Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 208: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:17:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

T.ử Kinh nhận cha

 

Bạch Phụng Di Bình Tây Vương chịu ơn Cố Trường Yến, chứ thật sự hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t , nên giờ đây Bình Tây Vương chỉ đau đến toát mồ hôi.

 

Cố Trường Yến bước cửa, quan sát Bình Tây Vương: “Vương gia, hạ quan Cố Trường Yến, xin mời đưa tay.”

 

Chuyện Cố Trường Yến chữa khỏi ôn dịch lan truyền khắp Vũ quốc, Bình Tây Vương tự nhiên cũng về những việc nàng , liền đưa tay , trầm giọng : “Đa tạ.”

 

Cố Trường Yến cũng trì hoãn, bắt mạch, hỏi bệnh.

 

Sau khi bắt mạch xong, nàng cầm bút xuống đơn thuốc: “Trong đó hai vị t.h.u.ố.c cần xử lý đặc biệt, nơi thể mua , nhưng trong nhà cất giữ một ít. Vương gia, xin phiền gửi một phong thư về nhà , nhờ một cô nương tên T.ử Kinh mang t.h.u.ố.c tới, nàng sẽ xử lý t.h.u.ố.c và sắc thuốc.”

 

Bình Tây Vương gật đầu, sai thủ hạ đến Cố gia thỉnh .

 

Cố gia cách dịch quán xa, thêm xe ngựa, chẳng mấy chốc, T.ử Kinh đến.

 

Nàng ôm một cái chum , ngay lập tức thu hút sự chú ý của Bình Tây Vương.

 

Hắn trợn tròn mắt, dám tin.

 

Nhìn dáng vẻ của Bình Tây Vương, rõ ràng là nhận T.ử Kinh chính là đứa con gái thất lạc của .

 

Có lẽ T.ử Kinh trông giống nàng? Nàng dường như chỉ giống Bình Tây Vương ở đôi mắt, nhưng khi nàng lạnh mặt, thì y hệt Bình Tây Vương.

 

Ánh mắt Cố Trường Yến khẽ chớp, thở dài một tiếng, xem Bạch Phụng Di đăng lên ngai vàng là thiên mệnh sở quy .

 

Nàng giả vờ thấy phản ứng của Bình Tây Vương, đợi t.h.u.ố.c sắc xong, Bình Tây Vương cũng uống thuốc, nàng mới đưa T.ử Kinh trở về Cố gia.

 

Cổng cung đóng giờ Dậu, mở giờ Mão.

 

Giờ đây, độc của Bình Tây Vương giải, nhưng nàng vẫn cái mặt mũi lớn đến mức thể khiến cổng cung đóng mở nữa.

 

Trở về Cố gia, Cố Trường Yến với T.ử Kinh: “Ngày mai sẽ về cung, những chuyện giao cho ngươi. Bình Tây Vương tuy hôm nay mực quan tâm ngươi, nhưng nghĩa là hề nghi ngờ. Vạn sự cẩn trọng, lấy an của bản trọng. Ngươi hiểu rõ ?”

 

T.ử Kinh gật đầu: “Đã hiểu.”

Mèo Dịch Truyện

 

Cố Trường Yến họ chừng mực, cũng thêm lời nào.

 

Vừa về phòng, nàng thấy Bạch Phụng Di bàn đợi .

 

Bạch Phụng Di mở bọc giấy dầu: “Gà ăn mày lò, ăn ?”

 

“Ăn!”

 

Sau khi ăn uống no say, Cố Trường Yến ở nhà ngủ đến tận giữa trưa mới thong thả trở về cung.

 

Mấy ngày đó, T.ử Kinh ngoan ngoãn ở nhà. Bình Tây Vương tự nhiên đêm đó sai điều tra thế của T.ử Kinh.

 

Mỗi trong Ám Cơ Lâu đều một thế tạo dựng chỉnh, nhưng T.ử Kinh thật sự là con gái , cần giả mạo.

 

Rất nhanh, đến ngày Cố Trường Yến khỏi cung.

 

Nàng về đến Cố gia, Bình Tây Vương đến tận cửa bái phỏng.

 

Qua mấy ngày dò hỏi, Bình Tây Vương cũng trong Cố gia, ai mới là thật sự tiếng .

 

“Bình Tây Vương đến thật nhanh.” Cố Trường Yến mỉm , hiệu cho T.ử Kinh phía : “Mời Vương gia dùng .”

 

T.ử Kinh bình tĩnh châm , đặt mặt Bình Tây Vương.

 

Bình Tây Vương mắt chớp chằm chằm T.ử Kinh, khỏi kích động: “Giống! Giống! Thật sự quá giống !”

 

“Vương gia, chuyện của , nhà cũng thư báo cho . Giờ nhận T.ử Kinh về ?” Cố Trường Yến hỏi thẳng thắn.

