TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 98: Giang Tâm, tôi theo cô làm!
Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:03:40
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ thành phố trở về thị trấn, Kiều Giang Tâm những vác hai bao hàng hóa to gấp đôi , mà còn mang theo năm chiếc tủ trưng bày hàng.
, chính là loại tủ hàng rong kiểu khắp các ngõ phố những năm tám chín mươi.
Nắp kính bên trong là những ngăn gỗ chia ô, phía là hai tầng ngăn kéo lớn.
May nhờ Cố Vân Châu và Lưu Tân Nghiên cùng, nếu một Kiều Giang Tâm chắc chắn thể mang về nổi.
Xe khách tới lui, đến điểm dừng ở thị trấn là hơn năm giờ bốn mươi.
Kiều Hữu Tài thúc xe bò nhà ông Trình đại gia đợi ở một cách xa điểm dừng xe, mắt trông mong khắc khoải.
Thấy Kiều Giang Tâm bước xuống xe, tấm lòng đang nóng ruột mới dịu xuống.
“Giang Tâm, các con cuối cùng cũng về , đây là chuyến xe cuối cùng , bố còn tưởng các con việc gì đó cho chậm trễ.”
Kiều Hữu Tài chuyển đồ lên xe bò, lẩm bẩm với Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm he hé, chỉ mấy cái tủ , “ là chút chậm trễ thật, mấy thứ , tìm thợ tại chỗ, đợi khá lâu. Bố, bố nhẹ tay chút nhé, nắp là kính đấy, đừng vỡ.”
Kiều Hữu Tài kinh ngạc, “Bố còn tưởng mấy thứ là của đồng chí Cố họ, đây là đồ nhà ?”
Kiều Giang Tâm gật đầu, “Của nhà đấy, bố, thôi, về nhà tiếp, đều mệt .”
Lên xe bò, Kiều Giang Tâm sang hai Cố Vân Châu , “Hôm nay may nhờ hai cùng, nếu mấy thứ thể mang về .”
Cố Vân Châu nở nụ ôn hòa, “Khách sáo gì, bọn còn ăn của cô ít món ngon.”
Lưu Tân Nghiên thấy chữ “ăn” lập tức giành lời, “Giang Tâm, cô thật sự cảm ơn, thì cho bọn hai nữa mấy cái bánh bao to to hôm , giờ nghĩ vẫn còn nuốt nước miếng, ngon hơn cả bánh bao thịt ở tiệm ăn quốc doanh.”
Kiều Giang Tâm Cố Vân Châu, “Cả đại ca Cố cũng thích ?”
Cố Vân Châu kịp , Lưu Tân Nghiên , “Sao mà thích chứ, to như thế, đại ca Cố một c.ắ.n hết bốn cái. Trước đây cơm nấu, ăn ít, còn tưởng khỏe, đó mới phát hiện, lẽ thật sự là do nấu quá khó ăn. Hơn nữa, ông Trình đại gia cũng đồ ăn nấu so với bánh bao to của cô, ngay cả thức ăn cho heo cũng bằng.”
Nói xong, Lưu Tân Nghiên còn đầu Cố Vân Châu, “Đại ca Cố, ?”
Để ăn bánh bao Giang Tâm , cô cũng liều .
Cố Vân Châu hợp tác gật đầu với Kiều Giang Tâm, “Thật sự ngon, đều thích, dù gì cũng là bánh bao bí truyền độc nhất của cô.”
Hiếm khi khác khẳng định như , Kiều Giang Tâm vui vẻ, “Hôm nay trễ quá , ngày mai nhất định sẽ để ăn thỏa thích.”
Về đến nhà, trong nhà bật lên ánh đèn mờ ảo.
Mặc dù lúc mất điện là chuyện thường, nhưng đầu năm làng điện , là loại điện từ thủy điện nhỏ.
Về đến nhà, việc đầu tiên Kiều Giang Tâm là tắt điện , bóng đèn 15 watt trong phòng khách thành bóng 60 watt.
Bóng đèn sáng lên, Trụ Tử reo lên kinh ngạc, “Chị ơi, sáng quá, sáng hơn cái hồi nãy nhiều lắm.”
Lưu A Phương mặt hiện lên chút lo lắng, “Giang Tâm, bóng đèn sáng như , sẽ tốn nhiều điện lắm đúng ? Thật cái bóng cũng thấy mà, tiền điện rẻ .”
Lúc ở nông thôn cơ bản đều dùng bóng đèn từ 15 watt đến 25 watt, như mà còn nỡ bật, đêm thức dậy thường xuyên mò mẫm trong bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-98-giang-tam-toi-theo-co-lam.html.]
Kiều Giang Tâm , “Tốn bao nhiêu tiền , nhà ông Trình đại gia còn dùng bóng 100 watt nữa kìa, với đèn quá tối, cũng cho mắt.”
