Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 239: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:18:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đa tạ Thái hậu nương nương kịp thời cứu

 

Nghe thấy tiếng quát giận của Thái hậu, Thái t.ử mới bừng tỉnh, lập tức dậy đầu hành lễ và giải thích với Thái hậu.

 

“Hoàng tổ mẫu, tôn nhi…”

 

Hắn hết lời, Thái hậu giơ tay tát một cái mặt.

 

“Ngươi câm miệng! Ai gia !”

 

Thái hậu cũng tức giận đến cực điểm, bà còn kịp nếm những món điểm tâm Cố Trường Yến mang đến, Thái t.ử bất chấp ngăn cản xông phòng Cố Trường Yến.

 

Nghe , Thái hậu còn tâm trí nào ăn uống nữa, vội vàng chạy đến chỗ Cố Trường Yến.

 

Nhìn thấy cảnh tượng mắt, bà khỏi cảm thấy may mắn, may mà đến kịp thời, nếu chẳng sẽ xảy chuyện hổ gì nữa!

 

“Mau gọi Hoàng hậu đến đây, ai gia hỏi nàng , dạy dỗ Thái t.ử kiểu gì!” Thái hậu dứt khoát nữa, cứ thế trong phòng Cố Trường Yến.

 

Cố Trường Yến cũng chỉnh trang xong xuôi, ở phía Thái hậu.

 

Tuy gì, nhưng khuôn mặt nàng căng thẳng đến cực độ, ánh mắt Thái t.ử tựa như vạn năm băng giá.

 

Thái t.ử chỉ liếc một cái, ánh mắt đó cho lạnh thấu xương.

 

Hắn vội vàng dời mắt , dám nữa.

 

Chuyện quả thực là đuối lý, nhưng mà…

 

Hắn đảo mắt một cái, nếu thể nhân cơ hội mà xin chỉ tứ hôn, thì cái tát của cũng chịu uổng phí.

 

Nghĩ , thả lỏng hơn.

 

Chưa bao lâu, Hoàng hậu đến, đường qua tình hình. Nàng sắc mặt đen sầm, trong lòng mắng Thái t.ử một trận té tát.

 

Nàng hiểu nổi, Cố Trường Yến chỉ là một nữ t.ử thô tục, rốt cuộc ? Lại đáng giá để Thái t.ử hết đến khác tìm nàng , thậm chí tiếc chuyện như !

 

“Thần tham kiến mẫu hậu.” Hoàng hậu hành lễ, sang Thái tử, hai lời, cũng cho một cái tát.

Mèo Dịch Truyện

 

Thái t.ử chút ngẩn ngơ, thể tin nổi Hoàng hậu.

 

Hoàng hậu chút nể nang , “Ngươi bổn cung gì? Ngươi chuyện như , chỉ một cái tát là nhẹ lắm !”

 

Cố Trường Yến chỉ liếc Hoàng hậu một cái, rũ mắt xuống.

 

Hoàng hậu đến tay phủ đầu, tát Thái t.ử một cái coi như là trừng phạt, nếu nàng và Thái hậu còn tiếp tục gay gắt, thì .

 

Nghĩ đến đây, Cố Trường Yến lạnh trong lòng, Hoàng hậu quả nhiên là Hoàng hậu, tâm kế , so với Thái t.ử thì hơn cả trăm .

 

Sau khi đ.á.n.h xong Thái tử, Hoàng hậu sang Cố Trường Yến, “Cố cô nương, Thái t.ử cố nhiên là sai, nhưng suy cho cùng, vẫn là vì quá yêu thích ngươi.”

 

Nàng , nở nụ hòa ái Cố Trường Yến, “Việc đến nước , ngươi mỗi bên lùi một bước, bổn cung cũng ngăn cản Thái t.ử ban cho ngươi vị trí chính phi, ngươi cứ an tâm gả Đông cung, Thái t.ử chính phi, thế nào?”

 

Thế nào?

 

Cố Trường Yến suýt nữa thì bật vì tức giận.

 

“Hoàng hậu nương nương, gọi đây là mỗi bên lùi một bước ư?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-239.html.]

Thấy vẻ mặt nửa nửa của Cố Trường Yến, nụ mặt Hoàng hậu cũng dần biến mất, nàng trực giác, Cố Trường Yến chắc chắn sẽ lời gì ho.

 

“Nếu Thái t.ử phi, đây đồng ý với Thái t.ử điện hạ . Lúc đó mà đồng ý, Đông cung cũng sẽ nhiều yến yến oanh oanh như . Bây giờ thì , Thái t.ử điện hạ đầy đủ nữ nhân trong Đông cung mà vẫn thỏa mãn, còn Đông cung. Hoàng hậu nương nương, tính toán đúng là vang dội đấy!”

 

Cố Trường Yến lúc còn ý định giữ thể diện cho đôi con nữa.

 

Người cần thể diện, nàng cần gì vội vàng giúp đỡ gì?

