Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 47: Trầm cảm sau sinh ---
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:14:19
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngươi! Ngươi tính là cái gì..." Đinh phụ nổi trận lôi đình.
Đinh quả phụ lập tức kéo Cố Lão Tứ lưng , dáng vẻ như gà che chở gà con: "Y là nam nhân để mắt đến, hơn nhiều so với những kẻ ngươi chọn! Vả , đầu tái giá do cha định đoạt, thì tự do tự tại! Ta gả cho ai thì gả, ngươi quản !"
"Đinh Thiến! Ngươi, ngươi, ngươi!"
Đinh phụ tức đến nỗi liên tiếp ba chữ "ngươi", mà vẫn "ngươi" một câu chỉnh.
Đinh quả phụ cảm thấy sảng khoái tinh thần, như thể bao nhiêu tủi hờn bấy lâu nay đè nén trong lòng trút sạch ngàn dặm, nàng nắm tay Cố Lão Tứ, : "Chúng thôi."
Cố Lão Tứ nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: "Được."
Đinh phụ ở phía giận dữ gào thét: "Đinh Thiến, ngươi bản lĩnh thì đừng bao giờ về nữa! Ta xem ngươi theo một nam nhân tiện dân thì thể sống ngày lành nào!"
Tiếng gào thét của Đinh phụ thu hút sự chú ý của những dân làng khác, càng nhiều chỉ trỏ Đinh quả phụ và Cố Lão Tứ.
Đinh quả phụ mắng Đinh phụ, bước nhanh hơn.
Cố Lão Tứ kéo nàng , : "Thiến nương, bận tâm khác gì."
Đinh quả phụ nước mắt lưng tròng: " những lời ô uế của bọn họ! Cố Tứ, ! Tốt hơn tất cả !"
Cố Lão Tứ , rực rỡ như hoa.
"Trong mắt , nàng cũng là nhất, hơn tất cả !"
Giờ Thân, hai trở về Giang Gia thôn.
Khi Cố Lão Tứ trở về, y đến nỗi gương mặt xuân tình dào dạt.
Cố Lão Thái thấy thì cảm thấy phiền lòng.
Trước đây bà vẫn luôn nghĩ trong bốn con trai, lão nhị là ngu ngốc nhất, còn lão tứ dù thông minh nhất thì cũng xếp thứ hai.
Kết quả, bà nhầm .
"Nãi, Chúc thần y đến !" Cố Trường Yến chạy nhanh về nhà, thấy Cố Lão Thái đang mái hiên với vẻ mặt phức tạp, khỏi nghi hoặc: "Nãi, ?"
Cố Lão Thái lắc đầu, kìm vuốt ve cái đầu nhỏ của nàng một cách trìu mến: "May mà bảo bối ngoan của chúng thông minh."
Mèo Dịch Truyện
Cố Trường Yến: ???
Nàng mặt ở đó một lát xảy chuyện gì ?
"Chúc thần y, phiền ngài ." Cố Lão Thái cung kính với Chúc thần y bước cửa.
Chúc thần y xua tay: "Ta quyết định thu Cố Trường Yến đồ . Các ngươi là của nàng, tự nhiên cũng sẽ chiếu cố một hai."
Trong thời gian , y cũng hiểu rõ tính tình của nhà họ Cố, họ đối đãi với khác thiện, nên cũng dần dần buông bỏ lòng đề phòng.
Hơn nữa, nửa tháng khảo sát, y phát hiện Cố Trường Yến thiên phú cực kỳ , chỉ tư duy nhanh nhẹn mà còn khắc khổ hiếu học.
Một hạt giống như , nếu thu đồ , y sợ rằng nửa đêm ngủ cũng bật dậy mắng mỏ.
Bởi , dù đến kỳ hạn một tháng, y cũng hạ quyết tâm.
Nghe , Cố Lão Thái kinh ngạc, nhưng cũng quá bất ngờ, thứ nhất là bà từng chứng kiến Chúc thần y lợi hại đến mức nào, thứ hai là bà cho rằng bảo bối ngoan của nhà là thông minh nhất, giỏi nhất, đáng yêu nhất, thu đồ chẳng là chuyện đương nhiên ?
Sau đó, Chúc thần y bắt mạch cho Phương thị, kê thuốc.
Sau khi khỏi cửa, y : "Có vài lời, vẫn nên rõ ràng với các ngươi."
"Ngài cứ , chúng đang đây!" Cố Lão Thái vội vàng .
"Đứa trẻ tuy sinh , nhưng mẫu đại xuất huyết, trải qua quá trình nắn chỉnh t.h.a.i vị, thể của Phương thị tổn hại nghiêm trọng, sẽ khó để hoài t.h.a.i nữa." Chúc thần y .
Nghe , tất cả trong nhà họ Cố đều sắc mặt ngưng trọng, trong phòng còn truyền đến một tiếng "loảng xoảng".
Cố Lão Nhị vội vàng xông phòng, thấy Phương thị đang cánh cửa, nước mắt giàn giụa.
Rõ ràng, lời của Chúc thần y, nàng cũng thấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-47-tram-cam-sau-sinh.html.]
