Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 129: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:16:26
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một phát s.ú.n.g một mạng

 

“Vinh hoa phú quý như , ngươi !?”

 

Không đợi Cố Trường Yến mở lời, các cô gái cứu trợ kìm lớn tiếng phản bác họ.

 

“Thật là lòng lang sói! Cô nương cứu chúng , mà các ngươi đẩy nàng chốn lửa than!”

 

“Ta hơn, nếu ngươi phụ nữ, sẽ theo ngươi!”

 

Các cô gái bảy mồm tám miệng , cố gắng chuyển hướng sự chú ý của tên thủ lĩnh cướp sông khỏi Cố Trường Yến.

 

Tuy nhiên, tên thủ lĩnh cướp sông chỉ chăm chú Cố Trường Yến.

 

“Các ngươi tính là thứ gì? Có gộp cũng bằng một ngón tay của nàng !”

 

Nghe , đều thể tin .

 

Rõ ràng trong mắt họ, Cố Trường Yến chỉ là một t.h.a.i p.h.ụ mặt vàng gầy gò mà thôi!

 

Cố Trường Yến cũng ngờ mắt của tên thủ lĩnh cướp sông tinh tường như , nhưng nàng cũng sẽ ngu ngốc mà xóa lớp ngụy trang mặt .

 

Cố Trường Yến một tay nắm chặt khẩu súng, một tay kéo Bạch Phụng Di lùi về phía , khẽ : “Lát nữa sẽ đưa cho một bình xăng, hãy cố sức rải khắp thuyền, đừng để dính .”

 

Bạch Phụng Di nhíu mày.

 

Tuy “xăng” là gì, nhưng vì Cố Trường Yến phương pháp, chắc chắn đó là thứ thể giải quyết cục diện khó khăn hiện tại.

 

“Tách mà chạy!”

 

Cố Trường Yến đột nhiên quát lớn một tiếng, kéo Bạch Phụng Di bỏ chạy.

 

Mọi vốn đang đối mặt cũng ngẩn .

 

Phản ứng của các cô gái nhanh hơn, Cố Trường Yến hành động, các nàng cũng liền tản chạy trốn theo.

 

Những khác chậm hơn nửa nhịp, nhưng cũng theo bản năng chạy theo.

 

Tên thủ lĩnh cướp sông mặt tối sầm, hét lớn: “Không chạy! Kẻ nào chạy kẻ đó c.h.ế.t!”

 

Bọn cướp lập tức đuổi theo.

 

Đuổi kịp một thì g.i.ế.c một , đuổi kịp một thì g.i.ế.c một .

 

Dưới sự bạo hành tàn khốc như , chạy càng nhanh hơn, chốc lát còn thấy bóng dáng.

 

“Lão đại, đều biến mất , bây giờ?”

 

Tên thủ lĩnh cướp sông giận dữ trách móc: “Chúng đang ở thuyền, bọn chúng còn thể trốn nữa? Mau lục soát khắp , trong ngoài cho ! Lão t.ử tin chúng thể bay lên trời !”

 

Bọn cướp lĩnh mệnh, bắt đầu lục soát bộ thuyền.

 

Bạch Phụng Di mở thùng xăng, chạy rải, mùi nồng nặc khiến cảm thấy khó chịu.

 

“Trường Yến, đây là cái gì?”

 

Lúc an hơn chút, Bạch Phụng Di kìm hỏi.

 

“Đây là một loại dầu thể bốc cháy, chỉ cần một đốm lửa nhỏ, thể lập tức đốt cháy bộ con thuyền!” Cố Trường Yến biểu cảm lạnh lùng, “Trừ nhóm cô gái , những kẻ bạch nhãn lang còn thuyền, một cũng cứu!”

 

“Vậy nên, bây giờ chúng tìm thuyền nhỏ .” Bạch Phụng Di theo kịp suy nghĩ của nàng, “Sau khi phóng hỏa, chúng sẽ thuyền nhỏ rời .”

 

“Chàng thấy tâm địa độc ác ? Ta đốt ngọn lửa , lẽ những cô gái cứu cũng sẽ chôn trong biển lửa.” Cố Trường Yến lúc mới phát hiện dường như luôn tin tưởng quyết định của .

 

Bạch Phụng Di mỉm : “Nàng bảo bảo vệ các nàng ?”

 

Bề ngoài thì Bạch Phụng Di và Cố Trường Yến là hai lên thuyền, nhưng thực tế, âm thầm bảo vệ họ hai chữ .

 

Cho nên, câu “tách mà chạy” Cố Trường Yến với Bạch Phụng Di, mà là hạ lệnh cho thuộc hạ, bảo họ chia bảo vệ các cô gái.

 

Nghe , Cố Trường Yến thể kìm nén độ cong của khóe môi đang nhếch lên: “Bạch Phụng Di, quả nhiên là hiểu nhất!”

 

“Trừ , nàng e rằng sẽ tìm một hợp ý nữa .” Bạch Phụng Di vòng tay qua cổ nàng, “Vậy nên, vì nàng vẫn từ chối ?”

 

Cố Trường Yến liếc sang chỗ khác, ngập ngừng .

 

“Bọn chúng ở đây!”

