TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 90: Tình cảnh của Trì Tố Trân (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:03:32
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Tố Trân hề để ý thấy Kiều Giang Tâm đang bưng cái bát bên đường.

Cô đạp chiếc xe đạp, hướng thẳng đến nhà họ Trần.

Năm nay cô cũng 23 tuổi . Từ ngày trở về từ trường, cuộc sống của cô cũng chẳng dễ dàng gì.

Trước đây gia đình kỳ vọng cô bao nhiêu, thì bây giờ họ oán trách cô bấy nhiêu.

Gần đây, nhà cô bắt đầu tìm để gả cô , và cũng đến dò hỏi ý tứ .

Là con trai cả của một vị quản lý tên Lý ở ban hậu cần xí nghiệp sản xuất giày trong thành phố. Nghe thật thà, giờ 27 tuổi vẫn lấy vợ.

Phía bên hứa hẹn, chỉ cần Trì Tố Trân chịu gả qua, họ sẽ tay giúp cô thu xếp chuyện công việc.

Nhà họ Trì động lòng .

, Trì Tố Trân chịu nổi nữa, tự tìm đến thôn Cao Thạch.

tìm Trần Văn Đức hỏi cho rõ, rốt cuộc đang nghĩ gì. Trong lòng cô cũng hiểu, đời chuyện bánh từ trời rơi xuống.

Nhà họ Lý điều kiện như thế, đến giờ vẫn cưới vợ, thì hoặc là đàn ông đó vấn đề, hoặc là nhà họ Lý vấn đề.

Nói khéo một chút thì gọi là quá thật thà, thẳng thông minh cho lắm.

Hơn nữa, cô và Trần Văn Đức quen hơn một năm , giữa hai cũng tình cảm.

Chiếc xe đạp dừng cổng nhà họ Trần.

Trần Văn Tú đây từng gặp Trì Tố Trân.

Trì Tố Trân sống ở trấn, cũng thi đậu đại học giống trai cô , mặc quần áo , còn mang đồ ăn cho cô nữa.

Lúc thấy , Trần Văn Tú vội vàng nhiệt tình chào hỏi.

“Chị Trì, chị tìm trai em hả?”

Nói xong, cô ngoảnh đầu về phía phòng Trần Văn Đức hô lớn, “Anh! Anh cả! Chị Trì đến !”

Cánh cửa phòng kêu cót két một tiếng mở , Trần Văn Đức bước . Hắn chút ngạc nhiên, “Tố Trân, em đến?”

Trì Tố Trân chút ấm ức, “Sao? Anh đến tìm em, thì em đến ?”

Trần Văn Đức sang với Trần Văn Tú, “Em lo việc của em .”

Đuổi đứa em gái , dẫn Trì Tố Trân thư phòng của .

Chẳng mấy chốc, từ trong thư phòng vang tiếng hai trò chuyện.

“Lần em đến, chính là hỏi rõ xem đang nghĩ gì?

Hai chúng tuổi cũng còn nhỏ nữa . Bố em thấy bên phản hồi gì, bắt đầu xem xét những nhà khác cho em .”

Trần Văn Đức xoa xoa cây bút máy trong tay, giọng điệu vẫn ôn nhu như khi, “Tố Trân, tình hình nhà thế nào em cũng đấy. Đừng là ‘tam chuyển nhất hưởng’, ngay cả ‘nhất chuyển nhất hưởng’ đối với nhà cũng là khó khăn.

Nhà mấy đời là dân nghèo, nông thôn chân lấm tay bùn, so với những gia đình trong thành chứ.

Vân Vũ

Những yêu cầu bố em đưa , rõ ràng là khó , là đang hạ thấp uy tín của .

Bởi vì trong lòng họ rõ, nhà căn bản là lấy nổi.”

Trì Tố Trân bất mãn , “Cho dù bố em đưa yêu cầu quá đáng, em thể cùng tranh đấu. Anh thậm chí còn chịu đến nhà em, rõ ràng là căn bản sốt ruột chuyện .”

Trì Tố Trân xong liền ngoảnh mặt , tức giận.

Trần Văn Đức dậy, nắn vai Trì Tố Trân, bắt cô .

“Tố Trân, tấm lòng của đối với em thế nào, lẽ nào em còn ?

Không chỉ nhà em gây áp lực cho em, nhà gây áp lực cho chỉ lớn hơn chứ kém em. Anh là đàn ông, ngoài chuyện tình cảm còn gánh vác trọng trách của một gia đình.

Anh đang nỗ lực , em hãy chờ thêm một thời gian nữa ?

Anh bây giờ, tay trắng, gì, còn mặt mũi nào mà lên cửa nhà em, để cho bố em chê ?”

Trì Tố Trân yêu cầu Trần Văn Đức cùng cô đến nhà họ Trì, đến tranh đấu với bố cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-90-tinh-canh-cua-tri-to-tran-1.html.]

Trần Văn Đức bảo Trì Tố Trân hãy một chống đỡ , đợi khi thành tích mới đến đối mặt với cha nhà họ Trì.

