Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 276: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:19:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngươi cuối cùng cũng trở về!
Thấy y nữa, Cố Trường Yến cũng thêm gì, hai chú cháu cứ thế im lặng đối mặt, cho đến khi xe ngựa đến cổng nhà họ Cố.
Cố Lão Thái quen với việc thấy xe ngựa trong cung đến cửa nhà , lúc thấy, bà chỉ nghĩ là Cố Trường Yến tìm cớ về nhà, liền hiền hậu đón.
"Trường Yến về ?" Cố Lão Thái đến xe ngựa, hiền hậu cửa xe.
Người đ.á.n.h xe bước xuống, hạ bậc thềm, cửa xe ngựa lúc mới từ từ mở .
Nhìn bước từ bên trong, nụ gương mặt Cố Lão Thái dần đông cứng , trong đôi mắt già nua cũng ngấn lệ.
Bà run rẩy đưa tay, đỡ lấy bước xuống xe ngựa, "Là, là lão tứ nhà ?"
Cố Lão Thái cẩn thận hỏi, sợ lớn tiếng một chút sẽ Cố Lễ Chính sợ hãi.
Nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Lão Thái, Cố Lễ Chính cũng nghẹn ngào, "Mẫu , là con, con về !"
Con về !
Chỉ bốn chữ ngắn ngủi, nhưng nhà họ Cố mong đợi bao năm.
Nước mắt Cố Lão Thái lập tức tràn khỏi khóe mắt, giọng cũng mang theo tiếng nấc, "Về là , về là !"
Bà , đưa tay lau nước mắt, kéo Cố Lễ Chính tới lui ngừng, sợ bỏ sót điều gì.
Đến cả Cố Trường Yến bước xuống xe ngựa bà cũng hề .
Cho đến khi Cố Trường Yến cho xe ngựa về, đến bên cạnh con họ, mở lời , "Nãi nãi, con đói bụng ."
Cố Lão Thái lúc mới hồn, gật đầu thật mạnh, "Được, , , nãi nãi sẽ về đồ ăn ngon cho con ngay!"
Tuy là Cố Trường Yến , nhưng đôi tay bà nắm chặt Cố Lễ Chính, chịu buông .
Cố Trường Yến cũng tức giận, theo Cố Lão Thái và Cố Lễ Chính trong sân.
Thấy Cố Lão Thái mãi , Cố Tiểu Cô đang định xem , thì thấy Cố Lão Thái đang nắm tay một gầy gò đáng thương bước sân, nàng kỹ , kinh ngạc hô lên, "Tứ ca?"
Cố Lễ Chính lúc mới ngẩng đầu Cố Tiểu Cô một cái, cố gắng nặn một nụ , "Tiểu , là ."
Nước mắt Cố Tiểu Cô lập tức trào , "Tứ ca! Huynh cuối cùng cũng về !"
Nhìn bộ dạng Cố Tiểu Cô, lòng Cố Lễ Chính cũng mấy dễ chịu.
Rõ ràng , chỉ cần đỗ cao, là thể trải đường cho gia đình Cố, nhưng cuối cùng, những khác trong nhà họ Cố đều xa, chỉ y mắc kẹt trong Đông cung Thái tử, thể động đậy.
Cố Trường Yến bước tới, giữ vững hình lung lay của Cố Lễ Chính, Cố Tiểu Cô , "Tứ thúc về , tiểu cô còn gọi tứ thẩm về?"
Nghe lời , Cố Tiểu Cô gật đầu, lau nước mắt, " đúng đúng, Trường Yến đúng, tứ ca về , gọi tứ tẩu về!"
Nàng , nhà một bộ y phục, "Không chỉ tứ tẩu, còn gọi cha và đại ca về, cả Trường Phúc Trường Tỉnh nữa!"
"Không nhị ca hai hôm nay bận , tứ ca về, cũng nên báo cho y , về xem mặt mới !"
Cố Tiểu Cô nãy còn lóc t.h.ả.m thiết, lúc vui vẻ khôn xiết.
Cố Lão Thái cũng phụ họa, "Nói đúng lắm, để đại ca con trang viên ngoại ô đưa thư, con mua hai cân thịt về, tứ ca con gầy guộc thế , bồi bổ t.ử tế!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-276.html.]
Nói xong, Cố Lão Thái dường như nhận quên mất Cố Trường Yến, vội đầu nàng , "Nãi nãi thịt kho tàu, Trường Yến nhà cũng ăn thêm mấy miếng nhé!"
