TOÀN BỘ BÁ QUAN VĂN VÕ TRONG TRIỀU ĐỀU NỢ TA - 7
Cập nhật lúc: 2025-12-24 08:51:16
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn phụ t.ử khống chế tân đế, biến thành con rối để trục lợi riêng.
Chẳng qua là đồng ý cho xây cung điện thôi, vớt tiền thì định lấy c.h.ế.t để can gián ?
Huống chi chỉ cầm một khối kim bài miễn t.ử vô dụng, thế mà đội cho cái mũ to như .
Ta thật sự lớn chuyện .
Ta vận khí xuống đan điền, giọng vang như chuông đồng:
“Năm Đại Tấn thứ mười lăm, Công bộ Thượng thư mượn thiên tượng xúi giục tiên đế đại hưng xây dựng cung điện, lấy đồ kém đồ , tham ô ba trăm năm mươi lượng bạc.”
“Năm Đại Tấn thứ mười bảy, Ty Vũ khố Bộ Binh câu kết địa phương, lấy gỗ mục giáp trụ, nuốt trọn quân phí một vạn hai nghìn lượng.”
“Năm Đại Tấn thứ mười tám, Ngự sử tuần muối của Đô Sát viện trong lúc kiểm tra chính vụ muối nhận đồ quý, cổ họa của thương nhân muối, giá trị hơn vạn lượng.”
Các ngươi – đám chuột c.h.ế.t tiệt – ai nấy đều “căn” cả đấy.
Thế thì chút việc căn chứ!
Ta lạnh:
“Ta thấy mấy vị công công trong cung còn huyết tính hơn chư vị vài phần.”
“Trong nội cung ba trăm nội thị, lo ăn uống sinh hoạt, việc vặt đông, một ai tham ô.”
Sầm nội thị mặt mày tuyệt vọng:
“Đừng kéo lão nô mà!”
Ta đáp: “Không ai hòng ngoài cuộc.”
Những kẻ căn đều dậy, lên bàn hết cho !
Chúng đồng lòng hiệp lực, nhất trí đối ngoại, đ.á.n.h đổ đám chuột c.h.ế.t tiệt !
Mấy vị đại thần điểm tên phục, vu oan hãm hại:
“Ba tháng ngươi mới kinh, những chuyện ?”
Biết thế nào ?
Hoàng đế cho chứ .
Một đám phế vật đầu đuôi dính liền như , chẳng lẽ Bùi Dực đang cắt bỏ đám cánh tay cánh chân của phe Tể tướng các ngươi ?!
13
Ta dựa sổ sách các năm để dọa cho lệ.
Chủ yếu là vì Bùi Dực cho dẫn phụ nhà họ để thu thập chứng cứ.
Không ngờ Tống Lâm phụ trách trị thủy ngày đêm rong ruổi trở về kinh, mang theo chứng cứ sắt đá việc Thượng thư Bộ Công trong sự ngầm cho phép của Tể tướng khai khống nạn lũ, gian dối để chiếm đoạt tiền cứu trợ.
Tham ô hơn ba trăm vạn lượng bạc trắng, chín phần mười chảy thẳng phủ Tể tướng.
Hơn nghìn mạng c.h.ế.t oan uổng nơi kêu .
Phu t.ử khoác áo tím rung lên, tố Tể tướng bán quan buôn tước, ngụy tạo công văn; những bản khảo hạch quan các năm niêm phong đều lật chứng cứ.
Chứng cứ rõ như núi, mà Tể tướng vẫn vững như tùng.
Chuyện đến nước , Bùi Dực bước “tiếc nuối”:
“Tể tướng là công thần khai quốc, thích hoàng gia; tuy mưu nghịch mà tố giác, nghi ngờ do dự hai đầu, đại nghịch bất đạo.”
“ trẫm niệm tình ông từng theo Tiên đế xông pha chiến trận, nỡ xử cực hình, giữ tước Hộ Quốc Công, cấm túc tại phủ để an dưỡng tuổi già.”
