Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 130:--- Thẳng Thắn Bày Tỏ Tình Cảm

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:16:27
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Trường Yến, chịu nổi nữa ..."

 

Cố Trường Yến còn rõ Bạch Phụng Di gì bên tai , thì cảm thấy đang bám lưng nàng bỗng trượt xuống, "ùm" một tiếng rơi dòng sông.

 

"Bạch Phụng Di!" Cố Trường Yến giật hoảng hốt, vội vàng dừng mô tô nước , đầu .

 

Lại thấy Bạch Phụng Di rơi xuống sông, đang dần chìm xuống.

 

Cố Trường Yến lập tức nhảy xuống nước cứu , khi vớt Bạch Phụng Di lên, mới thấy lưng cắm hai mũi tên!

 

"Bạch Phụng Di!" Cố Trường Yến gọi hai tiếng, nhưng Bạch Phụng Di chẳng hề chút phản ứng.

 

Cố Trường Yến khỏi hoảng loạn trong lòng, nhưng nàng nhắm mắt , hít thở sâu một , nhanh liền bình tĩnh trở .

 

Cố Trường Yến từ hệ thống đổi một chiếc áo phao cứu sinh và một chiếc phao cứu sinh, mặc Bạch Phụng Di, đó dùng một đầu dây buộc , đầu buộc mô tô nước.

 

Sau đó, nàng trèo lên mô tô nước, lái chậm rãi đến một hòn đảo nhỏ gần đó.

 

Rồi, xuống thuyền, kéo Bạch Phụng Di lên bờ.

 

Cố Trường Yến đó kiểm tra vết thương lưng , nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cần xử lý càng sớm càng , tránh nhiễm trùng hoặc trở nặng.

 

Những thứ đổi thể nhét hệ thống, Cố Trường Yến đành giấu mô tô nước , đó kéo Bạch Phụng Di rời xa bờ sông.

 

"Bạch Phụng Di, ?"

 

"Bạch Phụng Di, chẳng lý do từ chối ?"

 

"Bạch Phụng Di, Bạch Phụng Di..."

 

Cố Trường Yến kéo lẩm bẩm.

 

Đến khi tới nơi an , nàng lập tức sát trùng vết thương cho Bạch Phụng Di, rút tên, khâu , băng bó. Xử lý xong, Cố Trường Yến lấy ống tiêm, tiêm t.h.u.ố.c uốn ván cho Bạch Phụng Di, treo bình truyền dịch kháng viêm.

 

Đến khi kiểm tra thấy trạng thái sinh mệnh của Bạch Phụng Di dần định, Cố Trường Yến mới từ từ thở phào nhẹ nhõm, trái tim vẫn luôn lo lắng cũng thả lỏng.

 

Rất nhanh, sự kích thích của cơn đau rát bỏng ở lưng, Bạch Phụng Di tỉnh .

 

"Trường Yến?"

 

Cố Trường Yến vội vàng phản ứng , "Ta đây! Chàng ? Còn đau ?"

 

Bạch Phụng Di lắc đầu, dậy, nhưng nhanh Cố Trường Yến ấn , "Đừng động đậy lung tung!"

 

Bạch Phụng Di nhúc nhích nữa, đ.á.n.h giá xung quanh, hỏi: "Ở đây an ? Vết thương lưng ... nàng xử lý giúp ?"

 

"Chúng khá xa , chắc là an ?" Cố Trường Yến cũng dám chắc, nhưng mô tô nước chạy nhanh, hẳn là bỏ xa thủ lĩnh thủy phỉ một đoạn đường dài.

 

Nhìn thấy vết thương lưng Bạch Phụng Di, nàng nhịn sa sầm nét mặt, "Tại cho thương ngay từ đầu chứ?"

 

"Lúc đó, bỏ chạy mới là quan trọng nhất." Bạch Phụng Di khẽ , đôi môi còn chút huyết sắc nào, trông tiều tụy và yếu ớt.

 

Cố Trường Yến bỗng nhiên mềm lòng.

 

"Vậy thì cũng nên cho ngay khi thoát khỏi bọn thủy phỉ chứ! Chàng vết thương lưng nghiêm trọng đến mức nào , một chút bất cẩn thôi cũng thể mất mạng đó!" Nói đoạn, nàng kìm nghẹn ngào.

 

Bạch Phụng Di sững sờ, khỏi hoảng loạn.

 

Chàng lúc nãy quả thực ý định giả vờ đáng thương, nhưng ngờ khiến Cố Trường Yến bật .

 

Bạch Phụng Di luống cuống tay chân, dậy .

 

Chàng ghé sát gần lau nước mắt cho Cố Trường Yến, "Thật cũng gì to tát, Trường Yến, nàng đừng lo lắng. Ta cường tráng hơn nàng tưởng nhiều, vết thương nhỏ thể lấy mạng ?"