Lão tứ nhà họ Cố trở về, cả đại gia đình Cố đều vội vã trở về, trừ Cố Lão Tam thu lương ở nơi khác, Cố Lão Đại Cố Lão Nhị đều mặt, ngay cả hai đang học ở thư viện cũng xin nghỉ về nhà.
"Về là , về là ." Cố Lão Gia T.ử mặt mày biểu cảm gì mấy, những lời cũng hết sức bình thường giản dị, nhưng ánh mắt Cố Lễ Chính rời hồi lâu.
Khi Bạch Phụng Di đến, nhà họ Cố vặn bắt đầu bữa cơm, Cố Lão Thái chỉ ngẩng đầu y một cái, bảo Đinh thị lấy cho y một bộ bát đũa.
"Các ngươi chuyện đại sự gì bàn, cũng đợi ăn cơm no hẵng bàn, ăn , ngủ , đây là điều Thái hậu nương nương dạy!" Cố Lão Thái , liếc Bạch Phụng Di một cái, mới cúi đầu ăn cơm.
Người nhà họ Cố nãy còn trò chuyện rôm rả, lúc lời Cố Lão Thái , , nhưng cũng dám phản bác điều gì, đều cúi đầu ngoan ngoãn ăn cơm.
Ăn xong bữa cơm, Cố Trường Yến và Bạch Phụng Di sân ngoài, cạnh ngắm trời.
"Ta đến tìm tứ thúc, nhưng y mới về, hãy để y nghỉ ngơi ." Cố Trường Yến mở lời .
Mèo Dịch Truyện
Bạch Phụng Di , "Trong mắt , là thực dụng như ? Chẳng lẽ thể chỉ đến thăm thôi ư?"
Cố Trường Yến đầu y một cái, "Vậy thà là nhớ tài nấu ăn của nãi nãi , còn vẻ đáng tin hơn."
Nói xong, hai đầu đối phương, bật phá lên.
Ngay lúc , Cố Lễ Chính từ trong nhà bước , "Trường Yến, Tiểu Phong."
Nghe thấy tiếng, Cố Trường Yến đầu Cố Lễ Chính, "Tứ thúc nghỉ ngơi thêm một lát?"
Cố Lễ Chính lắc đầu, "Có gì mà nghỉ, bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ còn nghỉ đủ ?"
Nói , y đầu Bạch Phụng Di, "Tiểu Phong đến, là vì chuyện của ?"
Bạch Phụng Di dậy Cố Lễ Chính, gật đầu ừ một tiếng, "Tứ thúc sai."
Cố Lễ Chính hít sâu một , "Chuyện năm đó, cũng vô tình , tuy lúc đó giữ chứng cứ, nhưng..."
Y bất lực lắc đầu, " qua lâu như , những chứng cứ đó Hoàng thượng còn công nhận , cũng nữa."
Nghe y nhắc đến Hoàng thượng, Cố Trường Yến liền khẽ hừ lạnh, "Bây giờ ư? Ngươi dù đưa chứng cứ lúc đó, y cũng chắc công nhận!"
Nói , Cố Trường Yến cũng Cố Lễ Chính, "Tứ thúc, chúng cần những chứng cứ , để cho Hoàng thượng xem, mà là để cho thiên hạ xem."
"Thiên hạ?" Cố Lễ Chính cau mày, rõ ràng y chút hiểu lời cháu gái .
Cố Trường Yến y, "Tứ thúc, tin con ?"
Cố Lễ Chính khẽ , "Đương nhiên ! Không tin con, còn thể tin ai?"
"Nếu tứ thúc tin con, hãy giao chứng cứ cho con, sẽ một ngày, con sẽ khiến sự thật phơi bày thiên hạ!" Cố Trường Yến nghiêm túc .
Nghe lời , Cố Lễ Chính nhướng mày, "Thật ư? Ngay cả thứ Hoàng thượng cũng công nhận..."
Bạch Phụng Di lưng Cố Trường Yến, Cố Lễ Chính, "Việc cần tứ thúc lo lắng, chúng tự cách."
Sau khi hẹn ngày hôm sẽ đến lấy những chứng cứ mà Cố Lễ Chính cất giấu, ba mới chia .
Cố Lễ Chính Bạch Phụng Di rời , ánh mắt Cố Trường Yến thêm vài phần dò xét, "Trường Yến, các con..."