TOÀN BỘ BÁ QUAN VĂN VÕ TRONG TRIỀU ĐỀU NỢ TA - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-24 08:48:53
Lượt xem: 301

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần thì thể trực tiếp tru di tam tộc !

 

Ta Bùi Dực ôm đầu, cao giọng hô hành thích.

 

mới hô nửa câu Bùi Dực bịt miệng, kéo chạy lên lầu.

 

Nhìn Chu Lâm cùng đám tay sai phía đuổi theo buông, hỏi Bùi Dực một câu chí mạng:

 

“Chu Lâm từng gặp bệ hạ ?”

 

Bùi Dực Chu Lâm là bạch , Chu tướng cho con trai dính đấu đá đảng phái.

 

Ta càng hiểu:

 

“Vậy ngài lộ phận chứ, cởi áo ngoài , lộ áo lót màu minh hoàng của ngài !”

 

Bùi Dực chịu, rằng ở đây cởi đồ kỳ quái.

 

thấy, hai chúng một tên bạch đuổi đến chui tủ quần áo còn kỳ quái hơn.

 

Thế mà chúng trốn trong tủ nửa nén hương, bên ngoài liền vang lên giọng của tể tướng:

 

“Thần đến chậm, xin bệ hạ thứ tội.”

 

Khi Bùi Dực mắt thâm quầng chui khỏi tủ, tể tướng dẫn theo đứa con trai đ.á.n.h gần c.h.ế.t, Ngự Lâm quân, phủ doãn… quỳ rạp cả một mảng.

 

Còn theo sát phía bước , ánh mắt bát quái của xoẹt xoẹt quét tới.

 

Bùi Dực khô khốc , bảo ai đến từ thì về đó.

 

Còn tể tướng nhân lúc bốn bề , thấp giọng khen leo nhanh.

 

“Lão phu khổ cực nửa đời, rốt cuộc để loại dựa gia thế như ngươi leo lên cao vị.”

 

Ta xua tay, tỏ vẻ chuyện mới tới :

 

“Nếu tể tướng thật sự nghĩ thông …”

 

“Chi bằng khuyên một câu, đêm nay về nhà đốt lò than cho thật vượng, cửa sổ trong phòng đóng cho thật kín.”

 

Ta kiễng chân, ghé sát tai tể tướng, giọng như ác quỷ thì thầm:

 

“Rồi ngủ một giấc cho thật ngon.”

 

Tạo nghiệt!

 

Tối nay nhất định vét sạch tiền riêng của phụ , sinh lùn thế , chẳng khí thế nào!

 

Chu tể tướng lạnh, hiện giờ là cận thần bên cạnh thiên tử, thể thổi gió bên gối, cũng đừng hòng lay động địa vị của ông .

 

Chu tể tướng ở đó lải nhải ngừng, mà thì chẳng lọt câu nào.

 

Quên mất vẫn còn con đường .

 

Ta theo bóng lưng Chu tể tướng giận đùng đùng rời , nghiêng đầu hỏi Sầm nội thị đang gác ở cửa:

 

“Bệ hạ nhà ngươi thích kiểu như ?”

 

Sầm nội thị bịt tai, sắp đến nơi:

 

“Đại nhân, xin ngài cẩn ngôn a!”

 

4

 

Phu t.ử , lấy sắc hầu là hạ đẳng nhất.

 

Ta thấy, chỉ cần đạt mục đích thì chẳng phân thượng đẳng hạ đẳng.

 

Ta đến Nam Phong Viện, theo một mỹ nam gảy tỳ bà học vài chiêu, chuẩn câu dẫn Bùi Dực.

 

Thế nhưng Bùi Dực chẳng vớt từ một tên yếu sinh lý, riêng luận về trị thủy thôi nửa quyển sách.

 

Hai bọn họ đang ở Điện Cần Chính chuyện đến mức chẳng trời đất là gì.

 

Hai bọn họ còn chuyện riêng?

 

Có chuyện gì mà ?

 

Ta dắt díu cả nhà lên kinh ủng hộ , cùng khác bày bí mật nhỏ?

 

Ta thu nụ , thắt chặt đai lưng.