“Đảng của Tể tướng: kẻ cận xử theo luật, c.h.é.m đầu, tru di tam tộc; kẻ còn phân ba bậc theo tội, kẻ theo nghịch lưu đày ba ngàn dặm, kẻ ép theo giáng thứ dân, kẻ che mắt thì phạt bổng, cách chức.”
Trong lòng thầm cảm thán: hoàng đế đúng là thâm. G.i.ế.c sạch cả nhà, chỉ chừa một ông già cho tự sinh tự diệt, sống còn khổ hơn c.h.ế.t.
Quần thần quỳ rạp, liên miệng hô “Bệ hạ minh”.
Thế là đều đồng ý hết ?
Ta đầu , thấy phụ dẫn theo Vũ lâm vệ mặc hắc giáp, tay cầm trường thương bao vây đại điện.
Phe cánh Tể tướng cây đổ khỉ tan, trực tiếp xin lĩnh mệnh tịch biên gia sản.
Nhìn vàng thu hơn ba mươi vạn lượng, bạc trắng năm trăm năm mươi vạn lẻ, đồ cổ đồ chơi thật giả quy cũng gần ba trăm vạn lượng, mắt sáng rực.
Đây chính là động lực để kẻ quan trèo lên đó!
Chu Tể Tướng thấy bận đến chân chạm đất, vẫy tay gọi:
“Đều là đồ c.h.ế.t, chạy . Bồi lão phu đ.á.n.h một ván cờ.”
Ta bàn cờ và quân cờ bằng ngọc liền xuống.
Một lát nữa cái cũng mang .
Tể tướng cầm quân trắng, khen là cây gậy :
“Ngươi ở ngoài sáng, bệ hạ ở trong tối.”
“Ngươi giả điên giả khờ loạn những bản khảo hạch quan niêm phong, lấy đó tấm chắn cho phu t.ử ngươi điều tra diện khảo hạch các năm, ngầm tra những mánh khóe đen tối của lão phu suốt chừng năm.”
“Phu t.ử ngươi và Tống Lâm mới là màn chính. Các ngươi từng bước ép sát, chẳng ép lão phu phản ?”
“ bọn họ cũng .”
Tể tướng bàn cờ:
“Song nếu lão phu thật sự phản, e rằng đúng ý các ngươi.”
Lải nhải cái gì ?
Ta chẳng buồn .
Ta nhặt hết quân trắng bàn cờ bỏ hũ cờ ngọc trắng:
“Nói cho cùng vẫn là phục.”
“Ngài chỉ thấy phụ và Tiên đế đều là kẻ lỗ mãng, ai xứng thiên hạ ; sử sách thì nên do hạng như ngài .”
Ta móc từ tay Tể tướng quân trắng cuối cùng:
“Tính toán đủ đường rốt cuộc hóa thành .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-bo-ba-quan-van-vo-trong-trieu-deu-no-ta-tyjg/7.html.]
“Con thể danh lợi.”
Khóe miệng Tể tướng nhếch lên, trào một tia m.á.u đen:
“Rồi sẽ một ngày ngươi hiểu lão phu.”
“Cứ tiếp , lão phu chuẩn cho ngươi một phần lễ mọn.”
Lão già định hãm hại !
Ta mắt nhanh tay lẹ, chộp lấy chén bên tay Tể tướng, tu ừng ực nửa chén.
Ta đến bước , ai phép cản đường !
14
Tỉnh , chỉ cảm nhận một mảnh tối đen.
Bị đầu độc mù ?
Ta đang cuống cuồng sờ soạng khắp nơi, thì trong điện bừng lên ánh nến.
Bùi Dực thâm quầng hai mắt, bưng chân đèn, liên tục gọi thái y.
Thái y tỉnh thì còn đáng ngại.
Ta: ?
“Ngủ một giấc là thể thăng quan ?”
Bên cạnh, Sầm nội thị vẫn như cũ cao giọng hô:
“Khương tướng, xin cẩn ngôn a~”
Bùi Dực , lúc hôn mê, quần thần vặn thành một sợi dây, đồng loạt dâng sớ tâu rằng thực sự tài tể tướng.
