Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1005
Cập nhật lúc: 2025-06-16 10:11:20
Lượt xem: 293
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1005. Làm Trái Hứa Hẹn Còn Hành?!
Tuy nhiên, lời Hỏa Tủy Vạn Năm thật sự nhắc nhở nàng. Trước đó nàng ở Cực Địa Băng Nguyên kiếm bốn khối Băng Phách Ngàn Năm, nếu lấy , nước biển xung quanh hẳn sẽ lập tức đông cứng thành băng. Phân trong gương đang trốn trong bóng tối cũng sẽ còn chỗ ẩn nấp!
editor: bemeobosua
Nghĩ đến đây, Phượng Khê đưa mắt hiệu cho Lạc Trần và . Mấy tuy Phượng Khê gì, nhưng hiểu rằng nàng họ dùng linh lực hộ thể, liền vội vàng theo.
Lúc , Phượng Khê lấy bốn khối Băng Phách Ngàn Năm, đặt tất cả xuống đáy biển. Băng Phách Ngàn Năm vốn tính công kích, nhưng khi bắt liền mất hoạt tính, cho nên Phượng Khê cũng sợ nó sẽ đào tẩu.
Uy lực của Băng Phách Ngàn Năm nhỏ, đừng cùng lúc thả bốn khối, dù chỉ một khối, nước biển trong phạm vi mấy dặm cũng sẽ đông cứng thành băng.
Cho nên, gần như ngay khi bốn khối Băng Phách Ngàn Năm chạm nước, nước biển xung quanh liền đông cứng vững chắc! Lạc Trần và nếu linh lực hộ thể, thể nào cũng đông cứng thành que băng!
Phượng Khê Hỏa Tủy Vạn Năm hộ nên gì trở ngại, nàng trừng lớn mắt tìm kiếm vật khả nghi trong lớp băng xung quanh. Cuối cùng, nàng phát hiện manh mối.
Cách bọn họ xa, trong lớp băng đông cứng một cây tinh oánh dịch thấu… nhân sâm? Phượng Khê chút chắc chắn, nhưng bề ngoài thì dường như đúng là một cây nhân sâm. Chỉ là phân trong gương ở biển là một cây nhân sâm? Tuy nhiên nghĩ , Hỏa Tủy Vạn Năm phát hiện trong sông, bản thể khí linh của Hạo Thiên Kính dường như thích kiểu , chủ yếu chơi trò nghịch phản tâm lý! Cho nên phân trong gương ở đây là nhân sâm cũng chẳng gì lạ!
Phượng Khê bảo Hỏa Tủy Vạn Năm tan chảy một phần lớp băng xung quanh, nàng bơi đến gần nhân sâm. Nhân sâm vẫn luôn cố gắng thoát vây, đáng tiếc xung quanh đều là băng cứng, nó cố gắng nửa ngày, cũng chỉ tan chảy một chút băng cứng gần đó mà thôi.
Phượng Khê một lời, trực tiếp lấy má/u ký khế ước. Đừng nàng ngày thường thích lảm nhảm, nhưng đến thời điểm mấu chốt sẽ nhiều. Phản diện ch/ết vì nhiều, chính diện cũng !
Hỏa Tủy Vạn Năm vẫn luôn ở bên cạnh Phượng Khê thuyết phục nhân sâm, ca ngợi Phượng Khê như một đóa hoa. Nó còn lấy bản ví dụ, từ khi theo Phượng Khê, nó mới hiểu thế nào là cuộc sống!
Trước nó nhiều nhất cũng chỉ là tồn tại, ăn no chờ ch/ết thôi! Hỏa Tủy Vạn Năm sức như chỉ xuất phát từ một nguyện vọng mộc mạc, một nhà thì chỉnh tề, một cái cũng thể thiếu!
Thần thức của nhân sâm vốn thể so với Phượng Khê, Hỏa Tủy Vạn Năm cứ lảm nhảm bên cạnh, một thoáng chú ý Phượng Khê ký khế ước. Nó đương nhiên cam lòng khế ước như , lập tức thần thức phản phệ, đó … quần ẩu. Cự Thú, Đăng Vân Thụ cùng Hỏa Tủy sức nhất! Đặc biệt là Cự Thú, đánh tự hô khẩu hiệu cho !
"Hắc xả! Hắc xả! Nha hải ai! Đánh ngươi, đánh ngươi, liền đánh ngươi!"
"Hắc xả! Hắc xả! Nha hải ai! Cơm sáng, cơm trưa, cơm chiều, thêm bữa ăn khuya!" ……
Nhân sâm quả thực tức ch/ết ! Các ngươi đây là điển hình của tấn công nhân sâm! Nó thật sự chịu nổi loại ủy khuất , đó… hắc hóa! Từ một cây nhân sâm tinh oánh dịch thấu biến thành một cây nhân sâm đen thui.
Trong thức hải của Phượng Khê vang lên giọng kinh ngạc của Heo Vàng:
"Thế mà là Nguyệt Linh Ô Tham, thứ tuy rễ nhưng thực tế mọc trong đất, nó quanh năm trôi nổi giữa trung. Nó hấp thu nhật nguyệt tinh hoa hóa thành của riêng , cho nên là thứ thuần túy nhất thế gian! Ta còn tưởng thứ chỉ là truyền thuyết, ngờ thật sự tồn tại!"
