17
Nhàn cư vi bất thiện
Thái t.ử và Từ Thiếu Khanh một một bước thiền phòng.
Thái t.ử : "Chiêu của ngươi tệ."
Từ Thiếu Khanh cúi đầu khúm núm: "Có vài việc thể nóng vội, mài dũa từ từ mới thành."
Thân phận của giả. Hắn đúng là thư sinh sách, nhưng là kẻ thư sinh lòng đen tối.
Thái t.ử sớm mua chuộc , âm thầm bố trí từ lâu.
Thái t.ử chuẩn sẵn hai đường, một sáng một tối. Sáng thì ly gián quan hệ giữa và Bách Lý Thanh Âm, khiến phủ Tướng quân nội đấu, hưởng ngư ông chi lợi. Nếu kế hoạch thành, đến lượt Từ Thiếu Khanh mặt, chỉ chờ thời cơ chín muồi, nhục trong sạch của và Bách Lý Thanh Âm. Khi Thái t.ử sẽ giả hùng cứu mỹ nhân, đó bất chấp hiềm khích, cầu cưới .
Phủ Tướng quân thức thời thì thôi, nếu , sẽ lấy chuyện uy hiếp.
Vì danh dự của chúng , phủ Tướng quân sẽ c.ắ.n răng mà gả qua đó.
Cuối cùng phủ Tướng quân thể ngả về Thái t.ử phủ, trở thành công cụ củng cố quyền thế cho .
Ta giận đến mức bật dậy, khiến hai kẻ đều dọa đến giật .
Thái t.ử còn tức giận hơn : "Sao ngươi việc gì? Ngươi giả vờ để đùa giỡn cô ?"
Ta chỉ chằm chằm Từ Thiếu Khanh.
Hắn lùi về một bên, trong mắt một tia hối cải.
Quả nhiên lời nương đúng. Đàn ông ba phần thật, bảy phần giả, lừa gạt đến lúc ngươi rơi lệ.
Từ , phủ Tướng quân tăng thêm hai ám vệ bảo hộ , còn đưa cả một túi giải dược.
Ta cảm thấy liền lập tức nuốt một viên.
Chỉ là Bách Lý Thanh Âm hôn mê, đành giả vờ ngã xuống theo.
Thái t.ử : "Vốn định nhân lúc các ngươi hôn mê mà gạo nấu thành cơm. Đã tỉnh thì xem như các ngươi xui xẻo, mở to mắt mà xem."
Ta lạnh giọng: "Thân là Thái tử, ngươi quả là độ lượng hào phóng. Đây là định dùng thứ khác đụng qua?"
Từ Thiếu Khanh ám vệ, mà mặt vẫn đổi sắc như Thái tử, chứng tỏ ám vệ chặn .
Bọn họ chắc chắn cách báo tin về phủ Tướng quân, nhưng để chạy đến đây vẫn cần thời gian.
Đáng sợ nhất là đúng lúc họ chạy đến trông thấy cảnh tượng Thái t.ử họ trông thấy.
Ta nhất định kéo dài thời gian.
Thái t.ử nhạt: "Đã khác dùng qua, cô chỉ nhặt dùng tạm. Dù cưới ngươi, ngươi cũng chẳng xứng Thái t.ử phi, nhiều lắm chỉ là trắc phi ai đoái hoài. Bách Lý Tướng quân buộc chung với cô , mục đích của cô coi như cũng đạt ."
Hắn liếc sang Từ Thiếu Khanh, chỉ Thanh Âm vẫn còn hôn mê: "Cô nương cho ngươi, còn Tô Tiểu Uyển tự sẽ kẻ hưởng."
Ta lập tức chắn Thanh Âm, mắt lạnh Từ Thiếu Khanh: "Ngươi đừng mơ. Vừa ngươi cũng thấy, cuối cùng sẽ trắc phi. Với bản lĩnh của phủ Tướng quân, dù động Thái tử, nhưng tính sổ một tên thư sinh nghèo mạt như ngươi thì dư sức. Đến lúc , ngươi cho rằng Thái t.ử sẽ vì ngươi mà trở mặt với phủ Tướng quân ?"
Từ Thiếu Khanh quả nhiên hoảng sợ, vội vàng sang Thái tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/to-gia-tieu-uyen-tru-phuong-an-ngoc/chuong-9-end.html.]
Lúc Thái t.ử hiện rõ bộ mặt hung ác, chẳng buồn để ý : "Cô cho ngươi cơ hội, nếu ngươi dám thì tự kẻ khác gan."
Từ Thiếu Khanh nghiến răng, sắc mặt vặn vẹo, nhào về phía .
Ta lập tức rút d.a.o găm, che chắn cho Thanh Âm ở phía .
lúc , tiếng vũ khí đ.á.n.h vang ngoài cửa, xen lẫn tiếng kêu thảm.
Cửa phòng đá văng. Nương bước , ngược sáng như thần nhân giáng thế.
Không đợi bà ném d.a.o mổ heo, d.a.o găm trong tay vút , cắm thẳng n.g.ự.c Từ Thiếu Khanh.
Hắn đổ xuống, ánh mắt đầy cam và hối hận dần đông .
"Ngươi… Ngươi thể... Người … Mau cứu bản cung…" Thái t.ử sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Đáng tiếc, còn ai đáp lời nữa.
18
Người của phủ Tướng quân nhanh chóng chạy tới, cha lập tức áp giải Thái t.ử cung.
Thái t.ử cấm túc nửa năm, còn cha nhận thánh chỉ cho phép cả nhà rời kinh.
Cha quanh năm trấn thủ biên cương, nương và Bách Lý Thanh Âm giữ trong kinh tin, mỗi năm hiếm khi đoàn tụ.
Như trao đổi lợi ích, phủ Tướng quân truy cứu tội của Thái tử, Hoàng thượng cho phép cả nhà rời kinh sum họp.
Cha nương hỏi ý , nhưng thật là hỏi ý vị nương bán thịt của .
Nương vốn là bình thường, nhưng bà chẳng bình phàm chút nào.
Thái t.ử phòng phủ Tướng quân, nhưng phòng nương .
Nương xem tướng heo cũng như xem , luôn yên tâm về Từ Thiếu Khanh.
Bà còn một món binh khí kỳ bí, từng để ai trông thấy.
Nhờ nó, bà mới thể mang theo sống sót rời khỏi chiến trường năm xưa, đó cũng nhờ nó mà xử lý mấy tên vô trúng nhan sắc của bà.
Lần cũng nhờ nó, khi ám vệ phủ Tướng quân chạy đến, bà gi//ết sạch thị vệ của Thái tử.
Tưởng rằng bí mật sẽ bại lộ thiên hạ, nhưng cha âm thầm xử lý sạch sẽ.
Vì , cả cha nương đều bà thường.
Ta trở về hỏi ý bà.
Bà sảng khoái, dọn dẹp quầy thịt, đóng cửa tiểu viện.
Bà : "Nương vốn là hạt giống theo gió mà trôi, rơi nơi nào thì bén rễ nơi đó. Từ khi con, con , nương theo đó."
Hôm , phủ Tướng quân xuất kinh, từ đó như cá voi trở về biển lớn, xưa khó còn gặp .
Nương : "Có những thể là núi, là sông, là chim bằng giữa trời, là tuấn mã thảo nguyên, chỉ thể là bến cảng yên bình. Cả đời sống tự tại, để linh hồn xiềng xích."
HOÀN