 

Nghe lời của Cố Trường Yến, Hoàng hậu cũng tức giận, chỉ , “Con bé vẫn còn nhỏ, nhiều chuyện hiểu, ngươi là tuổi trẻ khí thịnh, quan tâm đến vị trí Thái t.ử phi , đợi đến khi ngươi bằng tuổi bổn cung…”

 

“Đợi nàng đến tuổi của ngươi, nhất định sẽ hồ đồ như ngươi!” Thái hậu đột nhiên lạnh giọng mở lời.

 

Thấy sắc mặt Hoàng hậu đổi, Thái hậu tiếp lời, “Trường Yến là hậu bối mà ai gia coi trọng, nàng từng thèm vị trí Thái t.ử phi, nên các ngươi, cũng đừng đ.á.n.h chủ ý nàng nữa.”

 

Nghe những lời , bàn tay Hoàng hậu giấu trong ống tay áo siết chặt, nhưng mặt vẫn giữ nụ nhạt.

 

“Cố cô nương, chuyện bổn cung vẫn mong ngươi cân nhắc kỹ lưỡng, dù Đông cung Thái t.ử phi, là chuyện bao thế gia vọng tộc mong đợi cũng .”

 

Nói xong, nàng dậy hành lễ với Thái hậu, “Mẫu hậu đừng tức giói hỏng thể, vì chuyện nhỏ , đáng. Thần xin phép đưa Thái t.ử cáo lui, sẽ dạy dỗ thật .”

 

Thái t.ử còn gì đó, nhưng ánh mắt sắc lạnh của Hoàng hậu ngăn , đành theo Hoàng hậu, rời khỏi chỗ Thái hậu.

 

“Đa tạ Thái hậu nương nương kịp thời cứu .” Cố Trường Yến cảm kích mở lời.

 

Tuy rằng cho dù Thái hậu đến, nàng cũng cách thoát , nhưng Thái hậu luôn về phía nàng giúp nàng đỡ, cảm kích là giả.

 

Thái hậu nàng thở dài một tiếng, “Thái t.ử là một kẻ cố chấp, Hoàng hậu cũng chẳng hơn là bao, con tự cẩn thận hơn mới .”

 

Cố Trường Yến Hoàng hậu và Thái t.ử khó đối phó, nay nàng đang ở trong cung Thái hậu, họ còn dám càn như , nếu nàng khỏi cung, ai sẽ gặp chuyện gì nữa.

 

Bạch Phụng Di càng giận đến mức thể kiềm chế, y thậm chí lên kế hoạch , nhất là bây giờ g.i.ế.c Thái tử, tránh cho luôn vọng tưởng những thứ nên !

 

“Ta sẽ lập tức lên đường nam hạ, liên lạc với các phiên vương!” Bạch Phụng Di với vẻ mặt u ám.

 

Chung Ly Nghênh Tùng bên cạnh giữ c.h.ặ.t t.a.y y, “Điện hạ !”

 

Y Bạch Phụng Di, “Bây giờ dân chúng đang sống khổ sở, tuy chúng khởi sự cũng một phần nắm chắc, nhưng binh lực vẫn còn thiếu thốn, nếu vội vàng liên lạc với các phiên vương, e rằng sẽ họ coi như con rối, ngài cũng ?”

 

Sắc mặt Bạch Phụng Di u ám, bất cứ ai thấy cũng e sợ ba phần.

 

Y lạnh lùng , “Vậy ? Lẽ nào cứ trơ mắt bọn chúng hủy hoại giang sơn tươi của Đại Vũ triều ?”

 

Chung Ly Nghênh Tùng liếc y một cái, trong lòng hiểu rõ, nếu chuyện của Cố Trường Yến, Bạch Phụng Di sẽ gấp gáp như .

 

Y giơ tay vẫy lui các mưu sĩ khác, lúc mới Bạch Phụng Di thở dài, “Điện hạ, lo lắng cho Cố cô nương, lão thần trong lòng hiểu rõ, nhưng cũng xin tin tưởng Cố cô nương, nàng tuyệt đối bản lĩnh tự bảo vệ .”

 

Thấy Bạch Phụng Di vẫn động sắc, Chung Ly Nghênh Tùng , “Nếu điện hạ chắc chắn, chi bằng hỏi Cố cô nương, lão thần tin rằng ý kiến của Cố cô nương, sẽ giống như lão thần.”

 

“Hỏi nàng ?” Bạch Phụng Di nheo mắt.

 

Chung Ly Nghênh Tùng khẽ một tiếng, “Điện hạ bây giờ liên lạc với các phiên vương khởi sự, vì Cố cô nương ? lão thần cho rằng, Cố cô nương sẽ vì thế mà cảm động, chừng còn trách điện hạ ngươi ý khí dùng sự.”

 

Nghe lời , Bạch Phụng Di suy nghĩ kỹ lưỡng, thể tán đồng lời của Chung Ly Nghênh Tùng.

 

Trường Yến của y là luôn lo nghĩ đại cục nhất.

 

Bạch Phụng Di cuối cùng cũng khôi phục vẻ trầm thường ngày, lãnh đạm , “Thái t.ử đúng là phiền phức, nhàn rỗi như , chi bằng tìm thêm chút việc cho .”

 

 

Loading...