Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 166: --- Từ chối Như Hoa

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:17:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dung mạo nàng quả là bậc nhất mười dặm tám làng.

 

Từ nhỏ đến lớn, kẻ đến cầu nhiều kể xiết, đây là đầu tiên nàng nghi ngờ nhan sắc của chính .

 

Như Hoa vuốt ve gò má trắng nõn của , "Không thể nào, hôm nay vẫn ít nam t.ử ngoái đầu , khen , rốt cuộc là sai ở ?"

 

Như Hoa ba bước đầu , cánh cửa phủ tướng quân vắng tanh, đột nhiên giật thốt lên, "Nhất định là vì tướng quân cảm thấy bên cạnh quá nhiều , cho nên mới liên tục hai ba đối xử lạnh nhạt với !"

 

Nàng thầm tính toán tìm cơ hội "ngẫu nhiên gặp gỡ" khi tướng quân chỉ một .

 

Tuy nhiên, mưu tính một nữa phá vỡ.

 

Nàng khó khăn lắm mới đợi cơ hội, lắc m.ô.n.g e lệ tiến lên, mới cất tiếng gọi: "Tướng quân..."

 

"Bản tướng quân cảnh cáo ngươi cuối, nếu còn bất tri liêm sỉ như , sẽ bảo ca ca ngươi dạy dỗ ngươi cho thật !" Nói xong, lưng bỏ hề ngoái .

 

Như Hoa như sét đ.á.n.h ngang tai, cuối cùng cũng rõ, Bạch Phụng Nghi ngại ngùng mà cần nàng, mà là căn bản coi trọng nàng.

 

Như Hoa giận đùng đùng trở về nhà, Như Uy thấy nàng tức giận như , tưởng kẻ nào ức h.i.ế.p , hỏi rõ ngọn ngành, suýt chút nữa cánh cửa Như Hoa đóng sập gãy mũi.

 

Như Uy xoa xoa mũi, chằm chằm cánh cửa phòng đóng kín của lẩm bẩm, "Thật hiểu nổi nữ nhân, tính khí đến là đến..."

 

Như Hoa suy nghĩ , Bạch Phụng Nghi chịu chiêu mềm, nàng sẽ dùng chiêu cứng rắn, nàng nhất định trở thành nữ nhân của !

 

Biết ca ca đêm nay sẽ đến phủ tướng quân bàn việc, nàng nài nỉ ỉ ôi một hồi lâu, Như Uy phiền đến mức chút khó chịu, cuối cùng cũng đồng ý đưa nàng cùng.

 

Như Hoa bước những bước nhỏ vụn vặt nghị sự sảnh, ánh mắt hề mang chút e lệ bộ tịch nào, ngược còn mang theo vẻ quả cảm.

 

Bạch Phụng Nghi mở miệng đuổi , lòng lương thiện, chỉ là lười chấp nhặt với nữ nhân mà thôi, huống hồ, chuyện đuổi như , đến lượt , một vị tướng quân, .

 

Mộc Đầu sớm tâm tư của Như Hoa, cũng nàng gần đây quấn quýt Bạch Phụng Nghi, sự ích kỷ trỗi dậy, vốn mà xem kịch vui, nhưng, mỗi khi định yên mặc kệ, trong đầu hiện lên dáng vẻ buồn bã của Cố Trường Yến.

 

Như Hoa an phận bên cạnh ca ca , vốn cho rằng sẽ ai khó một yếu nữ, nào ngờ nàng quá đề cao mị lực của bản .

 

Mộc Đầu quát Như Uy: "Chúng đang bàn chuyện chính sự, ngươi mang ngươi đến gì? Để bình hoa cho thưởng thức để rót bưng nước cho chúng ?"

 

Như Uy đến đỏ bừng mặt, liếc xéo Như Hoa, khẽ : "Ngươi ngoài chờ ."

 

"Mộc Đầu ca ca." Như Hoa khẽ khom về phía Mộc Đầu, "Chuyện đại sự vì dân vì nước, tiểu nữ t.ử sức nhỏ lực hèn giúp việc lớn, nhưng pha dâng nước thì vẫn , sẽ pha cho các vị."

 

Vừa dứt lời, Như Hoa bước khỏi nghị sự sảnh, cho bất kỳ ai cơ hội từ chối.

 

Mộc Đầu đưa mắt trêu chọc Bạch Phụng Nghi, xem nữ nhân dễ đuổi .

 

Bạch Phụng Nghi liếc Mộc Đầu, một lời.

 

Mọi việc bàn bạc diễn suôn sẻ, Như Hoa an phận pha rót nước, hề xen nửa lời, cũng hề lộ nửa phần ánh mắt hợp thời.

 

Việc bàn bạc nhanh chóng kết thúc, Như Uy còn việc cần tâu, nên ở .