“Không mấy chuyện nữa, mau xem mang gì về nào.”, Kiều Giang Tâm mở bao tải gọi .
Vân Vũ
Mọi đều vây quanh , Kiều Giang Tâm dọn một trống trong phòng khách, trải bao tải lên, mới lấy đồ .
Mỗi lấy một thứ, khiến Trụ Tử reo lên kinh ngạc.
Kiều Giang Tâm lấy hai gói kẹo viên đưa cho Trụ Tử, “Trụ Tử, cho cháu.”
Trụ Tử lùi một bước, ngẩng đầu Tần Tuyết.
Tần Tuyết lắc đầu, “Giang Tâm, món hàng cô mua về là việc dùng, Trụ Tử thì thôi , mấy viên kẹo đám cưới , cháu còn giấu mấy viên ăn nữa.”
Trụ Tử túi nhỏ trong suốt tay Kiều Giang Tâm đựng những viên kẹo to bằng hạt đậu xanh màu đỏ trắng, ngoan ngoãn , “Vâng, chị ơi, cháu vẫn còn kẹo.”
Kiều Giang Tâm dúi tay cháu, “Có thứ đáng giá gì , chị mang về nhiều lắm, cho cháu thì cháu cầm lấy, nếm thử vị.”
Trụ Tử ngẩng đầu Tần Tuyết, Tần Tuyết xoa đầu cháu, “Cảm ơn chị Giang Tâm.”
Trụ Tử mắt sáng lên, giọng lập tức tăng một trăm decibel, “Cảm ơn chị Giang Tâm!”
Bữa tối hôm nay vẫn là Tần Tuyết nấu, một món cà tím xào, một món bí đao luộc.
Trên bàn ăn, Kiều Giang Tâm về việc sắp xếp hàng hóa, “Lần bác cả thành phố với cháu, chắc cũng bây giờ nghiêm khắc như nữa, nhiều tiểu thương công khai bày hàng phố . Còn vùng nông thôn chúng lạc hậu hơn một chút, cơ bản tất cả mua thứ gì, đều lên hợp tác xã mua bán.”
Tần Tuyết mắt sáng lên, “Giang Tâm, ý cô là hàng cô mang về hôm nay chúng đều mang lên thị trấn bán ?”
Lưu A Phương lên một tiếng, “Giang Tâm, , đây là đầu cơ trục lợi, nếu bắt, sẽ mang giáo d.ụ.c đấy.”
Kiều Giang Tâm ăn cơm , “Là chúng bán, nhưng lên thị trấn bán, thị trấn hợp tác xã mua bán , với thị trấn chỗ mua, thiếu mấy thứ .”
Trả lời xong câu hỏi của Tần Tuyết, Kiều Giang Tâm mới sang với Lưu A Phương.
“Mẹ, bây giờ còn công xã nữa, cũng là do chỗ chúng thông tin lưu thông, những nơi phát triển khác, như vùng phía nam ven biển, đều mở cửa . Với thấy , bây giờ xa cần giới thiệu thư nữa, chức vụ đội trưởng cũng bãi bỏ , tập thể giải phóng, ruộng đất cũng đến hộ . Đời sống dân chúng chúng cũng ngày càng hơn, kinh tế chỉ ngày càng phát triển thôi.”
“Thời đại đổi, tất cả thứ đều đang trở nên hơn và tiến về phía , kinh tế là , xã hội là , cũng , nên chúng nhất định dừng .”
“Hãy tin con, là một cơ hội, tuyệt đối sẽ chuyện gì, nếu , mấy thành phố lớn phát triển như . Vì chúng nhân lúc khác kịp phản ứng, bước bước đầu tiên, kiếm tiền .”
Lưu A Phương và Kiều Hữu Tài , họ học vấn cũng hiểu đại lý lý gì, cả đời theo đuổi chỉ là no cái bụng, ấm cái , bệnh tật.
Kiều Giang Tâm lấy lạ phản ứng của bố , cả đời họ là những nông dân chất phác thật thà, thêm đó là nguyên nhân chính sách đây, việc phạm pháp đối với họ, họ mơ cũng dám .
Kiều Giang Tâm giải thích thông tình hình hiện tại.
Thấy ai gì, liền hỏi, “Lẽ nào các bạn cả đời ở trong làng ruộng, em trai đời cũng giống như , mười mấy năm một bộ quần áo mới, học cũng cơ hội?”
Tần Tuyết là đầu tiên nhảy , “Giang Tâm, theo cô , sợ! Thật cũng phát hiện, đây trứng gà nông sản nhà , chỉ thể bán cho trạm thu mua, bây giờ chợ đen cũng tránh nữa, trực tiếp giao dịch giữa chợ cũng thấy ai quản. nghĩ những gì cô đều đúng, thử, thành công thì quá, thất bại đại bắt giáo d.ụ.c vài ngày.”