 

Chẳng chỉ là nửa quyển luận về trị thủy , bộ 《Độ Chi Thực Yếu》 của chỉ còn thiếu hai quyển là thể thành bộ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-bo-ba-quan-van-vo-trong-trieu-deu-no-ta-tyjg/2.html.]

Ta tuyệt đối cho phép bất kỳ gã nam nhân “ gốc” nào vượt mặt !

 

Sầm nội thị nụ giả trân của , rùng một cái:

 

“Khương đại nhân, Tống Lâm đại nhân và bệ hạ trò chuyện hợp ý, e rằng đại nhân chờ ngoài điện một lát.”

 

Ta lạnh: “Trò chuyện hợp ý?”

 

Sầm nội thị kéo dài giọng:

 

“Đại nhân, loại dấm chua đừng ăn nữa~”

 

Ta tiếp tục lạnh: “Ăn dấm?”

 

Sầm nội thị còn kịp tiếp tục khuyên , Bùi Dực mở miệng gọi điện.

 

Hừ, Long Tỉnh Minh Tiền cũng đem cho Tống Lâm uống ?

 

Ta âm dương quái khí:

 

“Thần đầy mùi tiền đồng, hiểu trị thủy là gì.”

 

Bùi Dực còn âm dương quái khí hơn :

 

“Tấu chương tể tướng đàn hặc ngươi dâng lên mặt trẫm , rằng đêm qua ngươi ở Nam Phong Viện cùng mỹ nam lăn lộn suốt đêm.”

 

Ta lý trực khí tráng:

 

“Vậy thần cũng hặc tể tướng. Tể tướng nếu đến, thần ở Nam Phong Viện?”

 

Bùi Dực nghểnh cổ cãi chày cãi cối mà nhất thời nghẹn lời, hồi lâu mới ném tấu chương góc, việc coi như xong.

 

Ta hừ lạnh, quả nhiên nam nhân hiểu nam nhân nhất.

 

Tiểu tỳ bà , chỉ cần để lộ cho nam nhân thấy chỗ yếu đuối nhất của thì sẽ gì cản nổi.

 

Chiêu quả nhiên tác dụng.

 

Có gì yếu đuối hơn một cái cổ chỉ cần bóp là gãy chứ?

 

Ta khiêu khích liếc xéo Tống Lâm, kẻ đang sốt ruột đến mức vành tai đỏ bừng.

 

Không ai thăng quan nhanh hơn !

 

Bùi Dực hít sâu một , còn tấu chương phê, bảo và Tống Lâm lui .

 

Hai chúng còn xa, phía truyền đến tiếng gầm giận dữ của Bùi Dực:

 

“Phụ nắm quyền lớn thì , luôn khiêu khích trẫm!”

 

“Trẫm sớm muộn gì cũng xem cái cổ của rốt cuộc cứng đến mức nào!”

 

5

 

Ta thức trắng đêm, xong quyển cuối cùng của《Độ Chi Thực Yếu》.

 

Sau đó cầm ngọc bội tiên đế ban cho phụ , một đường thông suốt tiến cung.

 

Sầm nội thị chặn , hôm nay nghỉ triều:

 

“Bệ hạ còn tỉnh ngủ .”

 

Ta chứ.

 

Ta cố ý chọn đúng giờ cung mà.

 

Chủ yếu là phái theo dõi Tống Lâm báo về rằng, Tống Lâm cũng dậy sớm, đang vội vàng cung.

 

Ta thể để chiếm tiên cơ ?

 

Sầm nội thị vẻ mặt khó , bảo rằng đêm qua bệ hạ mơ thấy phê tấu chương suốt một đêm.

 

Ta đang định thuận miệng tâng bốc bệ hạ cần chính, thì Bùi Dực đột nhiên mở cửa, ném cho Sầm nội thị một cục màu minh hoàng, bảo đem xử lý .

 

Tay nhanh hơn não.

 

Đến khi kịp phản ứng, cục minh hoàng trong tay , bay phấp phới trong gió.

 

Chỉ điều… đó ướt một mảng lớn.

 

Giữa sự im lặng bao trùm cả điện, rõ tiếng Bùi Dực nghiến răng ken két.

 

Để giảm bớt khí ngượng ngùng, nở nụ thật to:

 

“Bệ hạ xem, mảng trông giống giang sơn tươi của Đại Tấn ?”

Loading...