Ta Bùi Dực gần trong gang tấc, bỗng chốc hiểu , đây chính là món quà Tể tướng để cho .
Sự nghi kỵ của đế vương.
Không cả, vẫn còn vài chiêu dùng.
Ta giơ tay sờ lên n.g.ự.c Bùi Dực:
“Bệ hạ bộ n.g.ự.c to …”
Bùi Dực giữ chặt bàn tay đang loạn của .
“Khương Phi, n.g.ự.c hung.”
Ta tà mị: “ chữ phi của thần, là phi trong thổ phỉ đó nha~”
15
Năm thứ hai mươi ba của Đại Tấn, quyền thế của ngập trời, còn hơn cả Chu Tể Tướng.
Thế nhưng bá quan vẫn nhất nhất theo .
Bởi ngay ngày đầu lên vị trí đó rõ: nước mưa từ mái nhà chảy xuống, đời nào lo đời nấy, quan mới tính sổ cũ.
Dưới quyền uy của , chí lớn hùng tâm do Bùi Dực thực hiện quá nửa.
Còn Bùi Dực thì trở thành minh quân hiền đức nổi danh gần xa.
Dù đàn hặc , cũng bộ gác phát.
Quần thần đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, Chu Tể Tướng tuổi cao, cố chịu thì cũng c.h.ế.t.
Còn thể cường tráng, ba ngày một cây sâm già; chờ c.h.ế.t còn bằng cầu Bồ Tát cho Chu Tể Tướng sống .
quần thần ngờ chọn lui về khi nước chảy xiết.
Chủ yếu là mà lui, e rằng phụ c.h.ế.t còn t.h.ả.m hơn lão tể tướng .
Ta dâng một tờ từ chức, đổi lấy một khối kim bài miễn tử.
Bùi Dực phế bỏ chức tể tướng, cải lập Nội Các, sáu vị các thần chế ước lẫn .
Còn đoạn tuyệt danh tiếng phía , viện trưởng Bạch Mã Thư Viện.
Ngày bước thư viện, dân chúng hai bên đường hoan hô.
Thiên hạ quên mất Chu Tể Tướng, khai triều công thần, hễ nhắc đến hiền thần là buột miệng gọi tên .
Ngay cả gia phả nhà cũng đặc biệt dành riêng cho một trang.
Xiềng xích trần gian vốn chỉ là mộng, vô hình vô tướng cũng chẳng .
Bà đây cái gì cũng là giỏi nhất!
Ta cứ tưởng sẽ đào tạo môn sinh khắp thiên hạ.
Bùi Dực cho trong thư viện nuôi cả một bầy heo!
Đám heo văn chương đúng là phí giấy!
Ta Bùi Dực ngoài cửa, đến cong cả mày mắt, nghiến răng ken két.
Hắn rõ ràng là đến để trả thù mà!
Ngoại truyện — Bùi Dực.
Khi phụ hoàng lâm trọng bệnh, từng với rằng Khương gia thể chế Chu Tể Tướng.
Ta tin.
Bởi Tĩnh Viễn Hầu và con trai đều giỏi cưỡi ngựa đ.á.n.h trận, luận về chơi tâm cơ e rằng đối thủ của Chu Tể Tướng.
Ta ngờ Tĩnh Viễn Hầu mang về kinh một đứa con gái, nữ cải nam trang.
Ta càng ngờ lời phụ hoàng “đời đầu liều đao thương, đời chơi tâm cơ” là ý .
Khương Phi thực sự quá âm hiểm.
Nàng thấu ý đồ của khuấy đục vũng nước c.h.ế.t triều đình, cố tình ép tay ngăn cản để nàng đ.á.n.h rắn động cỏ.
Và trong lúc trốn trong tủ, Khương Phi đưa cho một con d.a.o găm, đó là lễ mắt của nàng.
Nàng sở trường của nàng là phá cục.