TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 486: Tôi sắp được làm bố rồi
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:52:56
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái gì?”
“Cháu đang đùa với ông ?” Ánh mắt Cố Khánh Dũng ghim chặt Cố Vân Châu.
Cố Vân Châu nghiêm túc : “Cháu bao giờ đùa với ông ? Ông thấy cháu trông giống đang đùa ?”
Cố Khánh Dũng gân xanh trán, cổ nổi lên cuồn cuộn, “Ông cho cháu , chuyện ông đồng ý!!”
Cố Vân Châu bình tĩnh đáp: “Cháu ông đồng ý mà, nên cháu xong tiệc cưới . Hơn nữa, hôn sự của cháu, cháu cần ông đồng ý ? Tổ chức đồng ý .”
“Cháu… Cháu… Nghịch tử…” Cố Khánh Dũng ôm lấy ngực, loạng choạng thụp xuống.
Viên cận vệ thấy tình hình , vội chạy tới, “Thủ trưởng, thủ trưởng, hít thở sâu .”
“Nước, nhanh.”
Cố Vân Châu vội vàng đưa ly nước bàn cho ông, “Cháu cho ông tự nhiên là lý do của nó. Ông xem, bao nhiêu năm mà tâm hung vẫn hẹp hòi như . Dù là cưới vợ về là nhập rể, thì chẳng đều là cháu kết hôn ? Cháu vẫn là cháu trai của ông, ông tức giận nhiều như để gì?”
Viên cận vệ cho Cố Khánh Dũng uống t.h.u.ố.c xong, thấy sắc mặt ông khá hơn, giọng gấp gáp : “Đừng nữa, nhanh, đưa thủ trưởng đến quân y viện.”
Cố Vân Châu lúc cũng nhận , vươn tay lớn , ghé sát ghé vai bế Cố Khánh Dũng chạy vội ngoài.
Viên cận vệ Lưu nhỏ chạy đuổi theo phía .
Vào ngày thứ hai Cố Khánh Dũng nhập viện, văn kiện bổ nhiệm của Cố Vân Châu hạ đạt.
như dự đoán của gia đình họ Cố, cấp chính đoàn.
Cố Vân Châu Cố Khánh Dũng vấn đề gì quá lớn, nên yên tâm bận rộn với công việc mới.
Bành Chí Hoa, nhờ mối quan hệ với Chu Hồng, cộng với quân công tích lũy bản , vận dụng tất cả quan hệ và tinh lực, chuyển ngũ đến Công an khu phố Hồng Bân Giáo đạo viên.
Cấp hành chính ngang với Trưởng trạm, là cấp Phó khoa.
Chủ yếu phụ trách công tác tư tưởng chính trị trạm, xây dựng đội ngũ, công tác Chi bộ và Đoàn thanh niên, cùng Trưởng trạm phụ trách chung các công việc của trạm, thiên về các công việc phụ trách giáo d.ụ.c tư tưởng chính trị, tác phong kỷ luật, cũng như tố chất tâm lý của cảnh sát trong trạm.
Kỳ thực, với chí hướng của , thiên về công tác tuyến đầu hơn, chuyển thành Cảnh trưởng, Đội trưởng Đội cảnh sát, thậm chí Phó Trưởng trạm đối với còn hơn.
Vân Vũ
thể cảm nhận sự hoảng sợ của Lưu Tân Nghiên, cộng thêm một bên tai của thương tật cấp bảy, khi cân nhắc diện, lựa chọn lùi về vị trí hành chính.
Người vui mừng nhất chính là Lưu Tân Nghiên.
Mọi việc định đoạt, cô ôm lấy Kiều Giang Tâm nhảy cẫng lên.
“A a a a a, thật quá, Giang Tâm, thật là quá .”
“Em hạnh phúc quá, cuộc sống em mơ ước bấy lâu, ngày nào Bành cũng tan ca về nhà, chúng em thể giống như những cặp vợ chồng bình thường, thức dậy, ăn cơm, ngủ, chúng em thể cùng chứng kiến Tĩnh Quy lớn lên. Giang Tâm, đây chính là cuộc sống em hằng mong ước.”
Niềm vui trong lòng Lưu Tân Nghiên như thể lây lan, Kiều Giang Tâm cũng chân thành vui mừng cho cô.
Bên ngoài cửa, hành lang hai bóng .
Cố Vân Châu đầu bạn , “Căn cứ theo quy định liên quan, chỉ điếc một bên tai, bên thính lực bình thường, và các điều kiện khác đều đáp ứng yêu cầu, thì vẫn thể tuyển dụng Cảnh trưởng.”
Bành Chí Hoa ánh mắt mang theo nụ , dịu dàng trong phòng nơi Lưu Tân Nghiên đang tươi, “Ngoài lý tưởng, còn việc quan trọng hơn cần .
Ở tuyến đầu, lẽ là điều , nhưng càng hơn là thấy cô vui vẻ hạnh phúc.
Mà tất cả hiện tại, đúng là thứ cô , thứ cô , cũng chính là thứ .”
Nói xong, Bành Chí Hoa đầu Cố Vân Châu, “Cậu đấy, cô giống những đứa trẻ lớn lên trong gia đình bình thường, thứ cô thiếu thốn nhất chính là cảm giác an .
