TN80: Quân Hôn Ngọt Ngào, Chồng Trước Hối Hận Rồi - Chương 464: Đã có tin tức về anh Đại ca Bành
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:50:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Văn Đức Kiều Giang Tâm mắng một tràng khiến sững tại chỗ.
Không ?
Bệnh tâm thần?
Chứng cuồng loạn?
Ý là ? Ý là kiếp nhớ , kỳ thực hề tồn tại?
Tất cả đều do tưởng tượng ? Là giả?
Vậy kiếp là nhà văn lớn? Tác phẩm "Leo Núi" của cũng xuất bản? Không Trần Trí, cũng chẳng Lão sư Trần trong giới văn học?
Không, căn bản là chẳng kiếp nào hết?
nhanh, ý nghĩ phủ nhận, "Không, , ! Rõ ràng thứ chân thực như , thể là giả ?"
Rõ ràng tất cả thứ kiếp đều rành rành như thế, giống hệt như chính tự trải qua, thể là do tự tưởng tượng ?
Thế nhưng, sự đảo ngược giữa con của hiện thực và con trong mộng khiến Trần Văn Đức rơi mê .
Tại kiếp "Leo Núi" đón nhận nồng nhiệt đến , thể giúp bước lên đỉnh cao sự nghiệp, mà kiếp "Leo Núi" chẳng ai thèm ngó ngàng tới?
Kiều Giang Tâm hề , mấy câu vô tình của cô suýt chút nữa khiến Trần Văn Đức tinh thần phân liệt, cũng khiến trở nên e dè, sợ hãi con đường văn mà bản vốn luôn kiên định.
Một bên khác, Cố Vân Châu cúp máy điện thoại liền thẳng đến dinh thự của Đàm Thanh Lâm.
"Thưa thầy~"
Vân Vũ
Đàm Thanh Lâm liếc Cố Vân Châu, "Đến ? Ngồi ."
Giọng Cố Vân Châu thoáng chút gấp gáp, "Thưa thầy, lời thầy nhắn cho con, là bên Chí Hoa tin tức ?"
Đàm Thanh Lâm gật đầu, "Ừ, tin ."
Giọng ông chậm rãi, "Cuộc chiến tự vệ phản kích của nước bước giai đoạn cuối là giai đoạn luân chiến biên giới, chủ yếu là một trận chiến quy mô nhỏ và đối đầu quân sự, nhằm mục đích bảo vệ an ninh biên giới quốc gia và duy trì định khu vực. Sư của con thông qua một bạn xác nhận tin tức của Bành Chí Hua ở biên giới."
Giọng Cố Vân Châu trầm xuống, "Thưa thầy, thời kỳ luân chiến biên giới, việc điều động bộ đội và bố trí nhân sự đều dựa theo nhiệm vụ tác chiến, kế hoạch quân sự cùng các mệnh lệnh liên quan. Chí Hoa thể ở đó?"
Đàm Thanh Lâm , "Hắn xuất hiện ở đó, đương nhiên là đảm nhận nhiệm vụ tác chiến đặc biệt, cấp phê chuẩn và sắp xếp của tổ chức thì mới phái thực hiện nhiệm vụ."
Cố Vân Châu hít một thật sâu, " thưa thầy, nhiệm vụ luân chiến nơi biên ải loại thường cho phép một đơn độc đến biên giới thực hiện nhiệm vụ."
"Loại nhiệm vụ tác chiến tính nguy hiểm và phức tạp cao, cần sự phối hợp nhóm và hỗ trợ lẫn . Trước đây khi thực hiện nhiệm vụ, đều hành động theo đơn vị như tổ chiến đấu, tiểu đội, hoặc trung đội."
Đàm Thanh Lâm vẫn thong thả, "Tình huống con là , nhưng cũng thực hiện một nhiệm vụ trinh sát đặc biệt, thâm nhập..."
Cố Vân Châu ngắt lời ông, "Thưa thầy, ngay cả nhiệm vụ loại cũng do nhóm vài cùng hành động. Một trong môi trường tác chiến như gần như là thể."
Đàm Thanh Lâm , "Hãy giữ bình tĩnh , con đang mất kiểm soát ."
"Thầy Bành Chí Hoa hiện giờ đang thực hiện nhiệm vụ một . Hắn đội nhóm. Đã , thì hành động của chắc chắn đều phù hợp với quy phạm và yêu cầu của hành động quân sự."
Cố Vân Châu dần dần bình tĩnh , "Thưa thầy, con liên lạc với ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tn80-quan-hon-ngot-ngao-chong-truoc-hoi-han-roi/chuong-464-da-co-tin-tuc-ve-anh-dai-ca-banh.html.]
Đàm Thanh Lâm khuyên giải một cách lý trí, "Vân Châu, chúng mặc lên bộ quân phục , là gánh vác trách nhiệm nặng nề bảo vệ Tổ quốc. Biên cương nạn, tổ chức lệnh, chúng đương nhiên tích cực... Huống chi Bành Chí Hoa là nhận lệnh . Lần là nguy hiểm, nhưng đổi là cuộc sống yên của bà con biên giới, là sự vẹn lãnh thổ của Tổ quốc. Đây là vinh dự, là sứ mệnh."
