Toàn Gia Bị Lưu Đày, Ta Dựa Vào Hệ Thống Khuấy Đảo Giang Sơn - Chương 101:--- Lập Đông Bộ Vòng
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:15:50
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy Trường Yến là..." Lưu thị cũng hiểu nổi nữa.
Mấy năm nay, nàng mà ngày càng hiểu con gái .
Khi ăn tối, nhà họ Cố .
“Trường Yến ? Con bé dùng bữa ?” Cố Lão Đại nghi hoặc.
Lưu thị lắc đầu, “Thiếp hỏi qua , Trường Yến đang bận.”
“Cũng thể bận rộn mãi thế!” Cố Lão Đại dậy, tìm Cố Trường Yến, nhưng Lưu thị giữ , “Chàng đừng quấy rầy con bé!”
Cố Lão Thái cũng : “Chúng cứ dùng bữa ! Lát nữa sẽ mang cơm canh qua cho Trường Yến.”
Hai bà cháu nội kẻ tung hứng, Cố Lão Đại cũng kiên trì nữa.
Sau khi trong nhà Cố dùng bữa xong, bảo Cố Trường An mang cơm canh đến phòng t.h.u.ố.c của Cố Trường Yến.
“Cốc cốc cốc——!”
Cố Trường Yến kết thúc một lượt thử thuốc, đang ngẩn .
Nghe thấy tiếng gõ cửa, nàng mở cửa, thấy Cố Trường An cẩn thận bưng cơm canh ở cửa.
“Ca ca? Huynh tới đây?”
“Đến đưa cơm cho !” Cố Trường An ha ha, giơ cao chiếc mâm trong tay, “Muội , dùng bữa!”
Cố Trường Yến mỉm , “Được.”
Hai nhà.
Cố Trường An xuống, đặt chiếc mâm lên bàn, cầm chén đũa đặt tay Cố Trường Yến, giục giã : “Muội ăn nhanh lên! Ăn xong chúng dạo phố! Hôm nay bên ngoài lắm!”
“Bên ngoài ư? Hôm nay là ngày lễ gì ?” Cố Trường Yến dùng bữa hỏi.
Cố Trường An ngẫm nghĩ một chút, như một đứa trẻ đang học bài, ấp úng hai chữ: “Lập... Lập Đông?”
Cố Trường Yến giật , mãi mới chợt nhớ , nay thu đông đến, một năm đông sang .
Đối với xưa mà , hai mươi bốn tiết khí quan trọng ngang với ngày lễ.
“Ăn nhanh lên!” Cố Trường An thúc giục.
Cố Trường Yến cũng ngoài thư giãn, liền tăng tốc độ dùng bữa.
Nửa canh giờ , Cố Trường Yến dùng bữa xong, sửa soạn một chút kéo Cố Trường An khỏi cửa.
Trên đường phố, đèn hoa giăng mắc, tiếng huyên náo.
Người chen vai thích cánh, tiếng rao bán kẹo hồ lô, tiếng mời chào khăn tay trang sức, hát xướng thu hút kẻ xem, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
“Muội , ăn cái !”
“Muội ! Ta chơi cái !”
“Muội ! Lại đây đây!”
Vừa phố, Cố Trường An liền như chim sổ lồng, chui lủi giữa dòng qua , thể giữ , thể cản .
Mèo Dịch Truyện
Cố Trường Yến căn bản kịp ngăn cản, chỉ thể bất đắc dĩ chạy theo khắp nơi.
Tuy nhiên, nỗi buồn bực đầy lòng cũng dần tan biến trong sự bận rộn hỗn loạn.
“Tiểu Cố Thần Y!”
Bỗng nhiên, một tiếng gọi vang lên phía .
Cố Trường Yến đầu , khi thấy Triệu Ngân, trong mắt thoáng qua một tia thất vọng.
“Là ngươi đấy .”
Triệu Ngân gãi gãi đầu, nhớ đến lời Lưu thị nhờ vả, khỏi phiền não gãi đầu, cố gắng hỏi: “Muội ăn kẹo hồ lô ? Hay là chúng mua một chiếc đèn lồng, hoặc xem biểu diễn kỳ nhân?”
Cố Trường An xông .
Huynh túm chặt lấy Cố Trường Yến, “Hôm nay ngoài chơi cùng ! Ngươi cướp !”
Triệu Ngân ôn hòa giải thích: “Ta tranh giành với ngươi, là chơi cùng với các ngươi!”
“Thật ư?” Cố Trường An vẻ mặt tin tưởng.
Triệu Ngân vội vàng nhấn mạnh: “Thật đó!”
“Vậy chúng ném vòng !” Cố Trường An buông tay Cố Trường Yến , một tay túm lấy tay Triệu Ngân, lao đám đông, ghé một gian hàng, “Ngươi ném ? Ta cái !”
Huynh chỉ một con ngỗng lớn trói chặt tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-bi-luu-day-ta-dua-vao-he-thong-khuay-dao-giang-son/chuong-101-lap-dong-bo-vong.html.]
