TOÀN BỘ BÁ QUAN VĂN VÕ TRONG TRIỀU ĐỀU NỢ TA - 3
Cập nhật lúc: 2025-12-24 08:49:17
Lượt xem: 282
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Dực bổ nhào tới giật phăng tấm minh hoàng khỏi tay .
“Khương khanh nhất định khiêu khích trẫm như ?”
Ta gãi đầu khó hiểu:
“Thần trêu ghẹo bệ hạ.”
Sáu chiêu tiểu tỳ bà ở Nam Phong Viện dạy , mới dùng một chiêu thôi mà.
Hừ, nam nhân nông cạn.
Ta khẽ nghiêng đầu, tiếp tục để lộ cổ.
Chỉ liếc một cái, Bùi Dực đỏ từ cổ lên tới mặt:
“Ngươi… ngươi… ngươi nhất là…”
Ta gật đầu tỏ vẻ đồng tình, đưa bản tân sách thức đêm đốt đèn cho :
“Thần nhất định là nhất!”
Bùi Dực ngửa mặt gào lên: “Hắn đúng là ma đồng mà!”
Bùi Dực còn kịp thở đều, Sầm nội thị bưng bát t.h.u.ố.c tới, khuyên bệ hạ bớt giận.
Lúc thể bớt giận ?
Ta nhân cơ hội thêm dầu lửa, cho Bùi Dực sáu bộ ít là đảng cánh của tể tướng, chuyên lợi dụng kẽ hở luật pháp để vơ vét tiền tài.
Một bát t.h.u.ố.c uống xuống, cơn giận của Bùi Dực mới tan hơn nửa.
Bùi Dực vô d.ụ.c vô cầu :
“Ái khanh như cũng khá lắm, gặp thì lời quỷ, gặp quỷ thì c.h.ử.i tục.”
Ta hiểu, chuyện gì khó chứ?
Nhân lúc Bùi Dực chú ý, mạnh tay véo một cái eo .
Bùi Dực kịp đề phòng, buột miệng mắng:
“Đáng giận!”
Ta xòe tay, tỏ vẻ chỉ đơn giản thôi.
Bùi Dực hít sâu một :
“Đáng giận! Đáng giận! Đáng giận!”
“Trẫm ch* các ngươi m* nó, ***!”
Sầm nội thị vội vàng cho tản các nội thị cung nữ ngoài.
Nhân lúc hỗn loạn, Bùi Dực hỏi rốt cuộc gì.
Ta thành thật trả lời:
“Cầu một bộ t.ử bào.”
“Thần dung mạo xinh , mặc t.ử bào hợp.”
Ta tưởng mở cánh cửa lòng của Bùi Dực, nào ngờ bên ngoài bắt đầu truyền tin với quân thần bất hòa.
Ta và Bùi Dực nửa đêm ai cũng cho ai ngủ, ở Điện Cần Chính đối mắng suốt nửa đêm.
Như thế mà gọi là bất hòa ?!
Cũng thu hoạch ngoài ý .
Tể tướng đột nhiên hẹn uống .
Ông tuy đường khác , nhưng rốt cuộc đều là việc cho bệ hạ, cần căng thẳng đến .
Ta thấy lợi thì dừng, nắm tay tể tướng lóc kể lể, nhà cả môn võ tướng, khó lắm mới một văn quan, đương nhiên nghĩ đủ cách leo lên cao.
“Hu hu hu hu, cứ tưởng dựa cây đại thụ, ai ngờ lòng vua khó lường.”
“Bệ hạ mắng mắng khó lắm!”
Ta đến mức chân tình tha thiết, ánh mắt ngừng liếc về chiếc nhẫn chỉ tay tể tướng.
Tể tướng cô thần khó:
“Làm một cô thần càng khó hơn.”
Ta gật đầu: “Vậy tiểu chất Hộ bộ Thượng thư.”
Tể tướng bảo về chờ tin.
Đã đến mức , vung tay hô lớn:
“Nguyện cùng tể tướng đồng thuyền chung sức!”
Tể tướng tin , nhưng tể tướng khác tin rằng về phía ông .
Khi tể tướng cho chung xe ngựa tam mã cao lớn của ông dạo phố, sờ mó khắp nơi như một con gián thành tinh.
Quyền lực thật là .
Cái xe ngựa lớn nữa.
6
Chuyện thiết như với tể tướng cuối cùng cũng lọt tới tai Bùi Dực.
Ta ghi nhớ lời tiểu tỳ bà từng : giao tiếp là khác đang nghĩ gì.
Cho nên với Bùi Dực rằng, với khác đều là chơi giả, chỉ với mới là chơi thật.
Hơn nữa, loại hai mặt ba lòng như , cáo trạng thì đen nhất.
Hôm qua bày tỏ trung thành với tể tướng, hôm nay tra chiếc nhẫn chỉ của tể tướng từng là đồ ngoại phiên tiến cung dâng cho tiên đế.
Đến nay vẫn còn ghi trong sổ sách, vì chạy tới tay tể tướng.
Chưa kể năng lực nghiệp vụ của cũng quá cứng.
Sau khi Bùi Dực xem 《Độ Chi Thực Yếu》 , liền hạ giọng khen :
“Ngươi điên ?”
“Những điều ngươi câu nào câu nấy đều chọc thẳng phổi các thế gia, cho dù phụ ngươi nắm binh quyền cũng thể ngông cuồng như chứ?”
Ta giấu sâu công danh, bình thản đáp:
“Cái thần , là bệ hạ mà.”
Ta đúng là quá nịnh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-bo-ba-quan-van-vo-trong-trieu-deu-no-ta-tyjg/3.html.]