 

Bình Tây Vương gật đầu: “Phải! T.ử Kinh là cốt nhục ruột thịt của bổn vương, tự nhiên theo bổn vương trở về.”

 

Cố Trường Yến thản nhiên : “Nếu Vương gia suy nghĩ , giờ thể rời .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-208.html.]

 

Bình Tây Vương sững sờ: “Cố đại nhân ý gì?”

 

“Trong mắt , nàng tiên là con gái , đó mới là chính nàng. trong mắt , nàng tiên là chính nàng, đó mới là những phận khác.” Cố Trường Yến : “Nàng nay trưởng thành, những gì nàng trải qua, thể điều tra , nhưng nàng gì, kỳ vọng gì về tương lai, từng nghĩ tới ?”

 

Bình Tây Vương , im lặng.

 

“Quả thật, T.ử Kinh theo trở về, sẽ khôi phục phận quận chúa, từ nay thoát t.h.a.i hoán cốt, phận tôn quý, nhưng đây là điều nàng mong ?” Cố Trường Yến tiếp tục hỏi.

 

Bình Tây Vương vẫn tiếp tục im lặng.

 

“Cho nên, đề nghị hai hãy xuống chuyện rõ ràng.” Cố Trường Yến đưa đề nghị, đoạn sang hỏi T.ử Kinh: “T.ử Kinh, ngươi nghĩ ?”

 

T.ử Kinh gật đầu: “Được.”

 

Tuy những lời Cố Trường Yến là dành cho Bình Tây Vương, nhưng T.ử Kinh rằng, Cố Trường Yến thật lòng suy nghĩ cho .

 

Bình Tây Vương thấy T.ử Kinh đồng ý chuyện với , khỏi lộ vẻ mặt vui mừng.

 

Trước đây nhiều đến tận cửa, nhưng T.ử Kinh đều chịu chuyện nhiều với .

 

Quả nhiên, chỉ Cố Trường Yến mới thể chủ cho T.ử Kinh.

 

Xem , kéo gần cách với con gái, vẫn bắt đầu từ Cố Trường Yến.

 

T.ử Kinh vốn là trầm mặc ít , mà Bình Tây Vương cũng là kẻ nhiều.

 

Cho nên, Cố Trường Yến để họ chuyện riêng, cũng chỉ là hai bên trao đổi một hai câu, đó còn gì để nữa.

 

Đợi đến khi Cố Trường Yến xuất hiện nữa, cả Bình Tây Vương và T.ử Kinh đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Cố Trường Yến thấy cảnh , khỏi bật .

 

Đôi cha con thật quá giống !

 

Mặt khác, Tĩnh Nam Vương thấy Bình Tây Vương ngày ngày lui tới Cố gia tặng lễ, mà T.ử Kinh mỗi ngày xách giỏ đến đưa thuốc, ngỡ rằng Bình Tây Vương để ý tới T.ử Kinh, bèn nảy một kế.

 

T.ử Kinh đưa t.h.u.ố.c xong liền phát hiện theo dõi phía , nhưng sát ý.

 

Cho nên, khi đối phương xông đ.á.n.h ngất , nàng thuận thế giả vờ bất tỉnh, xem đối phương định gì.

 

Kết quả, mở mắt , thấy khuôn mặt của Tĩnh Nam Vương.

 

Tĩnh Nam Vương đưa tay véo má T.ử Kinh: “Trông cũng khá xinh , trách gì Bình Tây Vương để mắt tới. Thôi , nể mặt Bình Tây Vương thích ngươi, sẽ động ngươi. Người , đưa nàng đến phòng của Bình Tây Vương!”

 

T.ử Kinh: “…”

 

Ban đầu còn tưởng thể thăm dò bí mật gì, ngờ vì cái chuyện .

 

Khớp ngón tay T.ử Kinh khẽ động đậy.

 

Nếu để giả vờ là bình thường, nàng sớm xé xác Tĩnh Nam Vương thành tám mảnh.

 

Cưỡng đoạt dân nữ mà một cách đường hoàng như , e rằng cũng đầu !

 

Loại cặn bã , c.h.ế.t hết tội.

 

Chỉ là, nếu nàng gây chuyện, chắc chắn sẽ liên lụy Cố Trường Yến.

 

Cho nên, dù T.ử Kinh lúc nổi sát ý, cũng động thủ.

 

T.ử Kinh cứ thế yên lặng đưa đến phòng của Bình Tây Vương.

 

Bình Tây Vương dạo một vòng bên ngoài, về vương phủ thấy Tĩnh Nam Vương.

 

Tĩnh Nam Vương nháy mắt hiệu với : “Bình Tây Vương, bổn vương tặng một món quà, mong sẽ thích.”

 

 

Loading...