 

"Chàng ..." Cố Trường Yến kinh ngạc chớp chớp mắt, đó thấy cơ n.g.ự.c cường tráng của , khỏi ánh mắt khẽ lay động, mặt đỏ bừng, " thật, thể quả là cường tráng."

 

Bạch Phụng Di: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-130-thang-than-bay-to-tinh-cam.html.]

 

Lúc mới phát hiện gần như lột sạch quần áo.

 

"Trường Yến?" Vẻ mặt cứng đờ, gương mặt tuấn tú ửng hồng, giọng cũng yếu ớt hẳn , "Y, y phục của ?"

 

"Trước đó rơi xuống sông, ướt đẫm, hơn nữa cần xử lý vết thương cho , đương nhiên cởi y phục , nếu thì vết thương nhiễm trùng thì ?" Cố Trường Yến thấy ngượng ngùng, nhịn trêu chọc, "Hơn nữa, cần thấy ngượng, là đại phu mà, thể nam nữ già trẻ trong mắt đều như thôi."

 

Bạch Phụng Di , nhướng mày.

 

"Chàng yên tâm, sẽ mà nổi lòng..."

 

Tuy nhiên, Cố Trường Yến còn hết câu, kéo lòng.

 

Thân nhiệt của nam nhân nóng bỏng, những cơ bắp rắn chắc và đàn hồi áp mặt nàng, lập tức khuôn mặt nàng đỏ bừng, trái tim loạn nhịp.

 

"Chàng, , ! Chàng !?"

 

Cố Trường Yến lắp bắp, đẩy , nhưng nhớ Bạch Phụng Di đang thương ở lưng, đành chỉ dùng lời ngăn cản.

 

"Nàng chẳng đối với sẽ nổi lòng tà ?" Bạch Phụng Di rủ mắt phản ứng của nàng, như , "Ta thử xem !"

 

"Có gì đáng để thử chứ? Mau buông !" Cố Trường Yến căn bản thể kiểm soát nhiệt độ mặt ngày càng nóng, đành giả vờ như đà điểu.

 

"Trường Yến, chẳng nàng cho lý do vì nàng từ chối ?" Bạch Phụng Di thể từ bỏ cơ hội mở tâm can nàng.

 

Cố Trường Yến sững sờ.

 

Nàng c.ắ.n nhẹ môi, trong lòng giằng xé một chút thành thật : "Ta lấy chồng."

 

"Không lấy chồng? Nàng ở rể ?" Bạch Phụng Di nghi hoặc.

 

"Phải, mà cũng ." Cố Trường Yến cũng chút khổ sở, đưa tay gãi gãi mái tóc lưa thưa của , khẽ , "Ta thể như nương của , một chủ mẫu một nhà, cũng thể như Nhị thẩm và Tứ thẩm, một hiền lương thục thê..."

 

Làm Hoàng hậu và một vợ là khác biệt.

 

Hơn nữa, Cố Trường Yến rõ ràng bất cam vây khốn trong chốn hậu trạch nhỏ hẹp bốn phía.

 

Ngay cả khi đó là Hoàng cung.

 

Mèo Dịch Truyện

Đối với nàng, đó chẳng qua chỉ là một cái lồng nhỏ biến thành một cái lồng lớn, bất kỳ khác biệt nào.

 

Cố Trường Yến khát khao tự do, chỉ khát khao sự tự do giai cấp phận, mà còn khát khao sự tự do tùy ý đến , nàng phận mà giam cầm ở một nơi nào đó, bên cạnh một nào đó.

 

So với việc Hoàng hậu, thần y, nàng càng là chính .

 

Tuy nhiên, nàng một phen, Bạch Phụng Di nghi hoặc, "Nàng chính là nàng đó thôi, vì giống khác?"

 

Cố Trường Yến sững sờ.

 

Trong lòng, dường như thứ gì đó khẽ lay động.

 

"Chàng thể hiểu ý ?" Nàng hỏi.

 

Bạch Phụng Di cau mày, nửa đoán nửa hiểu , "Nàng là chính , nàng ràng buộc."

 

Cố Trường Yến mắt sáng rực.

 

Mầm cây nhỏ trong lòng dần dần, phá vỡ lớp đất.

 

Bạch Phụng Di thấy thần sắc nàng đổi, lòng yên tâm, ôm chặt nàng lòng, "Trường Yến, thích chính là con nàng, chứ Tiểu Cố thần y, cũng cần nàng biến thành bất kỳ ai khác."

 

Cố Trường Yến c.ắ.n chặt môi.

 

Trong lòng, mầm cây nhỏ dần dần hé nở những chồi non xanh biếc.

 

Bạch Phụng Di , đưa tay vuốt mái tóc dài của nàng, "Ta sẽ lên vị trí đó, vì gánh vác trách nhiệm của bậc thiên hạ chi chủ, nhưng sẽ ép buộc nàng cùng gánh vác. Ta chỉ là yêu nàng, nàng trở thành nữ nhân quan trọng nhất trong cuộc đời !"

 

 

Loading...