Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 207: --- Nửa Đêm Tìm Thầy Thuốc ---
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:17:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Phụng Di véo đến hít một khí lạnh, vội vàng nhỏ giọng cầu xin tha thứ.
Nàng đầu T.ử Kinh, "T.ử Kinh, nỗi lo lắng của các nàng, nhưng loại nữ nhân nam nhân thì sống nổi. Nếu và Bạch Phụng Di thực sự đến bước đường chia ly, sẽ dứt khoát rời . Đối với mà , phận, địa vị đều lý do trói buộc , dù thành , chẳng vẫn thể hòa ly ? Ta tiền, y thuật và độc thuật trong tay, hơn nữa còn Ám Cơ Lâu, nếu thực sự rời , ai thể giữ ?"
Nghe , lòng T.ử Kinh khẽ chấn động, nàng hề nghi ngờ lời Cố Trường Yến .
Tôn thượng, chính là thần tượng của tất cả trong Ám Cơ Lâu!
"Được! Nếu Tôn thượng nghĩ thông suốt , sẽ khuyên nữa." T.ử Kinh quỳ một gối xuống, "Tôn thượng mệnh lệnh gì, cứ việc phân phó! Dù là lên núi đao xuống biển lửa, T.ử Kinh cũng cam tâm tình nguyện!"
Cố Trường Yến đưa tay nâng nàng dậy, "Ta cần nàng lên núi đao xuống biển lửa, cũng hy vọng nàng sẽ gặp bất kỳ nguy hiểm tính mạng nào. Nhiệm vụ , nàng thể tự cân nhắc. Nếu cảm thấy nguy hiểm tính mạng, lập tức rút lui."
T.ử Kinh đáp lời.
Cố Trường Yến nghĩ một lát, , "Ám Cơ Lâu tiêu tốn nhiều tài nguyên để bồi dưỡng nàng, cho nên, một nhiệm vụ thất bại cũng đáng tiếc, nàng còn nhiều cơ hội khác."
Nghe những lời , T.ử Kinh hiểu , "Vâng, sẽ cố gắng hết sức."
Cố Trường Yến nàng lọt tai, trong lòng nhẹ nhõm.
Cố Trường Yến cũng kéo Bạch Phụng Di xuống, cùng bàn bạc thế nào để đưa T.ử Kinh đến mặt Bình Tây Vương.
"Chúng thể trực tiếp đưa nàng cho Bình Tây Vương, nếu y sẽ sinh nghi ngờ đối với chúng , một khi sinh nghi, sẽ khó xóa bỏ những lo lắng của y." Bạch Phụng Di .
Cố Trường Yến sờ cằm, "Vậy kế hoạch ?"
"Ta thể giả vờ tin tức về nàng, dẫn Bình Tây Vương tự phát hiện. Chỉ là, phận của T.ử Kinh từ chỗ tối chuyển chỗ sáng, hơn nữa nàng theo bên cạnh nàng, như nàng mới thể ban ơn cho Bình Tây Vương." Bạch Phụng Di kế hoạch của .
Cố Trường Yến gật đầu, "Được."
Hiện tại mà , kế hoạch tiến hành như là tự nhiên nhất.
T.ử Kinh , bằng ánh mắt khác.
Cứ như , Bình Tây Vương dù ghi nhớ ân tình, cũng chỉ ghi nhớ Cố Trường Yến, ân tình cũng liên quan đến Bạch Phụng Di.
"Vậy khi nào hành động?" T.ử Kinh hỏi.
"Chính là ngày mai." Bạch Phụng Di lập tức , "Ngày mốt, Bình Tây Vương sẽ rời khỏi kinh thành."
T.ử Kinh lập tức gật đầu, "Vậy sáng mai, sẽ thành, tìm đến Cố gia."
Cố Trường Yến nghĩ một chút, cầm giấy bút một hàng chữ, đưa cho T.ử Kinh, "Nàng đưa cái cho tam thúc của , y tự khắc sẽ hiểu."
T.ử Kinh nhận lấy thư, "Được."
Sau đó, Bạch Phụng Di và T.ử Kinh bàn bạc kỹ lưỡng cách thức nhận với Bình Tây Vương, Cố Trường Yến một bên lắng , thỉnh thoảng đưa những gợi ý hơn.
Chờ bàn bạc xong, trời tờ mờ sáng.
Mà Cố Trường Yến cũng buồn ngủ, gục bàn ngủ .
T.ử Kinh còn gấp rút chuẩn , nên đợi Cố Trường Yến tỉnh , chỉ với Bạch Phụng Di một câu "Ta đây, ngài... hãy chăm sóc Tôn thượng cho ." rời .
Bạch Phụng Di cúi , ôm ngang Cố Trường Yến lên, đặt nàng trở giường.
Thấy quầng thâm mắt nàng, cúi đầu hôn nhẹ lên nàng, "Trường Yến, nàng ở bên, thật ."
Nếu Cố Trường Yến ở đây, e rằng T.ử Kinh sớm c.h.ế.t , mà cả đời cũng sẽ tìm điểm yếu để thuyết phục Bình Tây Vương.
