng ý, Tiêu Bách Đạo kiểu gì cũng xử lý . Nếu , đắc tội Doãn trưởng lão. Vì thế, :
“Sư phụ, tử !”
Tiêu Bách Đạo: “……”
Nhị đồ thật là miệng lưỡi trơn tru! Xảo quyệt gian trá! Lần thứ một vạn nhớ nhung tiểu lão lục (Phượng Khê) thật thà của !