Mèo Mèo xoa xoa cánh tay, mới lên tiếng: "Bà 91 tuổi, vì tuổi già, là một tang lễ vui vẻ."
"Mấy ngày nay luôn túc trực bên linh cữu bà, nhưng nào."
"Chỉ vì than, dì họ của , gọi là Chí Mỹ , chỉ thẳng mặt mắng vô tâm, gọi là kẻ vong ân bội nghĩa."
"Ngay linh vị và quan tài của bà , bà mắng ."
Mèo Mèo đến đây, cảm xúc bỗng dâng trào.
"Nếu bà ở chỗ khác, còn phản ứng dữ dội thế ."
" bà linh vị bà , khi bà yên nghỉ, lúc đang túc trực cho bà. Bà bà c.h.ế.t nhắm mắt !"
Mèo Mèo bực bội túm lấy tóc : "Từ nhỏ, chỉ bà là bên cạnh , bà nuôi khôn lớn."
"Bà , chỉ còn một ."
" đau lòng ? đau đến mức theo bà rời khỏi thế gian !"
" bà luôn dặn sống . Khi sắp qua khỏi, bà còn gọi điện nhắc nhất định sống mạnh mẽ."
"Vì thế thể chết, dù khổ sở, khó khăn đến , cũng chết..."
Mèo Mèo vo viên những sợi tóc giật , bỏ túi quần như một thói quen.
"Bà nhẹ nhàng, chịu đau đớn, nên cũng mừng cho bà. Dù bà rời xa mãi mãi, nhưng bà thanh thản."
"Người hơn chín mươi tuổi, nhẹ nhàng, đó chẳng là tang lễ vui vẻ ?"
"Mọi đều , ai cũng bà an lành."
"Họ thì , thành kẻ vô tâm, kẻ vong ân. Tại ?"
"Chí Mỹ chỉ mặt mắng, bà cũng ? Sao bà đạo đức giả với mỗi ? Tại ?"
Mèo Mèo gọi đó là dì nữa, mà gọi thẳng tên.
Thật , cô còn chẳng nhắc đến cái tên , vì quá ghê tởm.
"Mọi cũng thấy chút khác thường ?" Mèo Mèo chua chát hỏi.
Mặc Vũ Tuyết: [Chị em, bạn trầm cảm ? Trạng thái của bạn , nếu thuốc thì uống ngay .]
Thần Thú Bang Trưởng Lão Thor Gareo: [Đừng quan tâm đến đó nữa, sợ bạn sẽ gặp chuyện , xuống nghỉ ngơi .]
Úc U Li: [Bà bạn thanh thản, bạn là đúng, bà cũng thấy bạn lóc đau khổ. Dì họ của bạn đúng là đồ vô , ghét bà !]
Quân Tử Thích Kẹo: [Ghét nhất loại gì chỉ trích khác, bà còn chẳng , mặt mũi dạy đời?]
Uyển Tỷ Tỷ Về Đi: [Lại còn linh vị bà bạn! Bà sợ bà bạn hiện về tát cho mấy cái ?!]
Tiểu Thư Hogwarts: [Hừ, nếu chút tôn kính khuất, bà dám những lời đó. Bà thuần là xa! Muốn bạn khổ sở!]
Lúc , Mèo Mèo bình tĩnh hơn. Mấy ngày nay, cô xem livestream của Giang Đường nên cảm thấy dễ chịu hơn.
Nếu , cô thể chịu đựng nổi.
"Đại sư Khương, từ nhỏ oan hồn dọa, nên nếu ít nhất hai , dám về quê, vì luôn cảm giác sợ hãi ám ảnh."
"Về nhà, chỉ cần tiếng động nhẹ là giật . Ban đêm nếu đóng cửa kỹ, dám ngủ, ngủ ."
"Nhiều chuyện khiến suýt phát điên, uống thuốc chống trầm cảm nhiều năm. thực sự sợ sẽ họ ép đến chết."
Nói xong, Mèo Mèo tìm ghế xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-mang-rung-minh-nu-dai-su-livestream-boc-me-thien-ac/chuong-308-meo-meo-quay-lai-di.html.]
Cô ăn xong liền đến túc trực bên bà, những khác giờ đang chơi đùa hoặc việc riêng, nên linh đường chỉ cô.
Dù chỉ một , nhưng cô hề sợ.
Vì trong đó là bà, cô yêu nhất.
Cô sợ, nhưng khác thì , nên camera của cô luôn tránh cảnh trong linh đường, sợ khán giả hoảng sợ.
Khán giả Mèo Mèo nghĩ gì, dù cô cho họ xem hình ảnh khuất, họ cũng sợ.
Xem nhiều thứ kinh dị , ai cũng sức chịu đựng hơn.
Không chuyện đó, khi Mèo Mèo tâm sự, đều xót xa cho cảnh của cô.
Dù cô kể hết câu chuyện gia đình, nhưng từ thông tin chia sẻ, khó để hình dung Mèo Mèo lớn lên khó khăn thế nào.
Cô thể sống, mặt ở đây, thực sự đáng nể.
Vì thế, kẻ đạo đức giả với Mèo Mèo, cả cô và bà cô yên , thật đáng trừng trị!
Nói cháu gái vô tâm linh vị khuất, rõ ràng là ý đồ .
Giang Đường Mèo Mèo bề ngoài bình tĩnh nhưng nội tâm sóng gió, hỏi: "Hôm nay là ngày thứ bảy khi bà bạn mất ?"
Mèo Mèo gật đầu: "Vâng, nhưng ngày sắp hết , vẫn thấy bà về thăm ."
"Từ khi về quê, luôn túc trực, vì bà trở về đêm hồi dương, đầu tiên bà thấy là ."
" chờ mãi thấy bà, còn kịp ."
Giang Đường khẽ mỉm : "Vậy hỏi bạn, tối nay dì họ của bạn cũng đến ?"
Mèo Mèo nghiến răng: "Đến , đến chỉ ăn, ăn xong còn lải nhải."
"Giờ trong linh đường chỉ , lát nữa sẽ đến, xem bà về ."
Giang Đường nở nụ , giơ tay chỉ về phía Mèo Mèo.
"Đại sư Khương, ngài chỉ ? Có chuyện gì ?" Mèo Mèo tưởng Giang Đường chỉ .
Vân Vũ
Lúc , bình luận dày đặc khiến cô thấy rõ biểu cảm của Giang Đường.
Nằm Trên Giường Công Ôm Vợ Hắn: [Mèo Mèo, , !]
Châu Cửu: [Đại sư Khương chỉ bạn, mà chỉ phía bạn, ngay!]
Hy Vọng Tác Giả Một Ngày Năm Chương: [Bà bạn, bà bạn xuất hiện ! Bạn đợi bà !]
Bà?!
Mèo Mèo bình luận, đầu một cách máy móc.
Một cụ già dáng gầy gò, khuôn mặt hiền hậu, đang mỉm cô.
"Bà? Bà ơi?!" Mèo Mèo bật dậy, nước mắt lã chã chạy về phía bà.
Cụ già mở rộng vòng tay, hiền: "Ừ..."
Mèo Mèo lao lòng bà, nhưng xuyên qua bà.
Cả và hồn đều sững sờ.
Sau giây phút đó, cả hai đều lắc đầu chua xót.