TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 5: Mẹ Kế Bị Đánh
Cập nhật lúc: 2025-10-05 16:24:41
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu chạm đúng chỗ đau của Lôi Hồng Hoa, "Phân gia? Tao cho chúng mày , thể nào! Muốn phân gia thì trừ phi tao c.h.ế.t !!!"
"Kiều Hữu Tài, Kiều Hữu Phúc, hai đứa con sói lang bạc nghĩa! Hồi xưa chúng mày chết, là tao một nắng hai sương, thức khuya dậy sớm nuôi lớn chúng mày đấy. Lúc cần ăn cần mặc thì gọi tao là , giờ lớn , cánh cứng , vứt bỏ tao già hả?
Chúng mày đối xử với lão nương như ? Chúng mày sợ trời tru đất diệt ? Muốn phân gia ? Được lắm, chúng mây tự cuốn xéo , đừng hòng lấy của nhà một xu một cắc!"
Lôi Hồng Hoa thở hổn hển, trừng trừng Lưu A Phương, "Lưu A Phương, là con gà mái hư thối, đẻ nổi trứng mà chứa đầy nước như mày xúi giục ? Bụng mang chửa một cục thịt mà lên mây hả? Có thai thì giỏi cái gì? Có sinh mới là bản lĩnh! Mà sinh , thì cũng nuôi cho nó lớn mới xem là bản lĩnh!"
"Với hai em vong ân bội nghĩa, lương tâm như chúng mày, đáng đời tuyệt tự tuyệt tôn!"
Lời thốt , mặt Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài lập tức xám ngoét, còn khuôn mặt Lưu A Phương thì trắng bệch.
Kiều Giang Tâm ánh mắt chất chứa hận ý về phía Lôi Hồng Hoa. Kiếp , em trai Giang Mộc ở nhà liên tục gặp vài tai nạn, lúc thì nước sôi bỏng, lúc thì trèo tủ ngã, thể ngày một yếu . Sau một lên sởi trúng gió, sốt cao, đưa đến bệnh viện huyện cũng cứu .
Giờ lời của Lôi Hồng Hoa, Kiều Giang Tâm lý do để nghi ngờ: Liệu mấy t.a.i n.ạ.n em trai gặp , khả năng nào là do ?
Vân Vũ
Rốt cuộc, nếu bố con trai, bác cả và bố sẽ cả đời trâu ngựa cho nhà họ Kiều, cả đời vì chú ba chú tư mà phấn đấu.
"Lôi Hồng Hoa, mày im miệng cho tao!!!"
Kiều Cửu Vượng thấy tiếng c.h.ử.i rủa của Lôi Hồng Hoa, túm lấy tóc bà ném xa, thậm chí còn bước tới đá mạnh một cước, khiến Lôi Hồng Hoa mới chống tay dậy đá ngã nhào.
Kiều Hữu Tài và Kiều Hữu Phúc là con ruột của ông, Lôi Hồng Hoa ngay mặt ông mà nguyền rủa chúng, thì khác gì nguyền rủa chính ông?
Dù bình thường, Lôi Hồng Hoa thiên vị những đứa do đẻ , nhưng Kiều Cửu Vượng luôn nghĩ rằng thằng lớn thằng hai dù cũng hơn thằng ba thằng tư những hơn mười tuổi, nhường nhịn em út là đúng .
Ngay cả con nhà cùng một sinh , thì đứa lớn cũng nhường đứa bé. Sự đối xử khác biệt của Lôi Hồng Hoa, Kiều Cửu Vượng từng thấy vấn đề gì.
giờ những lời c.h.ử.i mắng của Lôi Hồng Hoa khiến ông thể giả vờ ngơ nữa. Lôi Hữu Hoa căn bản từng xem Hữu Phúc, Hữu Tài như con .
Trên đời , nào nguyền rủa con cái tuyệt tự tuyệt tôn chứ?
"Ái chà, chuyện gì thế ? Sao đ.á.n.h thế ?"
"Ái chà, Kiều, thôi , thôi , gì từ từ , động thủ? Bọn trẻ con còn đang đấy, mau kéo ."
Tiếng lóc, kêu la t.h.ả.m thiết của Lôi Hồng Hoa lôi kéo hai nhà hàng xóm lân cận chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-5-me-ke-bi-danh.html.]
Dưới sự khuyên giải và kéo của , hai đ.á.n.h lộn cuối cùng cũng tách . Lôi Hồng Hoa đất thành tiếng, "Kiều Cửu Vượng, đồ súc sinh vô ! Lão nương gả cho mày gần ba mươi năm , nuôi lớn hai con sói lang bạc nghĩa , sinh con đẻ cái cho nhà mày, mà mày đối xử với tao như thế hả?"
