Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-14 08:15:21
Lượt xem: 13

1. Hôm nay là một ngày đẹp trời.

 

Người chết, tiền không mất, mà đời người khổ sở nhất thì cũng chỉ đến mức này thôi.

 

Đây chính là tâm trạng của Phượng Khê khi nhận ra mình vừa xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.

 

Cô vất vả lắm mới đạt được tự do tài chính, còn chưa kịp tận hưởng cuộc sống thì đã xuyên không?!

 

Nghĩ mà xem, biệt thự mới mua chưa kịp ngủ qua một đêm, xe mới đặt cọc vẫn còn ở showroom, list trai đẹp chờ chọn cũng chưa kịp nhìn kỹ mặt…

 

Phượng Khê đau lòng!

 

Không chỉ đau tim, đau phổi, mà đến cả rốn cũng đau!

 

Mà xuyên vào ai không xuyên, lại xuyên đúng vào cái nhân vật nữ phụ pháo hôi độc ác cùng tên trong bộ truyện "Đoàn Sủng Tu Tiên Tiểu Cẩm Lý", sống chưa qua nổi một tập truyện.

 

Nói đơn giản, cô chính là vai phản diện số nhọ, động vào nữ chính là xong đời.

 

Quả nhiên, theo cốt truyện thì trong một lần đi thí luyện, cô tìm được một cây Lăng Không Thảo– vé vào nội môn. Nhưng lúc cô đang liều mạng bảo vệ nó thì nữ chính Thẩm Chỉ Lan xông vào, cướp ngay trước mặt.

 

Phượng Khê tất nhiên không chịu, nhảy vào đánh nhau. Nhưng kịch bản đã định sẵn rồi, đánh với nữ chính thì chỉ có thể ăn hành ngập mồm.

 

Kết quả?

 

Không những không giành lại được Lăng Không Thảo, cô còn bị đánh trọng thương, đan điền nứt như mạng nhện, tùy thời chờ vỡ tan tành.

 

Chưa hết!

 

Nữ chính còn cáo buộc cô hãm hại đồng môn, khiến cô bị phạt hai mươi gậy, sau đó giáng xuống làm tạp dịch.

 

Một tháng sau, trong lúc quét dọn chuồng thú, cô bị một con linh thú nổi điên đạp nát, game over.

 

Trong khi đó, Thẩm Chỉ Lan, sau khi đánh cô một trận, trực tiếp ngộ đạo, bước lên Trúc Cơ.

 

Lúc xét lại linh căn để nhập nội môn, người ta còn phát hiện cô ta là cực phẩm Thủy linh căn, siêu hiếm.

 

Thế là chưởng môn Bách Lý Mộ Trần lập tức nhận cô ta làm đệ tử nội môn, tổ chức đại lễ bái sư hoành tráng.

 

Hôm nay chính là ngày đại lễ đó.

 

Môn phái náo nhiệt tưng bừng, khách khứa đông nghịt, ai nấy cười hì hì mà trong lòng chua chát.

 

Cực phẩm linh căn không dễ tìm, Hỗn Nguyên Tông đúng là gặp may to!

 

Mà cứ vui là sẽ có người muốn kiếm chuyện. Có người nhắc đến vụ Phượng Khê, muốn dùng chuyện này để công kích nữ chính.

 

"Bách Lý chưởng môn, thiên phú tu luyện tuy quan trọng, nhưng nhân phẩm mới là căn bản. Nếu đệ tử có vết nhơ, cũng nên suy nghĩ kỹ trước khi nhận đồ đệ chứ?"

 

Bách Lý Mộ Trần: "Ơ kìa, không ăn được nho thì đừng nói nho chua."

 

Để dẹp yên chuyện này, ông ta bảo Lộ Tu Hàm – đệ tử thân truyền – gọi Phượng Khê đến. Chỉ cần cô tự mình giải thích, chuyện này sẽ êm đẹp.