Phượng Khê thầm nghĩ, trách đó đại quân Hải Xà tìm thấy thứ trong biển, phỏng chừng đó vẫn luôn trôi nổi mặt biển chứ chìm xuống! Lúc , Heo Vàng : "Chủ nhân, thứ chẳng những đại bổ, hơn nữa ăn ngon! Ngươi cho cắn một ngụm râu của nó, nếm thử xem thật !"
Phượng Khê: "……"
Ngươi thèm thì thèm, tìm cớ gì?! Thế là, nàng mắng Heo Vàng một trận. Heo Vàng cảm thấy sống dễ dàng, mỗi ngày đều chịu đựng khảo nghiệm kép về đạo đức và bản năng! Bên cạnh là đồ ăn thơm lừng! Lại còn đều là những thứ nó ăn qua! Chỉ thể mà thể ăn, nỗi khổ ai hiểu thấu? Điều đối với một kẻ tham ăn mà , thật sự là chịu đủ giày vò!
Phượng Khê đánh tan ảo tưởng thực tế của Heo Vàng xong, về phía Nguyệt Linh Ô Tham. Có lẽ màu đen trông trưởng thành hơn, Nguyệt Linh Ô Tham lên vẻ điềm tĩnh ít.
Nguyệt Linh Ô Tham: "……"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1005.html.]
Ngươi nếu đánh một trận, ngươi cũng điềm tĩnh!
Phượng Khê tủm tỉm nó: "Ta nguyên bản cho rằng phân trong gương của Thu Vực là một con lão vương bát (rùa già, ý chỉ kẻ gian xảo), dù trông vẻ kiên nhẫn, ngờ là một củ cải nhỏ!"
Nguyệt Linh Ô Tham: Ngươi mù ?! Mắt nào của ngươi là củ cải? Ta là nhân sâm! Nhân sâm hiểu ?! Tấn công nhân sâm mà ! Đương nhiên, những điều đều là hoạt động tâm lý của nó, nó dám . Nguyên nhân đơn giản, nó đánh.
"Củ cải nhỏ, hỏi ngươi, trong Thu Vực bảo bối gì ?"
Nguyệt Linh Ô Tham nhịn : "Cát trong biển đều ngươi cạo ba thước , ngươi cảm thấy còn bảo bối gì?"
Phượng Khê lắc đầu: "Cũng thể như , lấy đều là đồ vật bên ngoài, ngươi giấu bảo bối gì ?"
Nguyệt Linh Ô Tham định đưa câu trả lời phủ định, chợt giật , liền : "Có thì , chỉ sợ ngươi dám lấy!"
Phượng Khê nhướng mày: "Muốn dùng phép khích tướng kích thích ? Ta thật sự nguyện ý mắc cái bẫy của ngươi! Nói , là thứ gì? Ở ?"
Nguyệt Linh Ô Tham: "……"
Đây là kẻ biến thái từ chui , mạch não giống bình thường chút nào!
"Ngươi thật xem? Nơi chính là bãi tha ma đáy biển, bên trong tuy ít vật chôn theo nhưng vô cùng hung hiểm, ngươi chỉ một con đường ch/ết!"
Phượng Khê: (???)
"Thế mà còn nơi như ?! Ta thích nhất viếng mồ mả hóa vàng mã cho ! Đối phương hậu duệ cúng tế gì đó, cũng thể nhận ngay tại chỗ!"
Nguyệt Linh Ô Tham: "……"
Biến thái! Đây là một kẻ biến thái! Tuy nhiên, nó nghĩ , nàng thì cứ cho nàng , ch/ết ở trong đó mới chứ! Dù phân trong gương của bọn nó giống linh sủng bình thường, dù khế chủ của nó ch/ết, bọn nó nhiều nhất cũng chỉ nguyên khí đại thương chứ biến mất.
Nghĩ đến đây, nó hừ lạnh : "Đây là ngươi tự nguyện , nếu gặp phiền phức gì ngươi cũng đừng oán !"
Phượng Khê gật đầu: "Yên tâm, con thích nhất đổ ! Nếu nguy hiểm gì, đầu tiên sẽ đẩy ngươi kẻ ch/ết !"
Nguyệt Linh Ô Tham: "……"
Trái với hứa hẹn còn hành?!
Nó chút hối hận, nên chuyện bãi tha ma, giống như tự hại ! Đáng tiếc, lời , thu cũng , đành dẫn đường phía .
Trên đường, Nguyệt Linh Ô Tham một câu cũng . Một mặt là trong lòng bất an, mặt khác nó cảm thấy nhiều sai nhiều, chừng quần ẩu. Đặc biệt là cái đầu heo , nó ánh mắt lén lút, thứ lành gì!
Lúc , Heo Vàng lén lút với Phượng Khê:
"Chủ nhân, là lấy cái lu nước đem Nguyệt Linh Ô Tham ném ngâm một lát, sẽ lấy thứ nước uống!"
Phượng Khê: "…… Ngươi xác định uống nước tắm của Nguyệt Linh Ô Tham?"
Heo Vàng: "……"