Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 246: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:18:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kinh thành đến, quyền thế

 

Cố Trường Yến hỏi đường, về phía Kinh gia.

 

Vừa đến con phố trạch viện Kinh gia, liền thấy Mộc Đầu vận hắc y, vẻ mặt trầm tư bước từ bên trong.

 

Nàng dừng xe, Mộc Đầu đến bên cạnh nàng: “Tiểu thư, nàng đây? Lại còn tự đ.á.n.h xe nữa?”

 

“Bị khách điếm đuổi .” Cố Trường Yến .

 

Mộc Đầu nhíu mày: “Khách điếm?”

 

“Hoặc đúng hơn, là Lý Kế Tổ ép khách điếm đuổi .” Nàng thờ ơ nhún vai, “Nghe ý chưởng quỹ khách điếm, chắc là Lý Kế Tổ sẽ khiến bộ khách điếm trong thành dám nhận chúng .”

 

“Vậy chúng …” Mộc Đầu nhíu chặt mày.

 

Cố Trường Yến khẽ: “Vậy chúng đúng lúc cớ, thể trực tiếp dọn Kinh gia thôi!”

 

Kinh gia ư?

 

Sắc mặt Mộc Đầu càng khó coi hơn một chút: “Tôn thượng, nàng thể rõ tình hình Kinh gia, Kinh gia còn như xưa nữa .”

 

Nghe những lời , thấy sắc mặt của Mộc Đầu, Cố Trường Yến cảm thấy đoán tình hình.

 

“Là Lý Kế Tổ giở trò quỷ?”

 

Mộc Đầu gật đầu, ừ một tiếng.

 

Sản nghiệp của Kinh gia, những cửa hàng đó, đều Lý Kế Tổ sai chiếm đoạt bằng đủ loại lý do, chưởng quỹ và cũ cũng thế bằng của Lý gia.

 

Thậm chí sự thao túng của Lý Kế Tổ, Kinh gia còn nợ họ mười vạn lượng bạc!

 

“Kinh gia bây giờ, căn bản thể lấy nhiều tiền như , cho nên Lý Kế Tổ lấy cớ để uy h.i.ế.p Kinh Duyệt Lâm gả cho , nhưng Kinh lão gia t.ử , lén lút đưa hậu bối trong Kinh gia , bây giờ trong trạch viện Kinh gia, chỉ còn Kinh lão gia t.ử và Kinh Duyệt Lâm hai ông cháu mà thôi.”

 

Nghĩ đến tình cảnh thấy, Mộc Đầu : “Hơn nữa cửa Kinh gia còn ác bộc canh giữ, chắc là của Lý Kế Tổ.”

 

Nói cách khác, là bây giờ bọn họ căn bản thể Kinh gia, ít nhất là thể đường hoàng tiến .

 

Những điều Mộc Đầu , đều là ngóng từ miệng những hàng xóm xung quanh.

 

Những hàng xóm những năm qua cũng coi như nhận ân huệ của Kinh lão gia tử, đây khi Kinh lão gia t.ử đưa hậu bối trong nhà , cũng thiếu sự giúp đỡ của những hàng xóm .

 

Thế nhưng từ khi Lý gia phái ác bộc đến canh chừng, bọn họ cũng dám qua nhiều với Kinh gia, Kinh lão gia t.ử cũng tìm bọn họ nữa.

 

“Tiểu thư, thấy nàng Kinh gia, cách e rằng lắm.” Mộc Đầu .

 

Cố Trường Yến là như thế nào, nàng là theo lẽ thường!

 

Hai cạnh xe ngựa một lát, Cố Trường Yến liền chủ ý.

 

Mèo Dịch Truyện

Nàng khẽ một tiếng: “Nếu những ác bộc chỉ canh cổng, nhà, chắc là cũng chỉ để giám sát Kinh gia đòi nợ thôi nhỉ?”

 

“Ý tiểu thư là gì?” Mộc Đầu hỏi , đoán ý nghĩ của Cố Trường Yến, vẻ mặt rối rắm lập tức giãn , : “Vẫn là tiểu thư thông tuệ.”

 

Hai cứ thế nghênh ngang về phía Kinh gia.

 

Trước cửa Kinh gia, ba năm hoặc dựa hoặc , bên cạnh còn dựng một cái quán nhỏ, , còn tưởng đây là hầu Kinh gia sắp xếp ở ngoài để tiếp đón khách khứa.

 

Ví dụ như Cố Trường Yến và Mộc Đầu, chính là cố ý nghĩ như .

 

Mộc Đầu tiến lên : “Mấy vị tiểu ca, phiền trong thông báo một tiếng, khách từ Kinh thành đến bái phỏng, xin Kinh gia phái một chủ nhà nghênh tiếp.”

 

Mấy tên hầu lập tức dậy, trừng mắt Mộc Đầu: “Khách từ Kinh thành? Tìm Kinh gia gì?”