Triệu Ngân thấy, lòng rạo rực, nhưng vẫn về phía Cố Trường Yến, “Hay là chúng kéo Tiểu Cố Thần Y cùng chơi ?”
“Muội xem, chúng ném!” Cố Trường An miệng “chúng ném”, nhưng thực tế nhét hết vòng tay Triệu Ngân, còn giục giã : “Ném !”
Cưỡi hổ khó xuống, Triệu Ngân đành nhận lấy “trọng trách”.
Triệu Ngân cũng từng học b.ắ.n cung, nên độ chính xác tự nhiên tồi, nhưng cổ con ngỗng lớn vô cùng linh hoạt, rõ ràng vòng sắp trúng nó , nó chỉ cần rụt cổ một cái, đẩy vòng .
Triệu Ngân: “??? ”
“Còn thể như ư!?” Y sang chủ gian hàng , “Ta rõ ràng sắp ném trúng nó !”
Chủ gian hàng ôm vòng, mỉm hòa nhã : “Phải ném trúng cổ nó mới tính là trúng, Công t.ử nhắm khá chuẩn, hãy cố gắng thêm!”
Triệu Ngân xắn tay áo lên, ném vòng.
liên tiếp ném mấy , đều trúng con ngỗng lớn, khiến ánh mắt Cố Trường An y càng lúc càng nghi ngờ.
“Ngươi ?”
“Hay là để thử !”
“Ta cảm thấy ngươi ném trúng !”
Triệu Ngân ném đến mức trong lòng bốc hỏa, lớn tiếng : “Ngươi hãy đợi đấy! Ta nhất định sẽ ném trúng con ngỗng c.h.ế.t tiệt ! Lúc đó sẽ hầm cả con nó thành một nồi!”
Kết quả, vòng tiếp theo, quả nhiên ném trúng con ngỗng lớn.
Chưa kịp đợi Triệu Ngân và Cố Trường An vui mừng reo hò, con ngỗng lớn rụt cổ một cái, đẩy vòng ngoài.
Chủ gian hàng lắc đầu, “Cái cũng tính là trúng.”
Triệu Ngân: “...”
Cố Trường An tủi , “...Con ngỗng lớn mất ?”
Triệu Ngân tức giận , “Vừa nãy rõ ràng ném trúng nó ! Chủ quán, ngươi đây là giở trò gian lận đúng !”
Chủ gian hàng lý lẽ hùng hồn, “Ta ném trúng mới tính, các ngươi đây là ném trúng ?”
“Ném trúng còn thể đẩy , thế thì ai thể lấy ngỗng lớn?” Triệu Ngân vẫn cảm thấy đối phương đang lừa gạt .
Chủ gian hàng nghiêm túc : “Người thật sự bản lĩnh, khi ném trúng ngỗng, nó căn bản thể giãy giụa!”
Triệu Ngân tỏ vẻ hoài nghi.
Cố Trường An nhét vòng trong tay tay Cố Trường Yến, chăm chú nàng, : “Muội , ngỗng lớn, giúp ném ! Được nào?”
Cố Trường Yến bật , “Ta cũng .”
Mặc dù nàng b.ắ.n ám khí khá chuẩn, nhưng ném vòng và b.ắ.n cung vẫn sự khác biệt.
Khoảnh khắc tiếp theo, một bàn tay cầm lấy chiếc vòng.
Người đó phía Cố Trường Yến, dùng giọng ôn hòa , “Trường An, để ném .”
Mặc dù y đeo một chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt, nhưng Cố Trường An lập tức nhận , “Tiểu Phong ca ca!”
Cố Trường Yến đầu .
Bạch Phụng Di đến bên cạnh nàng, dứt khoát ném một chiếc vòng.
Kết quả, chạm con ngỗng lớn, liền nó đẩy .
Triệu Ngân khoanh tay cợt, “Chẳng cũng giống như ?”
Y nảy sinh địch ý với nam t.ử đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cố Trường Yến, cho dù Cố Trường Yến và Bạch Phụng Di hề một lời nào.
Bạch Phụng Di cũng nản lòng, ném một chiếc vòng nữa.
Lần , ném trúng con ngỗng lớn, nhưng con ngỗng lớn đẩy ngoài.
Triệu Ngân ha ha, “Xem vị tiểu ca cũng là thật sự bản lĩnh a!”
Bạch Phụng Di còn gì, Cố Trường An vui , trừng mắt Triệu Ngân, phản bác: “Ngươi ồn ào quá! Có thể yên lặng xem Tiểu Phong ca ca ném vòng ?!”
Nụ của Triệu Ngân cứng đờ.
Kết quả, khoảnh khắc tiếp theo, Bạch Phụng Di ném một chiếc vòng.
Không ném trúng con ngỗng lớn, mà là dùng một vòng đập cho nó choáng váng, chiếc vòng thứ hai lập tức ném , trùm lấy con ngỗng lớn đang bất động.
Chủ gian hàng: “...”
Triệu Ngân: “??? ”
Cố Trường An vỗ tay nhảy cẫng lên, “Trúng ! Trúng ! Tiểu Phong ca ca thật lợi hại!”