TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 466: Ngọt ngào nho nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:50:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Giang Tâm còn kịp lên huyện Ninh thì nhận điện thoại của Cố Vân Châu.

“Gì cơ? Anh đến đón em?”

“Được lắm, lắm, Phó viện trưởng Vương cũng nhớ đấy, nếu rảnh thì cứ tới .”

Khoảng hơn bốn giờ chiều, Cố Vân Châu tới huyện Ninh.

Kiều Giang Tâm một thời gian gặp Cố Vân Châu, thấy từ trong nhà ga bước , cô liền chạy nhỏ tới phía , chủ động nắm lấy tay .

Ngẩng đầu , “Anh Cố~”

Cố Vân Châu thấy Kiều Giang Tâm rạng rỡ, khuôn mặt lạnh lùng cứng cỏi lập tức dịu , lông mày giãn .

Bàn tay nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, buông.

“Em bộ tới đây ?”

“Không, em đạp xe tới, để ở cái nhà để xe phía kìa. À, phép ? Không lâu mới trở về đơn vị ?”

Cố Vân Châu , “Ừ, ba ngày phép, thể ở bên em lâu hơn.”

Nghĩ một chút, để tránh cái đèn điện Lưu Tân Nghiên quấy rầy, Cố Vân Châu , “Tối nay ăn cơm xong, dẫn em xem phim.”

Kiều Giang Tâm nghiêng đầu, cùng mỉm , “Được, chúng ăn tối sớm một chút.”

Cố Vân Châu thoăn thoắt vượt lên xe đạp, nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, “Lên , chở em.”

Kiều Giang Tâm định lên yên , Cố Vân Châu kéo cô , dùng ánh mắt hiệu cho thanh ngang phía , “Chỗ .”

Nói xong, cánh tay rắn chắc với cơ bắp cuồn cuộn vòng qua, dễ dàng bế Kiều Giang Tâm nhỏ nhắn đặt lên ống ngang phía .

Kiều Giang Tâm theo bản năng đưa tay vịn lấy tay lái phía , “Anh mà em rơi xuống đấy, thì c.h.ế.t chắc.”

Cố Vân Châu ngả về phía , bộ cơ thể bao bọc lấy Kiều Giang Tâm phía trong lòng, “Nắm chắc , .”

Xe đạp tiến đều đều, Kiều Giang Tâm nghiêng đầu chuyện với , những sợi tóc đuôi ngựa cao gió xuân thổi qua, quét cổ, mặt, yết hầu của Cố Vân Châu, ngứa ngáy, khiến trong lòng tràn ngập ngọt ngào.

“Ồ~”

Kiều Giang Tâm hướng về phía thốt lên kinh ngạc, Cố Vân Châu cúi mắt cô gái trong lòng, trong mắt tràn đầy cưng chiều, khoảnh khắc , thời gian như ngưng đọng, cả thế giới chỉ còn và cô.

“Anh Cố, chạy nhanh lên chút .”

Vân Vũ

Giọng trầm thấp phía vang lên, “Vội gì~”

Kiều Giang Tâm cựa quậy , “Đau mông.”

Cố Vân Châu bật khúc khích.

Kiều Giang Tâm tiếng , ưỡn cổ , “Anh thử m.ô.n.g lên một cái ống nhỏ xíu thế xem.

Người em gầy, thanh sắt cứa xương.”

Cố Vân Châu chống chân xuống đất, dừng xe .

Kiều Giang Tâm vội vàng nhảy xuống, vô tư xoa xoa mông, tiến về phía yên .

Ngồi lên yên , hai tay theo bản năng đặt lên eo , Cố Vân Châu cúi bàn tay nhỏ eo, “Đi thôi~”

Lời còn dứt, chiếc xe đạp lao nhanh .

“Ái chà~”

Kiều Giang Tâm sợ hãi, hai tay ôm chặt lấy eo Cố Vân Châu.

Cố Vân Châu phía , mắt mày nở nụ , giấu nổi vẻ thích thú thầm kín.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-466-ngot-ngao-nho-nho.html.]

Đến cửa Thực Lý Hương, xe dừng , Kiều Giang Tâm với mái tóc mai rối bù như lông chim, nhảy xuống xe, nắm tay đ.ấ.m thình thịch cánh tay Cố Vân Châu, “Anh cố ý, chắc chắn là cố ý.”

Cố Vân Châu khúc khích, đưa bàn tay nắm lấy nắm đ.ấ.m của cô, “Ừ, cố ý đấy, ha ha ha~”

Phó viện trưởng Vương thấy Cố Vân Châu màng chút hình tượng, nhe răng ha hả, chút thể tin nổi mà dụi dụi mắt .

Đây là cái thiếu niên trầm uất ngay ngắn nghiêm trang mấy khi của ông ?

Ông hắng giọng, “Ừm hừ~, a hem~”

Cố Vân Châu cuối cùng cũng chú ý tới Phó viện trưởng Vương.

