Nàng dứt câu, Thái t.ử sa sầm mặt, "Thanh Âm chuyện với ngươi t.ử tế, ngươi còn vẻ cái gì? Một con nha đầu dã lộ mà cũng xứng của nàng ? Cô mặc kệ thật giả , cô chỉ nhận Thanh Âm Thái t.ử phi! Cô cảnh cáo ngươi, cô ở đây, ai phép bắt nạt nàng, càng mơ chiếm đồ của nàng!"
Sắc mặt phu nhân Tướng quân khẽ đổi sắc, rõ ràng là đang cố nhịn con ch.ó hoang c.ắ.n càn mặt.
03
Ta khẽ kéo tay áo phu nhân Tướng quân, ý bảo bà chớ tức giận.
Từ khi bước phủ đến giờ, rõ phủ Tướng quân đều nghiêm trang đắn, chẳng nửa phần ngang tàng.
Thái t.ử tuy đáng ghét, nhưng cũng đáng để vì mà đắc tội với .
"Thái t.ử đùa . Nương là thê t.ử đồ tể, lớn lên nơi sạp thịt heo. Ta một con d.a.o mổ heo, cũng từng tự tay giế//t heo. Nương heo dù tội, cũng chỉ là tội ham ăn lười , nên mổ cho nhanh gọn, chỉ một d.a.o là đủ.
còn tệ hơn cả heo, mà sống phong quang hơn heo. Đôi khi cầm d.a.o vẫn nghĩ, ngày nếu mài d.a.o thật , còn thể trừ vài kẻ xa, tạo phúc cho thiên hạ. Cho nên bắt nạt ai, cũng sợ ai bắt nạt. Ở đây cũng chẳng ai ức h.i.ế.p ai, chúng hòa thuận cả, ngươi xem, thậm chí còn chẳng mang d.a.o theo.
Ánh mắt Thái t.ử thực , còn gì, ngươi vội quát nạt dạy lễ độ. Nơi là phủ Tướng quân, Đông cung của . Thánh nhân dạy, khiêm tốn kính trọng khác. Ngươi là Thái t.ử mà kiêu cuồng, coi thường trưởng bối, bắt nạt một nữ t.ử lưu lạc bên ngoài, đó là quy củ Hoàng gia, là đức hạnh riêng của ngươi tì vết?"
Sắc mặt Thái t.ử từ xanh chuyển trắng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Phu nhân Tướng quân cũng chút vui: "Thái t.ử nên cẩn ngôn, nhi nữ Bách Lý gia, tự dạy dỗ…"
Ta vội kéo tay áo bà nữa, nũng: "Nương, con mệt , ăn cái gì đó."
Phu nhân Tướng quân lập tức vui mừng ôm chặt lấy .
Đây là đầu từ khi phủ, chủ động mỉm với bà, gọi một tiếng "nương".
Ta để mặc cho bà ôm, đến khi lưng vang lên tiếng hít thở gấp gáp.
"Đừng tranh cãi nữa, tất cả là của ." Bách Lý Thanh Âm cúi thật sâu mặt : "Xin , là chiếm mất vinh hoa phú quý đáng lẽ thuộc về , là hưởng trọn tình thương của cha nương lẽ dành cho ."
Thái t.ử vội vàng chắn mặt nàng: "Thanh Âm, chuyện liên quan đến nàng! Nàng gì, cần tự trách, đương nhiên càng cần xin bất kì ai!"
Lúc mới hiểu, hóa tin tức đưa , Thái t.ử đến đây là để chống lưng cho nàng.
Bách Lý Thanh Âm vẫn cố chấp ngẩng mặt : "Không . Dù vô tội thế nào, sự thật đều là sống cuộc đời của . Ta… Ta trả cho ."
Nàng hấp tấp gỡ trâm vàng, khuyên tai đầu, cố nhét tay . Nếu kịp ngăn, chừng nàng còn định cởi cả xiêm y.
Hành động của nàng khiến suýt rớt cả cằm xuống đất.
Thái t.ử giận đến mức chỉ thẳng , gằn giọng: "Đừng đắc ý. Hôm nay ngươi dám Thanh Âm ấm ức, ngày cô sẽ nàng đòi từng phần…"
Ta kịp mở miệng, Bách Lý Thanh Âm cắt lời : "Ta sẽ mặt dày ở nơi . Chỉ là hiện giờ con chuẩn xong để rời , nương thể cho con ở tạm biệt viện ? Con sẽ ăn ít, cũng chẳng cần mặc . Đợi khi thể tự nuôi , con sẽ rời ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/to-gia-tieu-uyen-tru-phuong-an-ngoc/chuong-2.html.]
Thái t.ử đau lòng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: "Đã , nếu phủ Tướng quân chứa nổi nàng, nàng theo cô . Đông cung mãi mãi mở rộng cửa chào đón nàng."
Ta trợn mắt trong lòng. Nhìn sang phu nhân Tướng quân, bà cũng suýt lật trắng mắt.
Bà : "Thái t.ử lo xa . Tiểu Uyển là con , Thanh Âm cũng là con , phủ Tướng quân cho dù sánh với Hoàng cung, nhưng nuôi hai nhi nữ cũng là dư dả.”
04
Ta vẫn về sạp thịt heo.
Người trong phủ can ngăn, nhưng nương thở dài: "Tiểu Uyển còn quen, cứ để con bé ."
Có lẽ bà nghĩ vẫn trách bà.
Năm đó bà m.a.n.g t.h.a.i gần đủ tháng, theo phụ là Tướng quân chinh chiến bên ngoài, đang áp giải dân chạy nạn thì bất ngờ trở , cuối cùng sinh trong bức vách nhờ dựng tạm.
Dân chạy nạn khi cũng nhiều sản phụ, trong vòng vài hôm sinh mấy đứa trẻ.
Bà bụng bảo tất cả ở , để của phủ Tướng quân chăm sóc chung, ngờ gặp địch quân đột kích, loạn lạc khiến nhi nữ ôm nhầm.
Về phần rốt cuộc thực là ôm nhầm , nhận sai là gặp nạn qua đời cố ý vứt bỏ, ai .
Thực cũng chẳng bận lòng chuyện cũ.
Nương khi chỉ là một cô nương hoàng hoa, vì nuôi nghề mổ heo.
Bà thường , cao sang bao nhiêu cũng bằng sống .
Nhàn cư vi bất thiện
Ta đến phủ Tướng quân chỉ để xem nếu tráo, đời sẽ sống thế nào.
Nhìn , cũng còn tiếc nuối gì.
Trước mặt lưng, ai cũng nỗi khó của .
Trong ngoài cánh cửa, đều chẳng tự tại.
Phủ Tướng quân .
Ta và nương mổ heo cũng vui buồn của riêng .
Cuộc sống gấm vóc hợp với .
từ chối cỗ mã xa lộng lẫy phủ Tướng quân chuẩn .