Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 143: Lật mặt còn nhanh hơn lật sách
Cập nhật lúc: 2025-07-15 10:53:15
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không đúng,” – sắc mặt Lãnh Hoài Mạc đổi, nghiêm túc : “Không nữa!”
Anh cô, trong mắt vẫn còn sự sợ hãi nguôi, kìm mà ôm cô lòng, cằm tựa lên hõm vai cô, thì thào:
“Trò đùa chẳng vui chút nào, em suýt khiến sợ c.h.ế.t .”
Nơi thấy, nụ của Từ Diệp Phồn thoáng thu , cô nhẹ nhàng vỗ lưng như đang an ủi:
“Được , đừng nũng nữa, Ưu Ưu còn đang kìa. Có gì lát nữa hẵng .”
Từ Diệp Phồn kín đáo đẩy nhẹ , Lãnh Hoài Mạc mới miễn cưỡng buông tay.
“ nãy lịch sự với Ưu Ưu, chắc dọa cô sợ ,” – cô cong môi – “Nói xin , Tiểu Mạc.”
Sự đổi đột ngột trong thái độ của Từ Diệp Phồn khiến chỉ Lãnh Hoài Mạc mà cả Thẩm Ưu bên cạnh cũng c.h.ế.t lặng.
Cô chỉ cảm thấy, dù chỉ trôi qua vài phút, nhưng giống như xem xong cả chục tập phim truyền hình . Đặc biệt là diễn biến tâm lý của Từ Diệp Phồn: từ cô bạn gái ngọt ngào → giận dỗi → đòi chia tay → hóa chỉ là đùa giỡn, đúng là khiến há hốc mồm.
【Trời ơi má ơi, lý do mà Từ Diệp Phồn từng showbiz! Đây chính là ví dụ sống động cho câu “lật mặt còn nhanh hơn lật sách"!】
Từ Diệp Phồn tâm trạng phức tạp, nhưng khi tiếng lòng của Thẩm Ưu, khóe môi cô nhịn cong lên.
Đối diện với ánh thúc giục lời của cô, Lãnh Hoài Mạc đè nén sự miễn cưỡng trong lòng, sang Thẩm Ưu :
“Xin , cô là bạn của Phồn Phồn, nên nghi ngờ rằng cô với cô .”
Thẩm Ưu lập tức xua tay:
“Không , .”
Trong lòng cô thầm cảm thán:
【Chậc chậc, thế nào là mềm dẻo đúng lúc? Đây chính là mềm dẻo đúng lúc!】
Từ Diệp Phồn nhếch môi nhạt, thấy Thẩm Ưu ăn no, vốn định rời ngay, nhưng nhớ tới tiếng lòng của cô bạn lúc nãy, cô bèn bảo nhân viên phục vụ đóng gói mấy món vẫn còn nguyên .
Lãnh Hoài Mạc nghi hoặc cô:
“Phồn Phồn, hôm nay tự nhiên em đóng gói đồ ăn mang về ? Trước giờ…”
Anh kịp hết câu thì Từ Diệp Phồn nhướng mày cắt lời:
“Trước là , bây giờ là bây giờ. Lãng phí lương thực là đáng hổ. Em đóng gói thì đóng gói. Tiểu Mạc, chẳng lẽ định dạy em sống thế nào ?”
Lãnh Hoài Mạc: “…”
Ánh mắt đổi, lập tức im bặt, một lát mới nở nụ nhạt:
“Tất nhiên là .”
Ngay khoảnh khắc bước khỏi nhà hàng, tim Từ Diệp Phồn tự chủ đập nhanh hơn.
Hạ Tiểu Nguyệt, cô sẽ xuất hiện chứ?
Ý nghĩ thoáng qua, trong đầu lập tức vang lên tiếng lòng của Thẩm Ưu:
【Tới kìa!】
Từ Diệp Phồn ngẩng đầu, đúng lúc chạm ánh mắt của một cô gái đang về phía họ, cả hai đều sững .
Từ Diệp Phồn thể cảm nhận rõ ràng cơ thể của Lãnh Hoài Mạc, đang nắm tay cô bỗng căng cứng .
Giây tiếp theo, ánh mắt của cô gái quả nhiên dừng Lãnh Hoài Mạc, bật thốt lên:
“A Mạc!”
Thẩm Ưu gì, chỉ âm thầm lùi sang bên mấy bước, kéo giãn cách để tránh vạ lây.
Lãnh Hoài Mạc nhắm mắt , mở , trong mắt chỉ còn sự xa lạ và đề phòng. Anh siết c.h.ặ.t t.a.y đang nắm lấy Từ Diệp Phồn:
“Cô là ai? quen cô.”
Hạ Tiểu Nguyệt trừng to mắt dám tin, chỉ :
“Anh… nhận em?”
Yết hầu Lãnh Hoài Mạc khẽ chuyển động, định lên tiếng thì tay nắm bỗng giật giật mấy cái như thoát .