Cố Vân Châu hít sâu một , "Thưa thầy, con , nhưng Chí Hoa ngoài, giống như em ruột thịt với con. Trong điều kiện thành nhiệm vụ, con càng hy vọng thể trở về an ."
Đàm Thanh Lâm phản bác, "Con chẳng là chuyện hiển nhiên ? Ai chẳng mong? Lẽ nào tổ chức của chúng mong những lính của trở về?"
Cố Vân Châu im lặng một lúc, hướng đến Đàm Thanh Lâm đưa một yêu cầu, "Thưa thầy, con chuyện điện thoại với Bành Chí Hoa, cách nào ..."
Kiều Giang Tâm ở thị trấn cùng gia đình hai ngày trở về huyện Ninh, tối đến liền nhận điện thoại của Cố Vân Châu.
"Đã xác nhận , Chí Hoa . Anh tìm sư của xem cách nào liên lạc với Chí Hoa . Về phần Lưu Tân Nghiên, em sơ với cô một câu là , tin đồn ở khu gia thuộc vẻ đến kỳ lạ, khả năng lớn là do kẻ ý đồ tung ."
"Ngoài , tính chất công việc của Chí Hoa, mấy tin tức cũng đừng tùy tiện khắp nơi, trong lòng là ."
Kiều Giang Tâm thở phào nhẹ nhõm, "Được, em . Anh Cố, mấy ngày phép?"
Cố Vân Châu , "Anh tối nay trở về đơn vị , khi nào rảnh tìm em."
Giọng Kiều Giang Tâm thoáng chút thất vọng, "Được... thôi, em cho ít thịt lợn khô và thịt bò khô ở Minh Trang Trang, thời gian thì tự đến lấy nhé, tìm chị Hồng hoặc Triệu Tuyết đều ."
"Ngoài , đây cứu hỏa cho một nhà ở huyện Ninh, họ mang lễ vật đến tận nhà cảm ơn, một đôi rượu, cùng mấy hộp hoa quả đóng hộp và một xâu thịt lợn, em với một tiếng."
Cố Vân Châu , "Mọi cứ giữ dùng , việc với gì?"
Kiều Giang Tâm , "Ông Trình Đại gia cháu trai đón , còn ở thôn Cao Thạch nữa, con trâu nước cũng bán cho nhà em ."
Cố Vân Châu ừ một tiếng, hỏi ngược , "Em khi nào lên Châu Châu? Lưu Tân Nghiên về huyện Ninh , em là về nữa chứ?"
Kiều Giang Tâm mím môi , "Cũng về thật. Ở đây quen, Thái Tiểu Huệ, Hồ Xương Lương, Phó viện trưởng Vương, ngày nào cũng chơi vui vẻ. Đằng Châu Châu, những kẻ tìm chuyện phiền phức."
Cố Vân Châu.........
Thấy Cố Vân Châu lên tiếng nữa, Kiều Giang Tâm cũng trêu chọc nữa, "Em đùa đấy, vài hôm nữa em về thôi. mỗi tháng chắc sẽ định kỳ về."
Cố Vân Châu rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, "Đã Lưu Tân Nghiên ở huyện Ninh, thì để cô trông coi Thực Lý Hương, em cũng đỡ vất vả hơn. Ở bên Châu Châu, việc gì em cứ tìm Chu Khang."
"Được, em hết , cũng chú ý giữ gìn sức khỏe."
Cúp máy điện thoại trở về cửa hàng, Lưu Tân Nghiên đang ở cửa, thẫn thờ con phố bên ngoài.
Kiều Giang Tâm khoanh tay lưng bước tới, "Đang nghĩ gì thế?"
Lưu Tân Nghiên nặng trĩu tâm sự, gượng ép một nụ , "Chẳng gì ."
Kiều Giang Tâm xổm xuống bên cạnh cô, liếc trái một lượt, áp sát tai cô nhỏ, "Vừa nãy Cố gọi điện cho em , bên xác nhận, Bành . Tin đồn ở khu gia thuộc chắc là lời đồn thổi do kẻ ý đồ tung đấy."
Lưu Tân Nghiên ngây một lúc, trong lòng trào dâng niềm vui sướng khôn xiết, kìm nén tuyến lệ, mắt lập tức đỏ ươn ướt.
"Thật ?"
"Đương nhiên là thật, em lừa chị gì chứ? Quân khu còn văn bản, chỉ mỗi chị cứ suốt ngày nghĩ đông nghĩ tây, hết ngày qua ngày khác lo sợ, tự dọa thôi."
Lưu Tân Nghiên một tay nắm chặt lấy tay Kiều Giang Tâm, một tay nắm chặt đặt lên n.g.ự.c , "Thật quá, thật quá. Mấy hôm nay em thực sự sợ c.h.ế.t , đêm nào cũng ngủ nổi."