"Trung Ngôn, xin !" Phương thị nức nở , "Thiếp thể sinh con cho nữa !"
Cố Lão Nhị vội vàng ôm lấy nàng: "Đồ ngốc! Nàng sinh cho một đứa con trai ? Chúng một đứa là đủ !"
"Mau bế lên giường , ở cữ thể ở cửa hứng gió chứ!" Cố Lão Thái giục giã, đóng cửa phòng .
Tiếng trong phòng đứt quãng, Cố Lão Nhị vốn là bình thường hai câu nóng nảy đập bàn, mà đối với Phương thị sự kiên nhẫn từng .
Y chỉ dỗ dành nàng hết đến khác, mà còn kiềm chế tính tình, năng nhỏ nhẹ.
Cố Trường Yến vô cùng ngưỡng mộ: "Đợi khi lớn lên, nhất định tìm một nam t.ử giống nhị thúc như phu quân!"
Bách Lý Phong nhíu mày: "Nam t.ử như nhị thúc của Cố gia ?"
Tính tình nóng nảy, chuyện thẳng thắn, cố chấp...
Y khỏi khó xử, tính cách như , y thể bắt chước ...
Sau khi Chúc thần y rời , Phương thị liền mỗi ngày uống t.h.u.ố.c điều dưỡng thể.
Cố Trường Yến mỗi ngày đều thăm tiểu đường .
Tiểu đường khi sinh mắc bệnh vàng da, cần phơi nắng nhiều, Cố Trường Yến liền mỗi ngày xổm bên nôi, cùng tiểu đường đang bịt mắt phơi nắng.
Nhìn bàn tay, bàn chân nhỏ bé mềm mại, non nớt của y, còn nhỏ hơn cả một bàn tay của , Cố Trường Yến cảm thấy trái tim như tan chảy.
Đương nhiên, cảnh tượng lọt mắt những lớn, thì càng đáng yêu đến mức khiến kìm khóe miệng cong lên.
Em bé sinh mỗi ngày một khác, mới qua mười ngày khác với dáng vẻ ban đầu.
Cố Trường An thường xuyên đến thăm, Lưu thị sợ y nặng nhẹ tổn thương đứa bé, y cách mấy ngày mới đến xem một , liền kinh ngạc kêu lên ôm nhầm con, khiến ồ lên.
Nhìn thấy đều cùng tiểu đường phơi nắng, Cố Trường Yến đầu biểu cảm cô đơn của Phương thị, do dự một lát, vẫn bước đến gần.
Phương thị thấy nàng, kinh ngạc: "Hôm nay cùng tiểu Bánh Bao nữa ?"
Tiểu Bánh Bao là tên gọi mật của tiểu đường , vẫn là do Cố Trường Yến thuận miệng gọi một câu, Cố Lão Thái công nhận.
Tên gọi mật càng quê mùa thì càng dễ nuôi, đây là lời nguyên văn của Cố Lão Thái.
Tiểu Bánh Bao là trẻ sinh non, trẻ sinh non dễ c.h.ế.t yểu nhất.
Dù là để giảm bớt khả năng c.h.ế.t yểu một chút cũng , Phương thị vui vẻ chấp nhận cái tên gọi mật .
"Nhị thẩm, vẫn còn buồn vì thể sinh thêm nữa ?" Cố Trường Yến khẽ hỏi.
Phương thị giật , ngờ cảm xúc mà vẫn luôn che giấu một đứa trẻ phát hiện .
"Nhị thẩm, thật đôi khi, con cũng ghen tỵ với ca ca, vì nương luôn chăm sóc ca ca mà quên mất con." Cố Trường Yến bày vẻ mặt bất đắc dĩ, "Mỗi khi như , con hy vọng nương chỉ một con là con thôi."
Phương thị ngờ Cố Trường Yến, vốn luôn trong nhà yêu chiều nhất, suy nghĩ như , khỏi an ủi: "Con và Trường An đều là cục cưng của đại tẩu, chắc chắn là tin tưởng con thể tự chăm sóc cho , nên mới quan tâm đến ca ca của con hơn! Điều cho thấy bảo bối ngoan của chúng giỏi giang, đúng ?"
Cố Trường Yến ha ha: "Con cũng nghĩ ! bây giờ con chút hâm mộ tiểu Bánh Bao, bởi vì y thể nhận
tất cả sự yêu thương đặc biệt từ nhị thẩm và nhị thúc!"
Phương thị sửng sốt.
"Tất cả sự yêu thương đặc biệt..."
Bất kể là nhà họ Cố nhà họ Phương đều nhiều chị em, Phương thị vì tính tình mềm yếu, từ nhỏ là thường xuyên cha bỏ quên.
Giờ Cố Trường Yến , mắt Phương thị dần sáng lên.
Thấy nàng phấn chấn trở , lòng Cố Trường Yến nhẹ nhõm.
Bất kể là ở cổ đại hiện đại, đều trường hợp sản phụ trầm cảm sinh, Cố Trường Yến quan sát mấy ngày, phát hiện Phương thị luôn mặt khác nhưng lưng, rõ ràng là trầm cảm sinh .
Bởi , nàng mới khuyên nhủ đối phương như .