 

“Ừm? Các ngươi hầu Kinh gia ?” Mộc Đầu giả vờ ngây thơ hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-246.html.]

 

“Khạc! Ai là hầu Kinh gia!” Một tên trong đó hung hăng : “Ngươi Kinh gia nợ chủ t.ử nhà chúng bao nhiêu tiền ?”

 

Cố Trường Yến ở phía lên tiếng: “Nợ bao nhiêu? Ta sẽ trả!”

 

Dáng vẻ tài đại khí thô của nàng, khiến những tên ác bộc khỏi liếc , tên cầm đầu khẩy một tiếng: “Ngươi trả ư? Được thôi, cho ngươi , Kinh gia nợ thiếu gia nhà chúng mười vạn lượng! Ngươi trả !”

 

“Hừ, các ngươi nợ mười vạn là nợ mười vạn ?” Cố Trường Yến tiến lên: “Ta gặp Kinh gia, nếu họ đích thừa nhận nợ tiền, và giấy nợ, sẽ họ trả, thế nào?”

 

Bọn ác bộc là đòi nợ, chỉ là ngăn cản cho ai đến tìm Kinh gia mà thôi.

 

Không ai cho bọn họ , gặp Cố Trường Yến tài đại khí thô như thế thì ứng phó thế nào.

 

Mấy , nhất thời tìm lời nào thích hợp, hơn nữa dáng vẻ của Cố Trường Yến, hình như còn là một quyền thế.

 

Từ Kinh thành đến, quyền thế, còn tiền…

 

Kết hợp những điều , bọn họ cũng dám quá đáng.

 

Cố Trường Yến mặt đầy sốt ruột: “Có ai thể chuyện ? Bằng thì tìm chủ t.ử của các ngươi , để chúng Kinh gia !”

 

Nói xong, nàng khoanh tay ngực, đầy vẻ thiếu kiên nhẫn : “Chưa từng ai dám bắt đợi lâu đến !”

 

Mộc Đầu ho khan hai tiếng: “Còn phái gọi chủ t.ử của các ngươi đến? Tiểu thư nhà sẽ Kinh gia , vấn đề gì các ngươi tìm!”

 

Nói đoạn, Cố Trường Yến liền về phía cổng lớn Kinh gia.

 

“Ấy, ngươi…” Một tên ác bộc còn tiến lên ngăn nàng, Mộc Đầu giơ cao trường kiếm trong tay, tên ác bộc đó lập tức lùi .

 

Tuy bọn họ ngày ngày la hét đ.á.n.h g.i.ế.c, nhưng ai cũng luyện võ chính quy, càng đến việc dùng đao dùng kiếm.

 

Người mặc đồ đen mắt chắc chắn là thị vệ, chừng bên cạnh tiểu thư còn ám vệ ẩn , bọn họ thể đắc tội, đầu c.h.ế.t thế nào còn !

 

Phải là, bọn họ đoán đúng sự thật

 

Cứ như , Cố Trường Yến nghênh ngang tiến Kinh gia, Mộc Đầu cũng bắt một dẫn đường để kéo xe ngựa từ cửa hông Kinh gia.

 

Kinh lão gia t.ử đang giường thấy tiếng động ở cửa lớn, trong lòng hoảng hốt: “Lâm Lâm! Lâm Lâm con đừng quản nữa, con mau ! Đừng để bọn chúng bắt con!”

 

Ông ho dữ dội.

 

Thiếu nữ trẻ tuổi bên cạnh vội vàng tiến lên đỡ ông dậy, giúp ông thuận khí, rót nước: “Gia gia, con , nếu con , gia gia đây?”

 

“Khụ khụ, , một xương già, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, con mau bảo, bảo Vương quản sự đưa con ! Mau ! Muộn thì kịp nữa!”

 

Kinh lão gia t.ử , giơ tay đẩy Kinh Duyệt Lâm, nhưng ông bệnh nặng thể yếu, đẩy mặt.

 

Lúc Vương quản sự cũng vội vàng : “Lão thái gia! Tiểu thư! Có đến !”

 

“Ta đương nhiên đến !” Kinh lão gia t.ử ho : “Ngươi, mau đưa tiểu thư, đường mật đạo!”

 

Vương quản sự tiến mấy bước: “Không ác bộc của Lý gia! Lão thái gia đừng vội!”

 

Không ác bộc của Lý gia?

 

Kinh lão gia t.ử sững sờ một chút, nhưng trở về dáng vẻ ban nãy: “Mặc kệ là ai, các ngươi mau !”

 

So với Kinh Duyệt Lâm và Vương quản sự, Kinh lão gia t.ử suy nghĩ nhiều hơn.

 

ác bộc của Lý gia, ai thể đảm bảo, đến liên quan gì đến Lý gia ?

 

Nếu nhân cơ hội trực tiếp đưa Kinh Duyệt Lâm , thì ông kiên trì lâu như , là vì điều gì?

 

“Đi !”

 

 

Loading...