"Hu hu hu... Mày là nhờ thằng Kiến Hoa và thằng Kiến Quốc nhà tao nhà đó ? Hu hu... Mày giỏi thì đ.á.n.h c.h.ế.t tao , đồ hèn yếu vô dụng, chỉ đ.á.n.h vợ!"
Chửi xong Kiều Cửu Vượng, Lôi Hồng Hoa sang c.h.ử.i Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài, đó là Lưu A Phương và Kiều Giang Tâm.
Kiều Cửu Vượng đám hiếu kỳ đang rụt cổ co đầu xem ngoài cửa, mặt đỏ bừng vì hổ, "Im miệng! Mau cút nhà! Già đầu , sợ chê ?"
"Hu hu hu... Tao sợ chê cái gì? Có chê thì cũng chê cái nhà họ Kiều các gì..."
Nhìn thấy dáng vẻ giãy giụa ăn vạ của Lôi Hồng Hoa, Kiều Cửu Vượng khó xử vô cùng, trực tiếp giật lấy tay bà lôi kéo phòng trong.
Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài cũng lấy bình tĩnh, vội vàng với đám hiếu kỳ ngoài cửa, "Tan tan , vợ chồng cãi cãi cọ thôi, gì mà xem."
Đợi tản , Kiều Hữu Phúc hai em ủ rũ trong sân, tiếng của Lôi Hồng Hoa và giọng của Kiều Cửu Vượng trong phòng.
Kiều Giang Tâm nhân lúc sắt đang nóng, "Bố, , cái nhà nhất định chia. Chú ba học nghề, nộp về nhà một xu, còn mang lương thực trong nhà . Chú tư thì gì, năm ngoái bác cả cưới vợ cần hai trăm, nhà bảo , thế mà đầu lấy ba trăm cho xin công nhân tạm, kết quả hai tháng đuổi ..."
"Con mới học hết lớp ba cho học nữa, chú tư thi trượt còn chạy chọt quan hệ cho học. Mẹ con đang mang bầu, trứng gà cũng nỡ cho ăn một quả, còn phía nhà thím ba nửa năm bắt hai con gà . Đàn gia súc gia cầm trong nhà là con và chăm sóc, trứng gà tích cóp mang cho nhà thím ba. Tại việc thì chúng , lợi lộc cho chú ba chú tư hết?"
Kiều Hữu Tài ánh mắt phức tạp trai một cái. Anh cả năm nay 38 tuổi , năm ngoái giới thiệu một quả phụ 30 tuổi, bên một đứa con trai 9 tuổi, nhà yêu cầu 200 trăm đồng để an lòng đứa con đó. Lôi Hồng Hoa nhất quyết , thế mà đầu lấy ba trăm cho Kiều Kiến Quốc xin việc công nhân tạm ở thị trấn.
Kiều Hữu Phúc cúi đầu, bóc những vết chai tay, gì. Tiền bạc, lương thực, thứ trong nhà đều trong tay Lôi Hồng Hoa.
Bà đồng ý, phân gia thì với hai bàn tay trắng. Một thì , nhưng em trai còn dắt díu vợ con, mà vợ em còn đang mang bầu nữa. Cả nhà lớn như ?
Kiều Giang Tâm thấy vẻ mặt bố động lòng, tiếp tục thúc đẩy, "Bố, cả năm nay nhà lúc nào nhàn rỗi ? Vậy mà bố xem quần áo con và . Mẹ khó khăn lắm mới m.a.n.g t.h.a.i nữa, chuyện đặt ở nhà ai cũng là việc trọng đại, bố thấy gầy thế nào ?"
"Chú tư sắp vợ , con còn bà và cô chuyện định đem con đổi cho chú đấy. Lần ông nội lung lay , chúng nhất định một mạch chia nhà. Bố và bác cả đều giỏi giang, dù chịu chút thiệt thòi, thì cuộc sống của chúng cũng sẽ nhanh chóng khá lên thôi."
"Cứ tiếp tục thế mãi, thì chỉ mãi lấp đầy cái hố đáy của chú ba chú tư thôi..."
Kiều Hữu Tài hít một thật sâu, "Được, lát nữa bố sẽ với ông nội. Làm trâu ngựa cho cái nhà bao nhiêu năm , bố cũng coi như phụ lòng... bà ."
Kiều Hữu Phúc thở dài, "Có gì mà phụ phụ chứ? Bà đến nhà lúc hai em đều mười mấy tuổi , đều là tuổi thể tự kiếm công điểm nuôi . Hai ba chục năm từng ngơi tay, đổi sang nhà ai, hai em chúng cũng đến nỗi sống cái cảnh , đến một bộ quần áo tử tế ngoài cũng ."