Bùi Dực khoanh vẽ, cảm thán rằng các quy chế hiện nay đều là do tể tướng từ hai mươi năm .
“Ngày mai cứ mấy điều , xem bọn họ phản ứng .”
Bùi Dực gạch gạch vẽ vẽ:
“Nếu tất cả đều đồng ý, thì tiếp mấy điều , đám thể cái gì cũng đồng ý .”
bọn họ chính là cái gì cũng đồng ý.
Lão tể tướng im lặng , còn các triều thần ông lên tiếng thì gần như lật tung cả nóc điện.
Một đám ch.ó sủa điên cuồng.
Ta hạ khí đan điền, chuẩn nhập cuộc, thì Tống Lâm giơ tượng hốt lên bản tấu.
Tống Lâm lải nhải một tràng chuyện trị thủy: nào là biện pháp mới tiết kiệm tiền, nào là khoanh đê bảo hộ.
Ta lập tức hiểu .
Hai quân thần bọn họ đang lấy dò đường.
Lùi , đẩy Tống Lâm lên đúng ?!
A ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
Đáng giân!
Quần thần lập tức đồng ý sách mới trị thủy của Tống Lâm.
Dù trị thủy thì tham mấy đồng , còn cái kế sách đề xuất thì là lột da thế gia từng lớp một.
Bùi Dực cứng đờ né ánh mắt đang xoẹt xoẹt lia về phía của .
Ai mà chẳng hốt ngọc.
Giữa cảnh tượng hòa khí một mảnh của quần thần, cũng giơ hốt ngọc lên:
“Hôm nay thần lật xem sổ sách cũ nhiều năm, chỉ thấy rối rắm chịu nổi.”
Mấy hôm Bùi Dực quy chế đều do tể tướng , chẳng là đang ám chỉ đó ?
Ai lập quy tắc thì đó tiện lợi nhất khi lợi dụng quy tắc thôi.
Ta mang dáng vẻ công trung vì nước:
“Thần dựa theo quy trình do tể tướng đặt , bổ sung thêm vài điều sáu mục tra xét. Nếu sáu bộ đều theo, sổ sách quốc khố cũng sẽ rõ ràng hơn nhiều.”
“Khâu nào xảy vấn đề cũng thể truy nguyên đến cùng.”
Lấy lui tiến, ai mà ?
Bùi Dực lệnh cho Sầm nội thị lấy tấu chương trong tay , liếc mắt mười dòng.
Có lẽ vì trong lòng đối với còn chút áy náy.
Nhân lúc quần thần chuyền tay xem, Bùi Dực khen tới tận mây xanh.
Thậm chí còn lôi cả tiên đế , khăng khăng tiên đế năm xưa cũng từng nhắc tới phương pháp .
Lời thốt , lão tể tướng liền bắt đầu .
Một tràng hồi tưởng năm xưa cùng tiên đế khai quốc, gian nan vất vả.
Các triều thần cứng rắn khen tể tướng suốt nửa canh giờ, mới sẽ theo tể tướng cùng bệ hạ chia sẻ ưu phiền.
Còn thì bề ngoài thuận theo đám đông, khen tể tướng lên tận trời, trong lòng âm thầm ghi nhớ xem ai khen to nhất.
Sau khi tan triều, Bùi Dực đó là .
“Ngươi khen to nhất.”
Ta gọi là hang hổ bắt hổ con.
Nói nửa câu, hừ đổi giọng:
“Thần vốn ở trong hang hổ .”
Trước sói hổ, ngoảnh đầu mới chỉ mỗi .
Bùi Dực đẩy đĩa bánh ngọt nắn thành hình cánh hoa tới mặt , tuyệt nhiên nhắc tới chuyện hôm nay triều âm .
“Ái khanh quầng thâm mắt nặng thế , hẳn là vì quốc sự mà hao tâm tổn trí, mau bồi bổ .”
Ta cố nén cái miệng c.h.ử.i , ép một vẻ uất ức.
“Từ đầu đến cuối thần đều cùng bệ hạ một lòng, thần bao giờ để ý đến chuyện rõ thể mà vẫn .”
Giọng đến nửa câu run lên:
“Chỉ việc hỏi thể , chỉ hỏi nên .”
“ ai ngờ bệ hạ …”
Hừ, nam nhân.
Cứ day dứt !
7
Có lẽ là vì công tâm quá tay, nên lúc rời , Bùi Dực chẳng một lời nào.
Ta thấy đủ thì thu tay, cụp đầu lết sang nha thự Bộ Lại sưởi lửa.
Sưởi đến khi cả ấm áp lên thì Thị lang Bộ Binh Ngụy Du đến giao sổ sách nửa cuối năm của Bộ Binh.
Hai tay Ngụy Du run như đang nắm than hồng:
“Khương đại nhân, đây là sổ sách Bộ Binh mà bệ hạ hôm qua yêu cầu.”
Hôm qua?
Bùi Dực quả nhiên là khối liệu để hoàng đế, ân uy song thi, cho một bạt tai lập tức đưa kẹo ngọt.
Ta nhận lấy quyển sổ, tiện tay ném thẳng chậu than:
“Giả.”
Hộ bộ Thượng thư ho khan một tiếng, trong phòng khói lớn quá, nhất quyết đòi ngoài hít thở.
Ta đưa cho Ngụy Du quyển sổ Bộ Binh soạn sẵn:
“Vì hai trăm ba mươi lượng bạc trắng mà chắn đao cho cả nhạc phụ lẫn con rể Chu gia ?”
“Quyển là dựa theo chi tiêu Bộ Binh mà lập, bạc ngươi rút bù giúp ngươi .”
Tay Ngụy Du run còn dữ hơn.
Ta rút mấy tờ ngân phiếu từ tay áo nhét tay :