Thẩm Ưu gật đầu tán thành:
“Anh ba đúng!”
Thẩm Cận Phong thở dài một tiếng trong lòng.
Từ nhỏ trong nhà ai cũng nâng niu Ưu Ưu trong lòng bàn tay, khiến cô chút cảnh giác nào với khác, như nguy hiểm.
Sáng hôm .
Tối qua khi về nhà, Thẩm Ưu rửa mặt qua loa lập tức lên giường ngủ, ngay.
Ngủ một mạch đến khi tự tỉnh giấc, cô đồ xuống lầu ăn sáng, hiếm thấy là bắt gặp Thẩm Triết An đang ăn ở bàn.
Cô vẫy tay chào:
“Mọi , chào buổi sáng!”
Vừa dứt lời, giọng lười biếng ngái ngủ của Thẩm Cận Phong vang lên từ phía :
“Chào buổi sáng.”
Nhìn thấy chỉ ba mà ngay cả cả Thẩm Triết An cũng mặt ở nhà, Thẩm Cận Phong lập tức cùng thắc mắc như Thẩm Ưu:
“Anh cả?”
Anh sang Thẩm Ưu, đầy nghi hoặc:
“Mấy giờ ? Hay là hôm nay dậy sớm quá?”
Bình thường cả - một kẻ cuồng công việc - đáng giờ đang ở công ty chứ, thong dong ăn sáng ở nhà ?
Sau khi cùng xuống, hai em đồng loạt sang Thẩm Triết An với ánh mắt đầy hoài nghi.
Thấy , Thẩm Triết An bất lực nhún vai:
“Anh ba ép nghỉ ngơi .”
“Ể?”
Thẩm Cận Phong lập tức mở to mắt, vô thức nghĩ đến mấy khả năng , vẻ mặt trở nên kỳ quái, dè dặt hỏi:
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
“Không là vấn đề về sức khỏe chứ?”
Thẩm Triết An bực liếc em một cái:
“Làm gì chuyện đó!”
Ngồi đối diện ba là ba Thẩm, hai liếc một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-146-anh-a-dung-la-anh-ruot-cua-em.html.]
Mẹ Thẩm chậm rãi lên tiếng:
“Hôm qua ba ngoài ăn tối, tình cờ gặp quen, các con đoán xem là ai?”
“Ai ạ? Mẹ cho tí gợi ý nào thì tụi con đoán kiểu gì?”
Thẩm Cận Phong nhanh miệng đáp , nhưng lập tức Thẩm lườm cho một cái.
Anh mặt vô tội, Thẩm bực kể:
“Là gia đình nhà họ Hạ! Bọn họ đang tổ chức tiệc sinh nhật hai tuổi cho cháu đích tôn!”
Trong giọng Thẩm tràn đầy ghen tỵ:
“Cả ông bà Hạ, con trai cả và con dâu, con trai thứ và cô con gái út, cháu trai hai tuổi trắng trẻo bụ bẫm, đáng yêu vô cùng! Cả nhà vui vẻ náo nhiệt tổ chức sinh nhật cho cháu đích tôn, nhà chỉ hai đứa cô hồn lẻ bóng, về nhà thì vắng tanh chỉ một ngọn đèn sáng, thê lương thật sự!”
Thẩm Cận Phong lập tức cảm giác như gọi tên, phục :
“Ba chơi ở ngoài tới tận nửa đêm, tụi con ngủ , nhà vẫn mà, chỉ bật một ngọn đèn thôi gì mà thê lương?”
Thẩm Ưu liếc trai một cái, định thôi.
Anh ba đúng là hiểu ý gì cả. Sao tự đ.â.m đầu miệng s.ú.n.g ?
Mẹ Thẩm chẳng buồn để ý, sang Thẩm Triết An:
“Con trai cả nhà họ Hạ mới 28 tuổi mà con hai tuổi . Con thì 30 tuổi , đừng đến con cái, ngay cả bạn gái cũng . Suốt ngày chỉ việc, việc, việc. Con định cưới công việc ? Cứ thế thì đến bao giờ mới bế cháu hả?”
Thẩm Cận Phong lúc mới hiểu :
À há! Hóa đợt tấn công hôm nay là nhắm cả!
Anh Thẩm Triết An đầy thương cảm, im lặng dám thêm lời nào.
Thẩm Triết An thử chuyển hướng hỏa lực:
“Mẹ thể giục Thanh Dương và Cận Phong mà. Hai đứa nó tiếp xúc với các cô gái trong độ tuổi kết hôn còn nhiều hơn con…”
Thẩm Cận Phong: ???
Anh , đúng là ruột của em!
Không nhắc thì thôi, mở miệng là dính đạn!
Mẹ Thẩm lập tức bốc hỏa:
“Thẩm Thanh Dương, cái thằng nhóc thối tha đó, cả năm gặp nó mấy chứ?!”