TOÀN BỘ BÁ QUAN VĂN VÕ TRONG TRIỀU ĐỀU NỢ TA - 1
Cập nhật lúc: 2025-12-24 08:48:29
Lượt xem: 316
1
Từ nhỏ cảm thấy, tất cả đều nợ .
Phụ nợ một “cái gốc”, bởi vì ông luôn , nếu là con trai thì đưa học ở thư viện.
Vì thế năm sáu tuổi, cầm d.a.o múa máy ngắm thẳng phụ .
Đã cho rằng thứ quan trọng như , thì mượn của ông dùng tạm .
Phụ cái khố suýt đ.â.m thủng, trong đêm liền mời cho một vị .
Tiên sinh Thanh Dương học thức uyên bác, gì nấy, giấu nửa lời.
vẫn cảm thấy lão còn nợ chút gì đó.
Thế là gói gọn ông lão ném thi khoa cử, hiện giờ đến chức Thượng thư Bộ Lại, rảnh rỗi là đàn hặc phụ .
Đó mới là phu t.ử của .
Phụ cảm thấy loại âm u hắc ám như cực kỳ hợp với quan trường, liền để mượn danh nghĩa của ca ca mà bước chân triều.
Ông kinh thành nước sâu, giống biên thành, huống chi tân đế vẫn để ông nắm binh quyền.
Cho nên cần một kẻ đầu óc, tính toán.
Phụ dặn giữ tác phong , nhưng ông ngờ càng tới.
Ta trực tiếp coi cái của khác là cái mất của .
Hộ bộ Thượng thư sổ sách còn tính rõ, ai đưa tiền cho , liền phê bạc cho đó.
Riêng việc Công bộ sửa đường, phê tới tám !
Hộ bộ Thượng thư ăn uống đến bụng phệ eo tròn, mỗi ngày lên triều đều chắn kín mít.
Một lão già béo ú chỉ tranh công mà chẳng việc gì, mà Bùi Dực khen năm câu?
Còn khen thì chỉ đúng năm chữ!
Ta trong cái bóng của Hộ bộ Thượng thư, trong lòng tính toán lia lịa.
Cuối cùng, một đêm trăng sáng thưa, đem bộ chứng cứ tham ô của Hộ bộ Thượng thư trình lên mặt tân đế Bùi Dực.
Bùi Dực hỏi gì.
“Thăng quan?”
“Bạc tiền?”
“Hay là tư thù?”
Trong lòng nhịn mắng Bùi Dực nông cạn.
“Khải bẩm bệ hạ, sổ sách của Hộ bộ là do thần tính, dựa mà chỉ cần Hộ bộ Thượng thư đóng cái quan ấn xuống, cả triều đều khen ?”
Bùi Dực gãi đầu: “Chỉ vì chuyện thôi ?”
Ta gật đầu: “Rõ ràng thần là tính sổ giỏi nhất, dựa mà Hộ bộ Thượng thư?”
Trên mặt Bùi Dực càng thêm mờ mịt:
“ lật đổ , ngươi cũng thể Hộ bộ Thượng thư.”
Ta tiếp tục gật đầu: “Thì chứ?”
“Người tiếp theo lên mà còn tham, thần dâng sớ tiếp thôi.”
Ta sẽ ở trong bóng tối, chằm chằm từng một!
Mặc dù phu t.ử , việc gọi là đàn hặc.
Ngày hôm , từ Hộ bộ Lang trung thăng Hộ bộ Thị lang.
ngày tháng Hộ bộ Thị lang cũng chẳng dễ chịu gì, mỗi ngày sổ sách tính mãi hết.
Sổ cuối năm chồng cao tới nửa .
Tạo nghiệt!
Ông trời nợ sáu canh giờ!
Ta còn ngủ, dựa mà trời sáng!
Ta mang đầy oán khí lên triều, trong lòng đang tính xem sẽ tố cáo ai.
Công bộ Thượng thư mở miệng đại hưng thổ mộc, xây cung điện cho bệ hạ.
Mông bệ hạ khảm vàng , còn dùng cả gỗ lim vàng?
Vị Hộ bộ Thượng thư mới nhậm chức định đóng ấn duyệt ngân sách thì khựng , ngẩng đầu :
“Khương Thị lang, khoản bạc thể duyệt ?”
Ta hiểu vì Hộ bộ Thượng thư khách khí với đến .
Phu t.ử lén lút giải thích cho rằng, đêm cung, thì ngày hôm Hộ bộ Thượng thư tiền nhiệm tịch biên gia sản.
Chứng cứ sắt thép bệ hạ lấy , chính là sổ sách ngầm của Hộ bộ.
Giờ đây từ xuống Hộ bộ đều cho rằng là tai mắt bệ hạ cài .
Ai thèm xem sổ sách ngầm của bọn họ chứ?
Đó đều là thức trắng từng đêm, tự tra cả đấy!
Sao thành giúp Bùi Dực áo cưới ?
Tạo nghiệt!
Bùi Dực cũng nợ !
2
Cho dù cuối năm bận rộn đến mức như chong chóng, cũng tính sai một khoản sổ sách nào.