Bàn tay trống , tim như hụt mất một nhịp.
Từ Diệp Phồn xách túi tay, hai tay khoanh ngực, bước lên phía hai bước, chắn giữa hai , đối diện với Hạ Tiểu Nguyệt, đầu Lãnh Hoài Mạc từ phía cô gái.
Một lúc , cô mỉm hỏi:
“Cô cô quen , cô tên là gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-143-lat-mat-con-nhanh-hon-lat-sach.html.]
Sự xuất hiện của Hạ Tiểu Nguyệt vốn khiến trở tay kịp, giờ hành động của Từ Diệp Phồn còn khiến Lãnh Hoài Mạc rối hơn nữa.
Anh còn kịp ngăn thì Hạ Tiểu Nguyệt đáp chút do dự:
“Anh tên là Lãnh Hoài Mạc!”
“Ồ?” – Từ Diệp Phồn nhướng mày – “Vậy cô với là quan hệ gì?”
“Chúng …”
Hạ Tiểu Nguyệt định trả lời thì Lãnh Hoài Mạc giật , lập tức lên tiếng ngắt lời:
“Khoan !”
Anh về phía cô gái, hiệu bằng ánh mắt. Hạ Tiểu Nguyệt hiểu ý, bèn :
“ chuyện riêng với cô.”
Hạ Tiểu Nguyệt: “Được…”
Thấy cô gái sắp bước theo Lãnh Hoài Mạc sang chỗ khác, Từ Diệp Phồn nhướng mày, chắn ngay mặt Hạ Tiểu Nguyệt, đầu hỏi :
“Tiểu Mạc, chẳng quen cô ? Vậy còn chuyện riêng? Có chuyện gì giấu em ?”
Lãnh Hoài Mạc há miệng:
“Phồn Phồn, em đừng suy nghĩ linh tinh, …”
Hạ Tiểu Nguyệt nhíu mày:
“A Mạc, còn giải thích với cô !”
Đôi khi giác quan thứ sáu của phụ nữ nhạy bén. Nhất là khi cô tận mắt thấy Từ Diệp Phồn và Lãnh Hoài Mạc tay trong tay bước khỏi nhà hàng, Hạ Tiểu Nguyệt mù, tất nhiên điều bất thường giữa hai .
Nghĩ đến việc mấy ngày qua cô bỏ công tìm , lo đến mức ăn ngon ngủ yên, còn thì vui vẻ tình tứ với phụ nữ khác, lửa giận trong lòng Hạ Tiểu Nguyệt lập tức bốc lên.
Giờ thấy Từ Diệp Phồn chen giữa họ, mà Lãnh Hoài Mạc còn định giải thích với cô , Hạ Tiểu Nguyệt tức đến mặt lạnh tanh, quên mất ám hiệu của lúc nãy.
Cô Từ Diệp Phồn đầy thù địch:
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
“ mặc kệ cô là ai, nhưng cô hỏi thì sẽ trả lời, là phụ nữ của A Mạc, là đàn ông của . Cô xem, quan hệ giữa chúng là gì?”
Dừng một chút, cô khinh khỉnh:
“Bây giờ, cô còn thấy tư cách giữa chúng ?”
Mặt Lãnh Hoài Mạc lập tức biến sắc.
Hạ Tiểu Nguyệt, cái đồ ngu ! Cô dám phá hỏng kế hoạch của ngay lúc !
Từ Diệp Phồn như bừng tỉnh, gật đầu:
“À, thì thừa thãi là .”
Dù Hạ Tiểu Nguyệt phá hỏng kế hoạch khiến Từ Diệp Phồn còn giá trị lợi dụng nữa, nhưng Lãnh Hoài Mạc vẫn rời .
Ngực chợt thấy khó chịu, chau mày , theo bản năng vươn tay định nắm lấy tay Từ Diệp Phồn.
cô lùi một bước, né tránh như thể là rắn rết.
Đối diện với vẻ mặt đông cứng của , Từ Diệp Phồn khẽ cong môi:
“Anh Lãnh, nam nữ thụ thụ bất , xin hãy tự trọng.”
Như ma xui quỷ khiến, Lãnh Hoài Mạc buồn bã thốt :
“Em… em cần nữa ?”
Hạ Tiểu Nguyệt tròn mắt :
“A Mạc, điên ? Con nhỏ đó là cái thá gì?”
“Là ân nhân cứu mạng bạn trai cô đấy.” – Từ Diệp Phồn lạnh lùng cô – “Nói chuyện cho đàng hoàng một chút.”
Khuôn mặt đột ngột lạnh băng của cô khiến Hạ Tiểu Nguyệt giật b.ắ.n .
Từ Diệp Phồn khẽ phất tay, từ trong bóng tối, vệ sĩ bước chờ lệnh.
“Cô là bạn gái , thì đúng lúc lắm. Vậy mời cô trả hết tiền mà mấy ngày nay nợ .”
Cô chỉ tay về phía vệ sĩ.
“Trao đổi với là .”