 

Đột nhiên, phía truyền đến tiếng la hét của bọn cướp sông.

 

Bạch Phụng Di nghiến răng, trong mắt bùng lên sát ý.

 

Chàng suýt chút nữa lý do từ chối từ miệng Cố Trường Yến, mà bây giờ gián đoạn!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-129.html.]

Tuy nhiên, kịp tay, thủ lĩnh thủy phỉ dẫn thêm đuổi tới.

 

Cố Trường Yến đành kéo dậy, "Chuyện sẽ từ từ kể cho ngươi , mau chạy!"

 

Bạch Phụng Di nắm lấy bàn tay mềm mại bé nhỏ, lập tức trấn an.

 

Chẳng mấy chốc, hai chạy một vòng quanh thuyền.

 

"Hết đường chạy chứ gì!"

 

Thủ lĩnh thủy phỉ dồn hai lên boong tàu, lệnh cho thủ hạ vây chặt.

 

Cố Trường Yến nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Phụng Di, "Cứ thế mà nhảy!"

 

Bạch Phụng Di cau mày.

 

Cố Trường Yến , "Tin !"

 

Bạch Phụng Di lập tức kiên định nét mặt, "Được!"

 

Thủ lĩnh thủy phỉ hạ lệnh, "Bắt ! Ta bắt sống!"

 

Bọn thủy phỉ ùn ùn xông lên.

 

Kết quả, Bạch Phụng Di và Cố Trường Yến nắm tay , lật nhảy xuống sông.

 

"Ha ha ha, các ngươi tưởng nhảy xuống sông là thể thoát ?" Thủ lĩnh thủy phỉ lớn, "Người , b.ắ.n tên!"

 

Bọn thủy phỉ lao tới lan can, nhạo giương cung b.ắ.n tên.

 

Hàng chục mũi tên vun vút bay .

 

đợi chúng thấy mục tiêu b.ắ.n trúng, thấy một khối sắt từng thấy bao giờ phát tiếng gầm rú, chở theo Cố Trường Yến và Bạch Phụng Di lao vun vút mặt nước.

 

Thủ lĩnh thủy phỉ: "!!!"

Mèo Dịch Truyện

 

Bọn thủy phỉ: "!!!"

 

Chúng đồng loạt trợn trừng mắt, thể tin nổi bóng dáng hai biến mất, kinh ngạc đến mức nghẹn lời.

 

"Kia, là thứ gì ?"

 

"Thuyền ? Ngựa ? Hay cá? Sao thể chạy mặt nước?"

 

"Hơn nữa, nó chạy nhanh quá!"

 

Bọn thủy phỉ xôn xao bàn tán.

 

Chuyện càng kỳ lạ, chúng càng hiếu kỳ, càng hưng phấn.

 

Thủ lĩnh thủy phỉ đập đùi một cái, lộ vẻ mặt quyết tâm đoạt cho bằng : "Nhất định bắt sống hai ! Thứ bảo bối là thuyền, là ngựa là cá chắc chắn là do chúng biến , chỉ cần bắt chúng, chúng chẳng thể xưng vương xưng bá khúc sông ?"

 

Bọn thủy phỉ , lập tức khích lệ, m.á.u huyết sôi trào.

 

Thủ lĩnh thủy phỉ phái truy đuổi, sai bồ câu đưa thư, gửi tin tức về kinh thành.

 

"Lão đại, ! Khoang thuyền bốc cháy!"

 

Lúc , thủy phỉ hốt hoảng chạy lên bẩm báo.

 

"Cái gì? Khoang thuyền bốc cháy?!" Thủ lĩnh thủy phỉ sững sờ, lập tức lộ vẻ đau lòng, "Mau cứu hỏa! Mau cứu hỏa!"

 

Bọn chúng là thủy phỉ, nếu một chiếc thuyền hỏng, thì mục tiêu cướp bóc của chúng sẽ ít một chiếc!

 

Bọn thủy phỉ lập tức tứ tán cứu hỏa.

 

Theo lý mà , chúng ở sông, dùng nước dập lửa hẳn là thể dập tắt nguồn lửa nhanh, nhưng tốc độ bốc cháy của thuyền quá nhanh, nhanh đến mức bọn thủy phỉ kịp phản ứng.

 

Thủ lĩnh thủy phỉ đành quyết đoán, lệnh cho rút lui.

 

Những bỏ kẻ thì dập đầu cầu xin, kẻ thì xông lên níu kéo, kẻ thì... tóm là dùng cách để bọn thủy phỉ đưa rời .

 

Tuy nhiên, bọn thủy phỉ đều là những kẻ sát nhân tay nhuốm máu, nào chút lòng từ bi.

 

Kẻ nào dám cản đường sống của , liền một đao c.h.é.m c.h.ế.t!

 

Những khác thấy , cũng sợ hãi.

 

Cuối cùng, chúng chỉ thể ôm một tấm ván gỗ, nhảy xuống sông cầu sinh.

 

Con thuyền lớn ngọn lửa bùng bùng thiêu rụi.

 

Lúc , Cố Trường Yến và Bạch Phụng Di chạy thoát từ lâu.

 

 

Loading...