“Ông lão Vương, lâu gặp, ông béo lên đấy~”

Phó viện trưởng Vương hít cái bụng to của , “Cái, trời còn lạnh, tuổi già , mặc nhiều áo thôi.”

Nói xong, Phó viện trưởng Vương đầu Kiều Giang Tâm, “Tiểu Kiều, thằng nhóc Cố tới , tối nay em sẽ xuống bếp chứ? cũng lâu gặp thằng nhóc Cố, tối nay bắt mạch cho nó.”

Cố Vân Châu dừng xe đạp trong cửa hàng, trêu đùa Phó viện trưởng Vương, “Cái trình độ ăn nhờ ở đậu ngày càng cao đấy, mạch gì mà cứ tối mới bắt?”

Nói xắn tay áo lên, đưa tới mặt Phó viện trưởng Vương, “Nào, nào, bắt luôn bây giờ .”

Phó viện trưởng Vương bộ như Tôn Ngộ Không bực bội, một cái đẩy cánh tay Cố Vân Châu , “Cút cút , đang chuyện với tiểu Kiều đây, chen mồm gì, tam tòng tứ đức của ?”

Cố Vân Châu sững sờ một giây, “Tam tòng tứ đức?”

Phó viện trưởng Vương vẻ mặt khó chịu, “Cậu định gả cho tiểu Kiều , cần tam tòng tứ đức ?”

Lưu Tân Nghiên và Kiều Giang Tâm thấy Cố Vân Châu hiếm hoi bắt bí, cùng lúc bật .

“Ha ha ha~”

Cố Vân Châu cuối cùng cũng phản ứng , “Ông lão, bây giờ là thời Trung Quốc mới , giải phóng , phá tứ cựu từ lâu , ông còn ở đây chuyện phong kiến , ý thức tư tưởng của ông còn nâng cao đấy.”

Lưu Tân Nghiên Cố Vân Châu đang cãi với Phó viện trưởng Vương chán, nhỏ giọng với Kiều Giang Tâm, “Anh Cố đổi lớn thật đấy, em nhớ mấy năm , lúc em mới cùng tới thôn Cao Thạch, phần lớn thời gian đều một phát ngơ.

Ăn ít, cả ngày trốn trong phòng, mở mắt thao láo, đêm cũng ngủ, tuy lịch sự lễ phép nhưng năng .”

Lưu Tân Nghiên , hiệu cho Kiều Giang Tâm Cố Vân Châu, “Chị xem, so với bây giờ, là một ? Nói thật, ở trong khu tập thể, tuy em tiếp xúc với nhiều lắm, nhưng cũng lúc gặp, từ nhỏ đến lớn, em từng thấy nhiều như .”

Kiều Giang Tâm nhớ Cố Vân Châu lúc dưỡng bệnh ở thôn Cao Thạch.

Lúc đó đối với bất cứ chuyện gì cũng hứng thú, tiếp xúc với khác, thường xuyên rơi trạng thái tuyệt vọng và bất lực, một im lặng phát ngơ.

Trong mắt cô thoáng nỗi xót xa, “Ừ, đổi khá lớn, đều qua hết , sẽ càng ngày càng hơn.”

Buổi tối náo nhiệt, thức ăn là do Cố Vân Châu mua, Phó viện trưởng Vương ăn no nê, miệng đầy dầu mỡ, ăn xong liền ý tứ xoa bụng bỏ .

Lưu Tân Nghiên vì đang mang thai, cuối cùng cũng cái đèn điện to đùng nữa.

Cố Vân Châu đẩy xe đạp, vai kề vai với Kiều Giang Tâm, từ từ bộ về phía rạp chiếu phim.

“Giang Tâm, nếu bên huyện Ninh việc gì, ngày mai chúng lên Tế Châu nhé?”

Cố Vân Châu nghiêng đầu nhẹ giọng hỏi Kiều Giang Tâm.

Kiều Giang Tâm ý kiến, “Được, bên Thực Lý Hương cũng việc gì nữa, còn Minh Trang Trang thì mới khai trương một tháng, cần trông coi.”

Cố Vân Châu , “Lần lên Tế Châu, sẽ dẫn em tới chỗ Chu Khang, chuyển phần cổ phần của ở công ty vận tải sang tên em.”

Kiều Giang Tâm kinh ngạc, “Sao chuyện thừa ?”

Cố Vân Châu , “Của hồi môn của , đều giao cho em quản lý, vặn phần lớn thời gian đều ở trong doanh trại, việc kinh doanh bên ngoài cũng thời gian quản lý, với phận của ở đây, đáng lý nên một lòng một báo hiếu Tổ quốc, phân tâm kinh doanh, để trong đội cũng .”

Kiều Giang Tâm suy nghĩ nhiều, “Được thôi, Chu Khang ý kiến gì là .”

 

Loading...