Cuộc sống định, mới là thứ cô , cũng , giờ vợ con , là thằng độc ngày , ăn no một thì cả nhà đói nữa , trách nhiệm với họ.”
Cố Vân Châu gật đầu, “Hiểu.”
Bành Chí Hoa đ.ấ.m một quyền vai Cố Vân Châu, “Sau sẽ vợ con nồi ấm xum vầy , trọng trách bảo vệ Tổ quốc sẽ giao cho các .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-486-toi-sap-duoc-lam-bo-roi.html.]
Nhà của Lưu Tân Nghiên và Bành Chí Hoa cũng mua ở phố Hồng Bân, cách Minh Trang Trang bộ bảy tám phút.
Trong dịp mừng nhà mới, Kiều Giang Tâm tặng họ một cái tivi. Đừng là Lưu Tân Nghiên, ngay cả tiểu Tĩnh Quy cũng vui mừng nhảy cẫng lên.
Bành Chí Hoa ngại ngùng : “Tiểu Kiều đồng chí, các phí quá như .”
Kiều Giang Tâm đáp: “Quan lớn xa bằng quan nhỏ gần, bây giờ là Giáo đạo viên Công an phố Hồng Bân, còn nhiều cơ hội phiền .
Hơn nữa, chị Tân Nghiên là quản sự lớn của mà, quản sự lớn dọn nhà mới, lẽ nào nên biểu thị chút gì ?
Nếu các chị thực lòng cảm ơn, thì cứ việc tổ chức tiệc mừng nhà mới ở Minh Trang Trang chúng , ha ha ha~”
Bành Chí Hoa nghĩ tới món trứng hấp thịy ở Minh Trang Trang cũng hơn ba đồng, khỏi hít một lạnh.
Lưu Tân Nghiên : “ là quản sự lớn, giá nội bộ, thể giảm năm mươi phần trăm.”
Bành Chí Hoa lúc mới : “Vậy thì còn gì bằng, cả thể diện lẫn tình cảm đều . Vậy chúng đặt phòng lớn nhất đó, cái phòng thể kê bốn mặt bàn , tên là gì nhỉ…”
Lưu Tân Nghiên tiếp lời: “Tên là Hạ Liên Cư.”
Bữa tiệc mừng nhà mới diễn vô cùng náo nhiệt, chỉ các đồng chí trong trạm công an đến, Chu Khang và cũng tới, ngay cả Chu Hồng và vợ cũng ghé qua chúc mừng.
Về phía thương nhân Minh Trang Trang nổi tiếng khắp Châu và Công ty Vận tải Trường Hồng, về phía quân đội Đoàn trưởng Cố Vân Châu và Lữ trưởng Chu Hồng. Chỉ một bữa tiệc mừng nhà mới nhỏ, khiến các đồng nghiệp mới trong trạm công an chứng kiến mạng lưới quan hệ rộng lớn của Bành Chí Hoa, tạo điều kiện lớn cho hòa nhập môi trường và triển khai công tác.
“Nè~”
Cố Vân Châu đưa con tôm bóc vỏ, chấm sốt đút cho Kiều Giang Tâm.
Trong khoảnh khắc con tôm miệng, cái vị tươi ngon vốn mong đợi bỗng biến đổi dữ dội đầu lưỡi.
Một mùi tanh khó tả, từ đầu lưỡi lan tỏa khắp khoang miệng, trong bụng như một bàn tay lớn đang khuấy đảo, cuồn cuộn dậy sóng.
Kiều Giang Tâm lập tức bụm miệng, chạy vội ngoài cửa.
Cố Vân Châu đang bóc tôm cho cô, sắc mặt biến đổi, lập tức đuổi theo.
“Giang Tâm, thế?”
“Oe~”
Kiều Giang Tâm hai chân mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh toát từ trán.
Cố Vân Châu vội chạy tới vỗ nhẹ lưng cho cô, “Sao thế? Chỗ nào khó chịu? Có lạnh ?”
Thấy Kiều Giang Tâm mồ hôi lạnh toát , đỡ lấy cô, sốt sắng : “Đến bệnh viện , , đến bệnh viện ngay bây giờ.”
Kiều Giang Tâm nhè nhẹ vỗ n.g.ự.c , giảm bớt sự khó chịu lúc , “Không cần .”
“Còn cần, thành cái dáng !” Giọng Cố Vân Châu đầy lo lắng.
“Thật cần , em… kỳ kinh của em hai tháng thấy .”
“Hả? Vậy càng đến bệnh viện .”
Cố Vân Châu bất chấp sự phản đối của Kiều Giang Tâm, một cái bế công chúa bổng cô lên.
Kiều Giang Tâm theo phản xạ, hai tay ôm lấy cổ , “Ái, gì thế, em bảo cần mà. Em… em lẽ là thai .”
“Hả?”
Cố Vân Châu đơ tại chỗ, biểu cảm mặt chuyển từ lo lắng sang vô vàn kinh hỉ.
“Thật, thật ? Anh… sắp bố ?”
Giọng run rẩy, như đang đặt một búp bê sứ xuống, cẩn thận đặt Kiều Giang Tâm xuống đất.
Bàn tay vô thức nhẹ nhàng đặt lên bụng Kiều Giang Tâm, như đang chạm bảo vật quý giá nhất thế gian .