Thêm đó, vị Hộ bộ Thượng thư mới nhậm chức điều, ngày tháng trôi qua cũng xem như dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-bo-ba-quan-van-vo-trong-trieu-deu-no-ta-tyjg/1.html.]
Thế nhưng cần mẫn như , đầu thì trăm quan đều đang khen tể tướng cầm quyền nắm trục, dùng đúng chỗ.
Ta: Hả?
Con trai tể tướng, ở thanh lâu đ.á.n.h c.h.ế.t kỹ nữ lương thiện, trong hậu trạch đ.á.n.h c.h.ế.t nha .
Con rể tể tướng, tham lam đến mức trời đất là gì, há miệng là một hàng răng vàng.
Cháu trai tể tướng, lạm dụng hình pháp bức t.ử trung thần, động một tí là quất roi khác.
Như thế mà cũng khen ?
Ta quanh một vòng các vị triều thần gật đầu lia lịa, đúng là gom cả một phòng bọn nịnh hót với .
Ngoài vô dụng , đúng là chẳng còn tác dụng gì khác.
Lão t.ử tên cả nhà bọn họ lên nền tuyết.
Đợi tuyết tan , cả nhà bọn họ cũng tan luôn!
Ta cong môi, xem ai gật đầu mạnh nhất, khóe mắt thoáng thấy Bùi Dực rùng một cái.
Tri kỷ khó tìm.
Hắn cũng cảm thấy đám miệng một đằng lòng nghĩ một nẻo ?
Ta càng thêm vui vẻ, thì để bệ hạ chia sẻ ưu phiền .
Cho nên tan triều, liền như con cá trạch trơn tuột lượn thẳng tới Bộ Lại.
Phu t.ử đầu tóc bù xù như ổ gà, thấy thì càng nhắm chặt mắt.
“Khương Phi, ngươi đừng khó lão phu nữa, cái đ.á.n.h giá cuối năm của ngươi, lão phu thật sự thế nào!”
Ta xua tay, tỏ vẻ chuyện gì khó:
“Ngài cứ là sự dẫn dắt của , Hộ bộ ngày càng hưng thịnh.”
“Cẩn ngôn!”
Phu t.ử đưa tay véo mạnh nhân trung của chính :
“Phía ngươi còn một vị Thượng thư nữa đấy!”
Ta: Thì nào?
Miệng cứng, còn cứng hơn, phu t.ử chỉ thể trơ mắt lôi hết khảo tích quan viên mấy năm gần đây xem.
Ta liếc mắt mười dòng một lúc.
còn xem bao lâu thì Sầm nội thị tới Bộ Lại, bệ hạ triệu kiến.
Ta một mặt thản nhiên.
Còn phu t.ử thì mồ hôi lạnh túa , dặn nhất định thái độ nhận cho .
Ta sai chỗ nào chứ?
Cho nên khi Bùi Dực hỏi , cũng trả lời như .
Bùi Dực nghẹn một lên xuống, uống liền hai chén mới một câu:
“Ngươi vượt quyền .”
Ta lập tức phủ nhận, còn hỏi ngược :
“Bệ hạ mặt phẳng như là vì quá nhiều giẫm lên mặt bệ hạ ?”
“Bệ hạ thật sự định để triều thần đều lấy tể tướng đầu đàn ư?”
Sầm nội thị sợ đến mức quỳ sụp xuống đất, lớn tiếng kêu:
“Khương đại nhân, xin cẩn ngôn a~”
Ta mặt đổi sắc, rằng hy vọng kẻ đức hạnh kém hơn phía .
Sầm nội thị trực tiếp bịt tai:
“Cẩn ngôn a!”
Bùi Dực trị tội , chỉ bảo cút.
Mà xa thật xa , vẫn còn thấy tiếng ai oán của Bùi Dực vang lên phía :
“Sầm Phú Hải, mặt trẫm thật sự phẳng ?!”
3
Bùi Dực cho cơ hội, thể tự tìm cơ hội.
Ta quan phục, ăn mặc lòe loẹt như bươm bướm hoa, thẳng đường lao tới Khinh Âm Lâu.
Tên con trai phế vật của tể tướng đang chảy nước miếng, mắt dán chặt mỹ nhân đang múa.
Chu Lâm thấy , liền nắm chặt vạt áo :
“Tiểu lang quân từ tới mà còn bắt mắt hơn cả các nương t.ử ở Khinh Âm Lâu thế ?”
Ta cong mày cong mắt, giơ tay tát cho một cái:
“Còn bắt mắt ?”
Chu Lâm ngơ ngác gật đầu.
Ta trở tay tát thêm một cái nữa:
“Nói cảm ơn .”
Cái tát đ.á.n.h Chu Lâm tỉnh hẳn.
Hắn đỏ mắt, đòi cho tay.
Đánh mệnh quan triều đình, trượng hình một trăm, tù ba năm.
Ta kích động chằm chằm nắm đ.ấ.m Chu Lâm giơ lên.
nắm đ.ấ.m rơi xuống , mà rơi thẳng xương mày của Bùi Dực.
Ta: Ồ hố!