 

Lộ Tu Hàm lạnh mặt nhìn Phượng Khê:

 

"Hôm nay là đại lễ bái sư, ta không muốn có chuyện rắc rối. Chuyện cũ rất rõ ràng—Chỉ Lan phát hiện Lăng Không Thảo trước, ngươi tham lam muốn cướp nên nàng mới phản kháng. Tất cả là do ngươi tự chuốc lấy.

 

Nếu ngươi ngoan ngoãn làm chứng, ta sẽ xin cho ngươi một công việc nhẹ nhàng hơn trong tạp dịch đường. Hiểu chứ?"

 

Phượng Khê cười nhạt.

 

Còn không phải là muốn tẩy trắng cho Thẩm Chỉ Lan sao?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1.html.]

Trong truyện, nguyên chủ đã ngoan ngoãn làm theo, kết quả là vẫn bị đám tạp dịch hành hạ nhục nhã.

 

Cô nhìn Lộ Tu Hàm, đột nhiên cười:

 

"Lộ sư huynh, ta bị giáng làm tạp dịch rồi, ngày nào cũng khổ sở, không có linh thạch nên lòng không yên. Ngươi có thể cho ta vay chút không? Không cần nhiều, 500 viên là được rồi."

 

Lộ Tu Hàm: "Ngươi mượn linh thạch của ta? 500 viên??"

 

Phượng Khê gật đầu:

 

"Không có linh thạch, ta bất an. Mà bất an thì dễ không quản được cái miệng nói sai sự thật lắm."

 

Lộ Tu Hàm: "Ngươi… NGƯƠI UY HIẾP TA?!"

 

Phượng Khê cười tít mắt: "Ừm."

 

Lộ Tu Hàm: "..."

 

Móa nó, một đứa tạp dịch đan điền nứt toác lại dám uy h.i.ế.p đệ tử thân truyền?

 

Lẽ ra hắn đã cho cô một trận, nhưng nghĩ đến các đại lão tông môn đang quan sát, hắn đành nhịn, ném ra 500 linh thạch.

 

Phượng Khê thu tiền, cười càng ngọt:

 

"Sư huynh tốt, ta còn muốn một viên Tôi Linh Đan."

 

Lộ Tu Hàm: "...Mẹ nó! Đúng là coi tiền như rác!"

Dù hận đến nghiến răng, nhưng hắn vẫn phải nhịn, đưa đan dược cho cô.

 

"Xong lễ này, ta nhất định làm thịt ngươi!"

 

Phượng Khê cầm đồ xong, tung tăng chạy đến đại điện dự lễ, còn mượn luôn linh kiếm của hắn làm phương tiện di chuyển.

 

Tại đại lễ, chưởng môn Bách Lý Mộ Trần nghiêm mặt hỏi:

 

"Phượng Khê, ngươi hãy kể lại sự thật về vụ Lăng Không Thảo hôm trước đi."

 

Phượng Khê cúi đầu, im lặng.

 

Ông ta cau mày: "Phượng Khê, ngươi…"

 

Còn chưa nói hết câu, cô đã ngẩng lên, mặt đầy nước mắt:

 

"Chưởng môn, ta thực sự có thể nói sự thật sao?"

Mọi người: "Hả?"

 

Chưởng môn Huyền Thiên Tông – Tiêu Bách Đạo nhướng mày:

 

"Tiểu cô nương, cứ nói đi, nếu chưởng môn của ngươi không chủ trì công đạo, ta sẽ ra mặt."

 

Bách Lý Mộ Trần: "…" Này ông đừng có mà phá đám!

 

Phượng Khê mắt sáng lên, quay sang Tiêu Bách Đạo:

 

"Tiêu chưởng môn, nếu ngài nói vậy, ta có thể gia nhập Huyền Thiên Tông không? Ngoại môn đệ tử cũng được, không kén chọn!"

 

Tiêu Bách Đạo: "..."

 

Cả điện: "..."

 

Cái con nhóc này, lươn lẹo đến mức này luôn à?!

Loading...