 

Bạch Phụng Nghi cảm thấy càng uống nước miệng càng khô khan, cầm cốc lên ngửi kỹ, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng : "Người ! Đem Như Hoa nhốt lao cho bản tướng quân!"

 

Những bước khỏi nghị sự sảnh đều dừng quan sát.

 

Như Uy rõ nguyên do, lớn tiếng ngăn cản, mà là che chắn Như Hoa phía , cung kính hỏi: "Tướng quân ý gì? Tại hạ chỗ nào đắc tội với chăng? Xin cứ thẳng."

 

"Ngươi uống ly nước ." Bạch Phụng Nghi chỉ chiếc cốc uống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-166-tu-choi-nhu-hoa.html.]

Như Uy nhích bước lên, kéo , Như Hoa chột c.ắ.n môi dám .

 

Như Uy thấy sắc mặt Bạch Phụng Nghi càng ngày càng đỏ, đoán nguyên do.

 

Như Uy tức giận vì dám tiếc hủy hoại danh tiếng của chính , nhưng nghĩ đến nàng mới khỏi bệnh nặng, nỡ quá mức trách móc .

 

Một bên là ân nhân cứu mạng, một bên là , cũng , Như Uy áy náy chắp tay, thôi: "Tướng quân..."

 

Hộ vệ của Bạch Phụng Nghi hai bên giữ chặt Như Hoa, kéo nàng ngoài.

 

"Tướng quân! Tiểu nữ t.ử sai chuyện gì! Tiểu nữ t.ử thật đáng sợ!" Như Hoa nghĩ rằng nam t.ử sẽ bất chấp danh tiếng của một nữ nhân yếu đuối mà chuyện nàng hạ t.h.u.ố.c nước.

 

Thế nhưng, nàng một nữa sai .

 

"Dám hạ loại t.h.u.ố.c bẩn thỉu dơ dáy cho bản tướng quân, ngươi thật to gan! Áp giải xuống!"

 

"Rõ!" Hộ vệ kéo nàng tiếp tục ngoài.

 

"Tướng quân! Xin tướng quân nể tình tại hạ một lòng trung thành, tha cho , tại hạ cam đoan, nàng dám chuyện như nữa!"

 

Bạch Phụng Nghi lạnh lùng Như Uy, trầm mặc vài thở với hộ vệ: "Đuổi nàng ngoài!"

 

Như Hoa ném nền đá lạnh lẽo ngoài cửa.

 

Mặc dù ban đêm mấy ngang qua đây, nhưng những trong nghị sự sảnh lượt bước , khi ngang qua nàng , tuy nửa lời khó , nhưng ánh mắt của họ đều đầy khinh bỉ và chán ghét.

 

Từ nhỏ đến lớn Như Hoa bao giờ nam nhân đối xử thô bạo như , cũng từng mất mặt lớn như thế.

 

Mèo Dịch Truyện

Nàng tức giận công tâm mà ngất , thật giả thì chỉ nàng tự .

 

"Tướng quân, cấp báo!"

 

Bạch Phụng Nghi vẫn rời , thấy tiếng thuộc hạ mang theo giọng điệu sốt ruột truyền đến từ ngoài cửa, liền : "Vào đây !"

 

"Tướng quân, hiện giờ ngày càng nhiều dân loạn bệnh, e rằng tình hình bất ."

 

"Đi xem!"

 

Bạch Phụng Nghi lập tức dậy, theo thuộc hạ rời khỏi thư phòng.

 

Trước khi rời khỏi tiểu viện, Bạch Phụng Nghi sai mời đại phu cùng .

 

Đợi đoàn đến nơi tụ tập của dân loạn, đại phu xem bệnh cho những dân loạn đang bệnh xong, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng : "Tướng quân, nếu tại hạ chẩn đoán sai thì những , e rằng nhiễm ôn dịch !"

 

"Lại là ôn dịch!"

 

Thuộc hạ liền khẽ kêu lên một tiếng, mặt đầy vẻ dò hỏi Bạch Phụng Nghi: "Tướng quân, bây giờ nên thế nào?"

 

"Hãy ghi chép tất cả triệu chứng của bệnh nhân!"

 

Sắc mặt Bạch Phụng Nghi cũng trầm tĩnh: "Ngay lập tức tăng cường binh lính ở nơi tụ tập, còn những điều khác..."

 

Nói , Bạch Phụng Nghi đại phu, nghiêm túc : "Vậy xin phiền đại phu rõ hơn, dịch bệnh nên phòng ngừa như thế nào."

 

"Tại hạ tự nhiên sẽ hết giấu giếm chút nào!"

 

Đợi đến khi thuộc hạ ghi chép đầy đủ các triệu chứng của những bệnh nhân đó, liền giao tay Bạch Phụng Nghi.

 

 

Loading...