Hai đều lập trường của để yêu cầu đối phương, đều cảm thấy đối phương nghĩ cho , cuối cùng còn cãi .

Lúc Trì Tố Trân rời , là rời với đôi mắt đỏ hoe.

Sau khi cô , Trần Văn Đức cũng cửa, toát vẻ u sầu.

Lúc đây, chẳng lên cũng chẳng xuống, trong lòng chí hướng cao xa, nhưng đường tiến .

Xa Kim Mai và Trì Tố Trân đều gây cho áp lực lớn như , thực sự quá mệt mỏi .

Lúc Trì Tố Trân đạp xe về đến nhà, trời tối đen như mực.

Bước nhà, chị dâu cô là Thạch Anh đang bưng bát bánh chẻ ngoài, thấy em chồng trở về, cô liền trợn trừng một cái.

là đạp trúng giờ ăn thật đấy, cơm xong là về nhà ngay.”

Trì Tố Trân theo phản xạ định cãi , nhưng nghĩ đến tình cảnh hiện tại của xịu xuống.

Trì Bính Khâm sắc mặt em gái và , với vợ, “Em ít vài câu .”

Rồi đầu vẫy gọi Trì Tố Trân, “Tố Trân mau rửa tay , hôm nay đơn vị phát một chút phúc lợi, chị dâu em bánh chẻ đấy.”

Trì Bính Khâm việc ở bưu điện, ngày Quốc khánh còn .

Cả nhà bàn, Thạch Anh gọi con trai, “Tiểu Bảo, mau ăn , bây giờ giống như nữa , nhà thêm ăn , chi tiêu lớn, ngay cả món bánh chẻ , ăn đợi đến khi nào nữa.”

Trì Tố Trân mặt tái , nhưng cô phản ứng nhanh hơn, “Thạch Anh, em chuyện kiểu gì ? Em đang bóng gió ai đấy? Đây là chê ông bà già nhà em ăn ?”

Thạch Anh sợ chồng, cô sinh con trai, bản còn công việc ở hợp tác xã mua bán.

gả nhà họ Trì thuộc dạng hạ giá.

“Em chỉ đích danh ai , ai thì đó tự hiểu.”

Mẹ cô tức nghẹn, “Em...”

Trì Tố Trân vội kéo tay áo , lắc đầu hiệu.

chị dâu thuận mắt. Trước đây khi cô nghiệp cấp ba, chị dâu giới thiệu cho cô họ bên ngoại, cô đồng ý, học đại học.

Lúc đó Thạch Anh luôn con gái dù giỏi giang thế nào cũng là gả , phản đối cô học đại học.

Bảo học nhiều nữa, rốt cuộc cũng ở nhà sinh con, nuôi con, hầu hạ đàn ông, học nhiều gì?

Trì Tố Trân tranh biện với cô , học xong phân công công việc, cũng thể giúp đỡ nhà ?

Mặc dù Thạch Anh phản đối, nhưng thắng nổi Trì Tố Trân cưng chiều trong nhà, cuối cùng cô vẫn học.

Không ngờ còn một năm nữa là nghiệp, cô buộc thôi học. Thạch Anh lập tức cảm thấy lỗ vốn to, những khoản đầu tư đây đều thành công cốc, ngày ngày gì, giận dỗi vô cớ.

Đằng bên Trần Văn Đức tranh khí...

Mẹ cô thấy con gái ức, trong lòng bực bội, nhưng con trai cầu khẩn lắc đầu với bà.

Tiểu Bảo như cảm nhận sóng gió bàn ăn, ăn ngon lành.

Mẹ cô thấy cháu thích, liền gắp bánh chẻ trong bát của thổi nguội, dùng môi thử xem còn nóng , gắp bát của cháu, “Tiểu Bảo đừng sốt ruột, còn nhiều đây, bà ăn cũng để cháu bà ăn no.”

Tiểu Bảo ăn một cái, bà gắp cho một cái, ăn hai cái bà gắp ba cái, miệng còn lẩm bẩm, “Chỉ bà là thương cháu nhất, ăn nhanh , ăn nhanh , ăn nhiều mau lớn để hiếu thuận với bà.”

Thạch Anh thấy trong lòng vô cùng khó chịu, liền bóng gió với chồng, “Mẹ, ăn , con nấu đủ , Tiểu Bảo còn nhỏ, một bát đủ cho nó ăn .

Còn chỉ bà thương nó nhất, chẳng lẽ đẻ như con ngược đãi nó ?”

Mẹ chồng cũng bóng gió, “Bà chỉ đích danh ai , ai thì đó tự hiểu.”

Đây là giúp con gái bênh vực, cố ý dùng nguyên câu của Thạch Anh để chọi .

Thạch Anh lập tức dậy, “Làm nhiều trò thế, rốt cuộc cũng chỉ là để bênh vực cho cô em chồng ?”

Trì Tố Trân vội , “Chị dâu, em chị em thuận mắt, liên quan gì đến , chị đừng khó em.”

 

Loading...