Đến ngày đăng cơ hoàng đế, một nửa vị trí của nên nhường cho Cố Trường Yến .
Đợi đến khi Cố Trường Yến tỉnh giấc, Bạch Phụng Di và T.ử Kinh sớm rời .
Nghĩ đến kế hoạch họ bàn bạc lúc rạng sáng, nàng khỏi thấp thỏm bất an, mãi cho đến tối, Bạch Phụng Di mới trở về bẩm báo tiến độ.
“Độc hạ .”
Bạch Phụng Di uống một tách , đoạn phỏng đoán về những chuyện sắp xảy , “Đêm nay ắt sẽ náo nhiệt.”
Cố Trường Yến gật đầu.
Bạch Phụng Di kéo nàng về phía giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-207-nua-dem-tim-thay-thuoc.html.]
Cố Trường Yến lúc đầu ngoan ngoãn theo, đợi đến khi đặt xuống giường, nàng mới khó hiểu hỏi: “Chàng đang gì ?”
“Bọn phế vật ở Thái Y Thự giải độc cho nàng, lẽ sẽ tìm nàng suốt đêm. Để tránh nàng đêm đến đủ tinh lực, giờ hãy ngủ bù một lát.”
“ mới thức dậy mà.”
Cố Trường Yến dứt lời, cũng Bạch Phụng Di đặt xuống giường.
Bạch Phụng Di ôm nàng lòng, hôn nhẹ lên trán nàng: “Vậy thì ngủ cùng một lát .”
Cố Trường Yến giãy dụa một chút, nhưng thoát , đành từ bỏ ý định.
Vốn tưởng rằng hôm qua ngủ lâu như , bản nàng sẽ ngủ , nhưng lắng tiếng hít thở nhẹ nhàng của Bạch Phụng Di, nàng cũng dần dần sinh cơn buồn ngủ.
Đợi đến khi tỉnh dậy, bên ngoài trời tối đen.
Mà bên cạnh cũng biến mất.
“Người ?”
“Ở đây.” Bạch Phụng Di đáp một tiếng, đoạn tiến gần, tay cầm một bọc giấy dầu.
Ngay lập tức, một mùi thơm nức mũi của thịt nướng xộc thẳng mũi Cố Trường Yến.
Nàng khỏi mắt sáng rỡ: “Là gà ăn mày ?!”
Bạch Phụng Di mỉm : “Phải, dậy ăn .”
Cố Trường Yến lập tức xuống giường.
Bạch Phụng Di đưa cho nàng chiếc khăn ướt: “Lau tay .”
Cố Trường Yến nhận lấy, lau tay, mở bọc giấy dầu . Con gà ăn mày thơm lừng, da vàng óng, vẫn còn bốc nóng hổi.
Nàng vươn tay xé một chiếc đùi gà, còn kịp cho miệng thì bên ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ.
“Rầm rầm rầm––”
“Cố đại nhân, Hoàng thượng lệnh lập tức cung khám bệnh cho Bình Tây Vương!” Bên ngoài cửa, tiếng kêu lớn với giọng khàn đục truyền .
Nghe giọng điệu , rõ ràng là vô cùng bất lịch sự.
Sắc mặt Bạch Phụng Di lập tức lạnh xuống.
Cố Trường Yến giữ tay : “Đi , đằng nào cũng ngoài một chuyến. Chỉ tiếc cho cái đùi gà thôi.”
Nói , nàng nhét đùi gà miệng Bạch Phụng Di: “Chàng ăn , đợi về trả một con. Ta con lò cơ.”
Bạch Phụng Di gật đầu: “Được.”
Cố Trường Yến nhanh nhẹn quần áo, mở cửa.
Tên thái giám gõ cửa với giọng điệu âm dương quái khí: “Người thể nhanh hơn ? Lỡ Vương gia mệnh hệ gì, trách nhiệm là do gánh ai gánh đây?”
Cố Trường Yến liếc một cái, đoạn vươn tay khẽ phất, một làn bột trắng theo gió bay tới, phủ lên mặt đối phương.
“Phụt! Khụ khụ! Cái quái…!!”
Tên thái giám ho khan hai tiếng, sắc mặt âm trầm chất vấn, nhưng mở miệng thể phát tiếng.
Cố Trường Yến khẽ mỉm : “Nếu thì đừng nữa. Vị công công , cũng là tính khí gì. Tiểu phạt để răn đe, nếu , thể đảm bảo ngươi còn là một tên câm . Ngươi hiểu ý ?”
Tên thái giám sợ đến tái mét mặt, vội vàng gật đầu lia lịa.
Mèo Dịch Truyện
“Giờ thì, cung .” Cố Trường Yến bước về phía cổng cung: “Mau chóng khám bệnh cho xong, sớm trở về.”
Nàng vẫn còn mong đợi con gà ăn mày thơm lừng của !
Tên thái giám gây sự Cố Trường Yến một tay trấn áp. Sau khi khỏi cổng cung, bọn họ lên xe ngựa, cấp tốc hướng về phía vương phủ.
Sau hai khắc , xe ngựa dừng cửa vương phủ.